Cô Vợ Yêu Kiều Ở Đại Viện Hải Quân (Dịch Full)

Chương 191

. Chương 191 -
Thị Hoài Hà là chị gái thứ hai của Thị Hoài Minh, cô ta tới đây cũng là chuyện bình thường.

Chị em bọn họ cùng nhau chịu khổ từ nhỏ, em trai có tiền đồ thì chị gái tới hưởng phúc là điều đương nhiên.

Vì vậy mặc dù Trân Trân có chút ngoài ý muốn, nhưng cũng không có suy nghĩ gì khác, chờ sau khi Thị Hoài Hà xuống xe đưa mắt nhìn mình, cô lập tức lễ phép gọi cô ta một tiếng: "Chị hai."

Lúc Thị Hoài Hà nhìn thấy Trân Trân, cô ta không tự giác được mà sửng sốt một chút.

Bởi vì Trân Trân đã thay đổi rất nhiều.

Nếu như đang đi ngoài đường, hoặc nếu Trân Trân không gọi hai tiếng chị hai thì còn lâu cô ta mới dám nhận người phụ nữ đang mang thai bụng lớn trước mặt mình là cô em dâu Trân Trân đơn thuần.

Năm ngoái khi Trân Trân về nhà, mặc dù đã trắng hơn nhiều nhưng cách ăn mặc cũng không thay đổi, vẫn là dáng vẻ người nông thôn.

 

Nhưng giờ phút này, người trước mặt cô ta lại không còn chút dáng vẻ nông dân nào nữa.

Mà là dáng vẻ thanh thoát của phụ nữ thành phố.

 

Nhìn thấy Trân Trân như vậy, nụ cười trên khuôn mặt Thị Hoài Hà lập tức trở nên hơi mất tự nhiên.

Cô ta cười với Trân Trân nói: "Đây là em dâu phải không? Suýt nữa thì chị không nhận ra đấy."

Trân Trân mỉm cười trả lời: "Vâng, em mập lên một chút."

Hơi mập một chút, nhưng Thị Hoài Hà lại cảm thấy Trân Trân như thế này là cân đối, giống như một chiếc bánh bao trắng.

Mà cô ta cũng cảm thấy rất kỳ quái, bình thường người ta mang thai sẽ xấu đi, thế mà Trân Trân lại trở nên xinh đẹp hơn, cả người trắng mềm giống như đang phát sáng, nhìn vào có cảm giác như được chăm sóc tẩm bổ nhiều tháng rồi.

Sau khi Trân Trân hàn huyên vài câu với Thị Hoài Hà, cô đi đến trước mặt Chung Mẫn Phân, trực tiếp đưa tay ra nắm lấy tay bà.

Cô nhìn Chung Mẫn Phân, giọng điệu có chút nũng nịu nói: "Mẹ, con chờ mẹ đến lâu lắm rồi."

 

Chung Mẫn Phân nghe Trân Trân nói như vậy, trên mặt lập tức nở nụ cười tươi như hoa.

Bà vỗ vỗ tay Trân Trân: "Mẹ còn có chuyện ở nhà nên phải kéo dài thêm chút thời gian."

Trân Trân kéo Chung Mẫn Phân vào trong nhà, mở miệng từ từ nói: "Con đã chuẩn bị phòng cho mẹ rồi…"

Thị Hoài Minh ở phía sau cũng đưa Thị Hoài Hà vào nhà.

Sau khi vào nhà, Trân Trân trực tiếp đưa Chung Mẫn Hân vào phòng tắm rửa mặt.

Thị Hoài Minh thì đưa Thị Hoài Hà vào trong phòng trước.

 

Bởi vì chỉ chuẩn bị cho một mình Chung Mẫn Phân đến một mình nên trong phòng chỉ kê một chiếc giường.

Sau khi vào phòng đặt hành lý xuống, Thị Hoài Minh nói với Thị Hoài Hà: “Chị hai, bọn em không biết chị cũng đi cùng nên chỉ chuẩn bị một cái giường, lát nữa cơm nước xong xuôi em sẽ dọn thêm một cái giường khác."

Thị Hoài Hà nhìn quanh phòng một chút, cười nói: "Những chuyện vặt vãnh này em không cần lo lắng, không phải người nên làm là vợ em sao?"

Thị Hoài Minh nói: "Trân Trân sắp sinh, bụng to làm mấy chuyện này cũng không tiện, để em làm là được rồi."

Thị Hoài Hà vẫn cười: "Mang cái thai thôi mà, làm gì dễ hỏng như vậy?"

"Thời điểm như này chú ý một chút vẫn hơn ạ."

Trong khi nói chuyện, Thị Hoài Minh đưa Thị Hoài Hà ra ngoài, cũng đưa cô ta vào phòng tắm, để cô ta rửa mặt một chút.

Tình cờ Trân Trân đang dạy Chung Mẫn Phân ở bên trong, Thị Hoài Hà cũng đứng bên cạnh học cùng.

Sau khi học được cách lấy kem đánh răng, đánh răng bằng bàn chải, rửa mặt bằng khăn mặt… Thị Hoài Hà lại không nhịn được cảm thán nói: "Mấy đứa sống ở trong thành phố như thế này, có nằm mơ chúng ta cũng không tưởng tượng được."

Mặc dù mối quan hệ chị em dâu giữa Trân Trân và Thị Hoài Hà không tính là quá tốt, nhưng cũng chưa bao giờ xảy ra xung đột lớn. Mâu thuẫn lớn nhất giữa hai người là trước khi Trân Trân đến thành phố vào năm ngoái, Thị Hoài Hà đã lục va li của cô, lấy chiếc khăn lụa đỏ của cô ra, còn định lấy đi, hai người vì chiếc khăn lụa đỏ mà cãi nhau ầm ĩ một trận.

Trân Trân tự nhiên đối xử với Thị Hoài Hà bằng thái độ lịch sự như lúc ở quê, trả lời cô ta: "Lúc em mới tới cũng cảm thấy mọi thứ đều lạ lẫm, nhưng sau này quen rồi sẽ không sao."

Thị Hoài Hà lại cảm thán một câu: "Em đúng là tốt số, gặp được một người đàn ông như Hoài Minh nhà chị."

Trân Trân mỉm cười, không tiếp tục trả lời cô ta, chỉ nói: "Mẹ, chị hai, hai người tắm rửa trước đi."

Nói xong, cô quay người đi ra nhường chỗ cho Chung Mẫn Phân và Thị Hoài Hà.

Thị Hoài Hà lại bắt đầu ngưỡng mộ nói: "Mẹ nói xem Lâm Trân Trân này kiếp trước làm ra chuyện gì tốt vậy? Mà kiếp này lại gặp được một người đàn ông như Hoài Minh của chúng ta, thật sự là phúc vô tận, cả đời hưởng không hết."

Chung Mẫn Phân tạm thời không có tâm trạng nói chuyện vớ vẩn, chỉ nói: "Mau chóng tắm rửa đi còn ra ngoài ăn cơm nữa."

Thị Hoài Hà không nói gì nữa, tranh thủ tắm rửa sạch sẽ với Chung Mẫn Phân.

Bình Luận (0)
Comment