Cô Vợ Yêu Kiều Ở Đại Viện Hải Quân (Dịch Full)

Chương 252

. Chương 252 -
Thời tiết mấy ngày tiếp theo cũng khá tốt, mỗi ngày ánh nắng mặt trời đều rất ấm áp dễ chịu.

Xi măng giữa những khe gạch đông lại từng chút một dưới ánh nắng mặt trời, Đại Bạch tiến vào ổ mới, vui vẻ chui ra chui vào.

 

Trân Trân và A Văn trò chuyện trên hiên nhà, ngắm nhìn bọn trẻ tắm nắng.

Nhìn thấy dáng vẻ vui vẻ của Đại Bạch, A Văn mỉm cười nói: "Sống trong một cái ổ mới khiến nó rất hạnh phúc."

 

Trân Trân cũng bị Đại Bạch chọc cười: "Nó à, gọi một tiếng là vui vẻ nhảy cẫng lên đấy."

 

A Văn đột nhiên lại nói: "Làm một con vật nhỏ như vậy còn hơn làm người đấy chứ, mỗi ngày đều thật vui vẻ, không có chút lo lắng phiền não nào."

Nghe nói như thế, Trân Trân thu hồi ánh mắt nhìn về phía A Văn.

 

Thực ra cô rất muốn hỏi A Văn, có phải mấy năm kết hôn chung sống này có gì không vui hay không, có chuyện gì buồn phiền phiền toái hay không, nhưng nghĩ đến A Văn luôn che giấu cảm xúc của mình nên cô kìm lại không hỏi nữa.

Nếu cô ấy thực sự muốn nói ra, cô ấy sẽ tự mình mở miệng.

 

Cô ấy cứ hoàn toàn che giấu, chính là không muốn cho người khác biết, kể cả cô.

 

Trân Trân chưa kịp nói gì, đột nhiên đã nghe thấy một câu truyền đến từ cổng sân: "Mấy người đúng thật là thoải mái nha."

 

Trân Trân và A Văn nghe tiếng thì cùng nhau nhìn sang, chỉ thấy chị dâu Trần từ cổng sân bước vào.

Cả hai vội vàng đứng dậy, mỉm cười chào hỏi chị dâu Trần.

 

Chị dâu Trần cũng cười nói: "Sao lại khách khí như vậy? Chị ở nhà không có việc gì làm nên tới đây chung vui."

 

Chủ nhật này chị ấy không phải trực ban, nghỉ ngơi bình thường, Trình Trần đã đến trường học báo cáo, ở nhà chỉ có một mình chị ấy.

Sang đây thấy A Văn và Trân Trân ở cùng nhau, chị ấy lập tức cũng vào tham gia cuộc vui.

 

Trân Trân mang cho chị ấy một chiếc ghế dài, bảo chị ấy cũng ngồi xuống.

Chung Mẫn Phân cũng vừa đi vệ sinh trong nhà ra, chào hỏi với chị dâu Trần rồi cũng ngồi xuống cùng nhau.

Có thêm hai người nữa, lại có Mễ Mễ và Hưng Vũ, Đan Đồng, cửa hiên đột nhiên trở nên sôi động hơn rất nhiều.

 

Bởi vì bình thường chị dâu Trần phải đi làm nên Trân Trân và Chung Mẫn Phân cũng không tiếp xúc nhiều với chị ấy.

Chung Mẫn Phân cảm thấy đau lòng với cuộc sống cô nhi quả mẫu của chị dâu Trần, vui lòng ngồi chung với chị dâu Trần, sau đó trò chuyện với chị ấy nhiều hơn về hoàn cảnh gia đình nhà mình, cũng coi như là chia sẻ với hàng xóm láng giềng để hiểu biết lẫn nhau sâu sắc hơn.

Chị dâu Trần cũng không né tránh vấn đề này, trực tiếp kể cho Chung Mẫn Phân và Trân Trân nghe về chồng mình.

Khi bọn họ đang nói về chủ đề này, lại đột nhiên nghe thấy tiếng gõ cổng truyền vào trong sân.

Bốn người cùng nhau quay đầu nhìn sang, ánh mắt của Trân Trân và A Văn ăn ý sáng lên một chút.

Hai người cũng đồng thời đứng dậy, giọng điệu ngạc nhiên lên tiếng: "A Sảng\Chị dâu?"

Người đến là Lý Sảng, Chung Mẫn Phân đương nhiên cũng nhận ra.

Bà cũng đứng lên với Trân Trân và A Văn, cùng nhau đi ra cổng sân chào đón.

Chị dâu Trần không biết Lý Sảng, nên dù có đứng lên cũng không mở miệng chào hỏi.

Lý Sảng cười bước vào, chào hỏi Trân Trân, A Văn và Chung Mẫn Phân.

Sau khi chào hỏi xong thì nhìn về phía chị dâu Trần, Trân Trân vội vàng giới thiệu với cô ấy: "Hàng xóm bên cạnh, chị dâu Trần."

Nói xong lại giới thiệu với chị dâu Trần: "Chị dâu, đây là Lý Sảng, bạn tốt của em và A Văn."

 

Lý Sảng nhìn ra được chị dâu Trần lớn tuổi hơn mình, thế là cười gọi một tiếng: "Chào chị dâu."

Chị dâu Trần tự nhiên cũng cười đáp lại: "Chào em, chào em."

Sau khi chào hỏi lẫn nhau xong, Trân Trân vào nhà rót nước nóng, mời Lý Sảng ngồi xuống hiên nhà.

Cô đưa cái chén cho Lý Sảng, cười hỏi: "Sao đột nhiên chị lại tới đây?"

Lý Sảng uống một hớp nước, nhìn cô: "Làm sao? Chị không được tới à?"

Trân Trân: "Không phải, em chỉ hơi bất ngờ thôi."

 

Lý Sảng khẽ hừ một tiếng, cười nói: "Chị tới thăm con gái nuôi của chị."

 

Vừa nói, cô ấy vừa quay đầu nhìn xung quanh: "Tuệ Tuệ nhà mình đâu?"

 

A Văn trả lời: "Ngày mai trường khai giảng nên Tuệ Tuệ và Đậu Đậu nhà em đã cùng nhau đến lớp mẫu giáo với cha mình để báo danh. Sắp đến trưa rồi, bọn họ sẽ về sớm thôi."

Sau khi nghe A Văn nói xong, Lý Sảng gật đầu, đặt chén xuống.

Cô ấy cũng nhân dịp Hà Thạc đưa Hà Tử Nhiên và Hà Tử Ngôn đến trường học báo danh, trong nhà không có ai, một mình tới đây.

Nhìn thấy Mễ Mễ ngồi trên chiếc ghế trẻ em bên cạnh, cô ấy trêu chọc Mễ Mễ rồi hỏi: "Đây là con nhà ai thế?"

A Văn nói: "Đây là đứa con thứ hai của em, Mễ Mễ."

 

Lý Sảng trêu chọc Mễ Mễ nói: "Tiểu Mễ, nào, gọi dì đi."

 

Mễ Mễ nhìn Lý Sảng lặp lại một câu: "Dì."

 

Lý Sảng cười nói: "Ngoan quá."

Bình Luận (0)
Comment