Cô Vợ Yêu Kiều Ở Đại Viện Hải Quân (Dịch Full)

Chương 254

. Chương 254 -
Bởi vì có những người khác ở đó, thế nên vừa rồi cô ấy không biểu hiện gì, cũng không hỏi thêm câu nào.

Nhưng bây giờ không có ai khác ở đây, cô ấy tự nhiên hỏi thẳng ra.

A Văn cười nói: "Gần đây tốt hơn nhiều rồi."

 

Lý Sảng nhìn cô ấy: "Tốt chỗ nào vậy? Nhìn em gầy như thế nào kia, sắp thành da bọc xương rồi, trên mặt cũng không có tí thịt nào, có phải mấy năm sau khi kết hôn này Liễu Chí đối xử với em không tốt không?"

A Văn vội vàng lắc đầu: "Không có, anh ấy đối với em rất tốt."

 

Vừa nói, vừa bắt đầu giải thích: "Đây không phải là do một mình chăm con sao? Ăn không ngon ngủ không yên."

 

Lý Sảng nhìn cô ấy, tiếp tục hỏi: "Tại sao Liễu Chí không gọi mẹ anh ta tới giúp đỡ một chút?"

A Văn vẫn nói với giọng điệu nhẹ nhàng: "Mẹ anh ấy không quen sống ở đây, thế nên không bảo bà ấy đến đây."

 

Nghe A Văn nói như vậy, Lý Sảng cũng không hỏi thêm câu nào nữa.

Cô ấy lại nói với A Văn: "Cho dù như thế nào thì em cũng phải lo cho bản thân trước, lo cho bản thân thì cũng là lo cho con thôi?"

 

A Văn ngoan ngoãn gật đầu: "Gần đây em ăn nhiều lắm, có chị Trân Trân trông coi em mà."

 

Nghe những gì cô ấy nói, Lý Sảng cũng cảm thấy yên lòng.

Cô ấy nói chuyện với Trân Trân và A Văn thêm mấy câu nữa, sau đó nhìn thời gian rồi đứng dậy định về nhà.

Cô ấy nói với Trân Trân và A Văn: "Chị phải đi rồi, đường quá xa, nếu không về bây giờ thì trời tối mất."

Lúc rời đi cô ấy không nỡ Đan Tuệ nhất, cứ ôm Đan Tuệ nán lại một hồi.

Đan Tuệ cũng không nỡ để cô ấy về, ôm lấy cổ cô ấy không chịu buông, đến lúc bị Trân Trân bé xuống còn khóc ầm lên.

Lý Sảng lại tới dỗ dành Đan Tuệ: "Tuệ Tuệ, đừng khóc, khi nào mẹ nuôi rảnh lại tới thăm Tuệ Tuệ tiếp, có được hay không nào?"

Sau khi dỗ Đan Tuệ xong, Lý Sảng bảo Trân Trân đưa Đan Tuệ cho Thị Hoài Minh, để Trân Trân tiễn cô ấy một chút.

Trân Trân đặt Đan Tuệ vào vòng tay của Thị Hoài Minh, đưa Lý Sảng ra khỏi khu nhà.

 

Trên đường ra khỏi khu nhà, Lý Sảng hỏi Trân Trân: "A Văn có chuyện gì vậy? Em có biết không?"

 

Mặc dù một mình chăm con quả thực rất mệt mỏi, nhưng cô ấy luôn cảm thấy A Văn không phải chỉ vì chăm con mà mệt mỏi như vậy.

Trân Trân lắc đầu: "Em cũng cảm thấy cô ấy có gì đó không ổn, nhưng cô ấy cứ giấu giếm không chịu nói gì thêm."

Lý Sảng thở dài nói: "Cô ấy mới kết hôn được mấy năm, còn nhỏ tuổi hơn so hai chúng ta nhiều như vậy, thế mà tự nhiên lại già như thế."

Trân Trân nói: "Đúng vậy, gần đây còn tốt, lúc trước cả người trông rất mệt mỏi, không có chút năng lượng nào luôn."

 

Lý Sảng: "Trong lòng cô ấy chắc chắn còn có chuyện khác, trạng thái tinh thần không tốt nên mới ảnh hưởng đến thể chất."

 

Trân Trân nghĩ một lúc: "Chẳng lẽ là do chuyện sinh con?"

Lý Sảng nhất thời nghe không hiểu gì: "Sao lại liên quan đến chuyện sinh con?"

 

Trân Trân nhìn cô ấy nói: "Bây giờ cô ấy còn đang mang thai một đứa nữa trong bụng, nói là muốn sinh con trai."

Lý Sảng có chút sững sờ, nhìn về phía Trân Trân, một lúc sau mới hỏi: "Chẳng lẽ Liễu Chí đang ép cô ấy sinh con trai?"

Trân Trân cũng không biết, cô lắc đầu nói: "Nghe như chính cô ấy muốn vậy."

 

Lý Sảng khẽ nuốt nước miếng: "Chị hiểu rõ cô ấy nhất, cô ấy không phải là người có khao khát sinh con trai, nhất định là cô ấy bị áp lực về chuyện này, cho nên trạng thái tinh thần mới kém như vậy, dẫn đến sức khỏe cơ thể cũng không tốt."

Đương nhiên, đây đều là suy đoán của bọn họ, không có chứng cứ xác thực, nói lung tung vài câu vậy thôi.

 

Bản thân A Văn không chịu nói gì, bọn họ đương nhiên cũng không thể xen vào, chỉ cần làm những gì có thể làm là được.

Lý Sảng ở quá xa không thể làm được gì nhiều, nên Trân Trân sẽ cố gắng hết sức để giúp cô ấy chăm sóc cơ thể.

 

Đương nhiên ngày nào Trân Trân cũng ở bên bầu bạn với cô ấy, điều này có ảnh hưởng khá tốt đến tâm trạng và tinh thần của cô ấy.

Trân Trân có thể nhìn ra được, khí sắc và trạng thái tinh thần của A Văn gần đây tốt hơn nhiều so với khi cô mới chuyển đến đây.

Trân Trân tiễn Lý Sảng đến cổng lớn khu dân cư.

Lý Sảng dừng lại, nói với Trân Trân: "Đừng tiễn nữa, đi về đi, khi nào rảnh chị lại tới."

Trân Trân nhìn cô ấy nói: "Hưng Vũ và Đan Đồng vẫn còn quá nhỏ, chờ khi nào bọn chúng lớn lên, thuận tiện hơn một chút thì em cũng sẽ đến tìm chị."

Lý Sảng cười nói: "Được, mang theo Tuệ Tuệ đến thăm chị."

Bình Luận (0)
Comment