Cô Vợ Yêu Kiều Ở Đại Viện Hải Quân (Dịch Full)

Chương 363

. Chương 363 -
Tình huống giữa Thị Đan Linh và Nhị Oa - Chu Cát Minh, phải nói từ lúc họ ngồi chụm lại cùng đốt thuốc nổ vào mùa xuân năm đó, nhưng hiển nhiên là có hơi sớm quá. Khi đó họ cũng không ngờ tới sau này còn sẽ có mối quan hệ gì.

Giữa họ thật sự có câu chuyện, phải bắt đầu kể từ lúc sau khi Thị Đan Linh tốt nghiệp đến nông thôn tham gia đoàn trị liệu lưu động.

Cô ấy tới đó không bao lâu, đã gặp được Nhị Oa Chu Cát Minh cũng ở đó, khi đó Nhị Oa cũng đã là sĩ quan trong bộ đội rồi.

Bởi vì Thị Đan Linh không biết tên thật của Nhị Oa, lúc nhỏ thời gian cùng nhau đón tết với nhau lại ngắn, Nhị Oa cũng không nhớ tên của cô ấy, cho nên cô ấy và Nhị Oa đều không nhận ra nhau. Nhưng hai người khá có duyên, trong hai năm đó, Nhị Oa vẫn khá quan tâm tới Thị Đan Linh.

Cho tới khi Thị Đan Linh kết thúc ở nông thôn chuẩn bị quay về, trước khi đi, cô ấy và Nhị Oa cùng nhau nói chuyện suốt một ngày, nói rất nhiều chuyện bình thường đều sẽ không có cơ hội nói rõ, lúc này hai người mới phát hiện hóa ra hai bên đã quen biết từ lâu.

Sau khi Thị Đan Linh về, đã giữ liên lạc qua thư từ với Nhị Oa.

Bởi vì có ám muội nhưng lại không xác định quan hệ, cho nên Thị Đan Linh cũng không nhắc tới Nhị Oa với người nhà.

Cho tới năm nay, Nhị Oa chuyển công tác điều tới Hi Thành, hai người chính thức xác định quan hệ.

Sau khi xác định quan hệ, hai người đang thương lượng gặp phụ huynh chuẩn bị chuyện kết hôn, thế là nhân dịp Chung Mẫn Phân đón sinh nhật lần này, Thị Đan Linh đã dẫn Nhị Oa về.

Vốn dĩ người nhà đều thấp thỏm, không biết Thị Đan Linh đã tìm người yêu như thế nào.

Bây giờ nhìn thấy người yêu là Nhị Hoa mà họ đã biết nguồn căn gốc rễ, gia đình tốt, công việc tốt, con người cũng được coi là đàng hoàng, nghe xong câu chuyện giữa cậu ta và Thị Đan Linh, người nhà dĩ nhiên đều yên tâm.

Vốn dĩ tối nay Chung Mẫn Phân mới là nhân vật chính.

Nhưng vì sự xuất hiện của Nhị Oa, phần lớn chủ đề đều tập trung trên người Nhị Oa và Thị Đan Linh.

Nói xong việc họ làm sao ở bên nhau, sau đó dĩ nhiên lại nói chuyện chuẩn bị khi nào kết hôn.

Thời đại này, xác định quan hệ tức là chuẩn bị kết hôn rồi.

Thị Đan Linh nói: "Chúng con định đăng ký kết hôn trước, sau đó giành ra ba khoảng thời gian, lần lượt bày tiệc rượu ở ba nơi, bên phía cha mẹ Cát Minh, còn có quê nhà của chúng ta."

Bọn họ trời nam đất bắc thế này, quả thật không thể tổ chức hôn lễ cưới gả xong trong một ngày.

Nếu hai người đã định đoạt xong, vậy họ là người lớn, phối hợp theo là được.

Nói xong chuyện kết hôn, Thị Hoài Minh lại hỏi Nhị Oa Chu Cát Minh: "Cha mẹ cháu bây giờ như thế nào?"

Chu Cát Minh nói: "Cha mẹ cháu vẫn như thế, không có quá nhiều thay đổi, rất khỏe."

Những năm qua, không có quá nhiều thay đổi quả thật là chuyện rất tốt.

Thị Hoài Minh uống rượu cùng Chu Cát Minh: "Rất khỏe là được."

Dựa theo kế hoạch, trước khi kết thúc năm nay, Thị Đan Linh và Nhị Oa sẽ tổ chức xong hôn sự.

Hai người bày vài bàn tiệc ở Hi Thành trước, sau đó lại tới quân khu mà lão Chu ở, cuối cùng tới đại đội Bạch Vân ở nông thôn.

Đến đại đội Bạch Vân mở tiệc rượu là sắp xếp vào cuối năm.

Thị Đan Linh và Chu Cát Minh xin nghỉ phép mấy ngày ở đơn vị, định về nông thôn sớm một chút.

Hôm xin nghỉ phép, Hi Thành trút một trận tuyết lớn.

Hai người xin nghỉ phép xong cùng nhau đội tuyết tới đại viện.

Họ định tới đây nói với Chung Mẫn Phân bọn họ một tiếng, hôm sau sẽ về nông thôn.

Lúc tới đại viện, tuyết đã nhỏ đi một xíu.

Hai người cùng vào con ngõ, vừa đi tới ngoài cửa viện của nhà A Văn, bỗng thấy Hưng Vũ từ trong viện chạy ra.

Cậu bé nhìn thấy Thị Đan Linh và Chu Cát Minh giống như là nhìn thấy cứu tinh, vội vàng nói: "Chị, anh rể, bà nội đột nhiên ngất xỉu rồi!"

Nghe vậy, sắc mặt của Thị Đan Linh và Chu Cát Minh đồng loạt tái đi, vội vàng chạy vào viện.

Đi vào nhìn thấy Chung Mẫn Phân ngất xỉu, Chu Cát Minh không nói hai lời cõng bà lên, vội vã đưa tới bệnh viện.

Bên ngoài, tuyết vẫn đang rơi, Thị Đan Linh bọc khăn dày trên đầu của Chung Mẫn Phân.

Đan Đồng và Hưng Vũ theo phía sau, sắc mặt của bốn người nôn nóng giống như bước chân.

Ra khỏi con ngõ, Đan Đồng nói với Hưng Vũ: "Chúng ta chia ra, anh đi tìm cha, em đi tìm mẹ."

Hưng Vũ đáp một tiếng rồi chạy, dưới chân trượt một cái suýt chút ngã, sau khi đứng vững lại tiếp tục đâm đầu chạy.

Khi Thị Hoài Minh và Trân Trân dẫn Đan Đồng và Hưng Vũ tới bệnh viện, Chung Mẫn Phân đã nằm trong phòng bệnh, hồi phục chút ý thức.

Thị Hoài Minh ở bên cạnh nắm tay bà hỏi: "Mẹ, mẹ cảm thấy như thế nào?"

Chung Mẫn Phân nằm trên giường bệnh chậm rãi chớp mắt, yếu ớt gọi: "Hoài Minh...."

Thị Hoài Minh nắm chặt tay của Chung Mẫn Phân, vội vàng tiếp lời nói: "Mẹ, con ở đây, mẹ cần gì sao?"

Chung Mẫn Phân lại chớp mắt một lúc, sau đó lên tiếng: "Mẹ muốn về nhà....."

Thị Hoài Minh nói: "Đợi bệnh viện có kết quả kiểm tra, không có gì thì chúng ta về nhà."

Chung Mẫn Phân nhìn anh khẽ lắc đầu, vẫn nói câu đó: "Mẹ muốn về nhà....."

Trân Trân dường như hiểu ra ý của bà, cổ họng khô khốc, một lúc lâu mới lên tiếng hỏi: "Mẹ, mẹ muốn về đại đội Bạch Vân sao?"

Chung Mẫn Phân chớp mắt, lại một lúc lâu mới đáp: "Ừ....về nhà...."
Bình Luận (0)
Comment