.
Chương 262 -
Đám người Thị Hoài Chung đều đi rồi, trong nhà lại yên tĩnh.
Sinh hoạt không có gì khác trước, mỗi ngày Thị Hoài Minh đi làm bận rộn, tan tầm thì ở bên người nhà, Đan Tuệ đi học lớp mầm, Trân Trân và Chung Mẫn Phân ở nhà trông coi Hưng Vũ và Đan Đồng, nhìn hai đứa bé trong tã lót lớn lên từng ngày từng ngày.
Mà khi Hưng Vũ Đan Đồng phát triển từng ngày từng ngày, Mễ Mễ bước đi cũng càng ngày càng ổn, bụng của A Văn cũng càng lúc càng lớn.
Ở khoảng thời gian lấy ngày, tuần, tháng làm đơn vị, sự thay đổi của ba loại này là lớn nhất.
Bụng mang thai bụng và trẻ con đều lớn rất nhanh, nhìn mỗi ngày một dáng vẻ.
Ở dưới sự bầu bạn của Trân Trân, tâm tình của A Văn tốt lên, trạng thái cũng càng ngày càng tốt.
Cô ấy ép buộc mình không suy nghĩ nhiều đứa nhỏ trong bụng là trai hay gái, bình thường cũng không nhắc nhiều về việc này với Liễu Chí, sự lo lắng và áp lực trong lòng cũng ít hơn rất nhiều. Cô ấy cũng biết dù muốn như thế nào, kết quả đều là không được.
Ban ngày dài hơn, thời tiết càng ngày càng nóng.
Khi bọn nhỏ nghênh đón nghỉ hè, A Văn cũng gần đến ngày sinh dự tính.
Sau khi Liễu Chí đi làm, A Văn đều ở nhà một mình, vì thế mỗi ngày Trân Trân đều bầu bạn với cô ấy.
Trình Trần được nghỉ hè ở nhà không có gì chuyện làm, nếu như không ra ngoài tìm bạn học của cậu chơi, cũng sẽ lại đây chơi cùng.
Cậu chủ yếu là chơi với Đan Tuệ và Đậu Đậu, thương yêu hai đứa bé như em gái.
Phần lớn thời gian Trình Trần đều rất đáng tin, Trân Trân và A Văn cũng yên tâm.
Ngày hôm nay khí hậu cực kỳ nóng.
Sau khi đợt nóng nhất vào buổi trưa qua đi, Trình Trần dẫn theo Đan Tuệ và Mễ Mễ tìm Trân Trân và A Văn.
Trình Trần còn chưa mở miệng, Đan Tuệ đã lên tiếng trước nói: "Mẹ, anh Trình Trần… Muốn dẫn chúng con đi mua kem."
Trình Trần thỉnh thoảng sẽ dẫn Đan Tuệ và Đậu Đậu đến cửa hàng mua đồ ăn.
Trân Trân đạp lại một tiếng "được" , đứng dậy vào trong phòng lấy tiền, nhét vào trong tay Trình Trần, "Mang thêm mấy cây về."
Trình Trần vẫn khách sáo từ chối như trước, "Thím, tự cháu có tiền."
Trân Trân cũng cười nói với cậu: "Nhận đi, dùng tiền thím."
Tiền tiêu vặt trên người Trình Trần quả thật cũng không nhiều, bèn cầm tiền Trân Trân cho rồi rời đi.
Cậu dẫn Đan Tuệ và Đậu Đậu đi ra ngoài, mang theo hai bé con đến cửa hàng.
Tiến vào cửa hàng, Đan Tuệ nói trước tiên: "Em muốn bơ."
Đậu Đậu theo Đan Tuệ cùng nói, "Vậy em cũng muốn bơ."
Trình Trần đếm nhân số, lập tức mua sáu cây kem bơ.
Đan Tuệ và Đậu Đậu nhìn thấy kem thì hết sức hưng phấn, con mắt sáng lấp lánh, nhưng Trình Trần không có lập tức cho các cô bé ăn, mà dẫn các cô bé mau mau trở về. Bước chân nhanh nhẹn về đến nhà, cậu chia cây kem, mỗi người một cái.
Ở trong thời tiết khô nóng ăn được món lạnh nào đó, tâm trạng của mỗi người đều tốt lên.
Chung Mẫn Phân lớn tuổi, tuổi tác không tiện, không dám cắn ăn, chỉ có thể để chảy ra một hồi rồi ăn.
A Văn cầm kem của mình cho Mễ Mễ liếm hai cái, còn dư lại tự mình ăn.
Đan Tuệ và Đậu Đậu, Trình Trần ở dưới tàng cây Sơn Trà, vừa ăn kem vừa trêu Đại Bạch.
Chọc cho Đại Bạch chảy nước miếng ròng ròng, Đan Tuệ cắn một cái đặt ở trong lòng bàn tay, đưa tay ra cho Đại Bạch, "Ăn đi."
Đại Bạch ngoắt ngoắt cái đuôi duỗi đầu ăn kem, ăn xong cây kem lại liếm lòng bàn tay Đan Tuệ, khiến Đan Tuệ ngứa cười ha ha không ngừng.
Đậu Đậu thấy vui, cũng cắn một miếng kem đưa cho Đại Bạch, để Đại Bạch liếm lòng bàn tay cô bé, cùng cười theo.
Lúc hai bé con đang cười vui vẻ, chợt nghe thấy trên cửa viện vang lên tiếng gõ cửa.
Trình Trần, Đan Tuệ và Đậu Đậu cầm cây kem quay đầu, chỉ thấy ở ngoài cửa lớn người gõ cửa là Lý Sảng.
Đan Tuệ kêu lên trước, trực tiếp chạy tới cửa viện, cũng lớn tiếng gọi: "Mẹ nuôi!"
Chung Mẫn Phân, A Văn và Trân Trân ở trong nhà cũng nhìn thấy Lý Sảng.
Ba người đứng dậy ra đón, Lý Sảng chống nạnh ôm lấy Đan Tuệ đi vào.
Bên ngoài nóng, chào hỏi xong Trân Trân bèn đỡ Lý Sảng vào nhà.
Trân Trân rót nước cho Lý Sảng, lúc đưa đến trong tay cô ấy thì hỏi cô ấy: "Ngày hôm nay sao chị rảnh rỗi lại đây vậy?"
Lý Sảng uống ngụm nước nói: "Đến đây làm một ít chuyện, cũng gần nên chị qua đây."
Thả chén xuống cô ấy nhìn Trân Trân lại nói: "Không phải được nghỉ hè sao, chị muốn mang Tuệ Tuệ về ở mấy ngày, lúc trước đã nói với em, em chưa quên chứ?"
Trân Trân quả thật hơi quên.
Có điều Lý Sảng nói tới thì cô nhớ lại rồi.
Cô nhìn Lý Sảng nói: "Chị mang về thật à."
Lý Sảng: "Đó là đương nhiên rồi."
Nói rồi hỏi Đan Tuệ: "Tuệ Tuệ có muốn qua nhà mẹ nuôi mấy ngày không?"
Đan Tuệ không chút do dự gật đầu, "Muốn!"