.
Chương 73 - Cãi nhau một trận 4
Trân Trân suy nghĩ một chút nói: "Ở nông thôn đúng là như vậy."
Lý Sảng bị khơi gợi dục vọng biểu đạt: "Cho nên mới nói em ít tiếp xúc với chị ta đi, đã đến thành phố rồi phải tiếp xúc tư tưởng xã hội mới nhiều hơn, phải đi tiếp xúc một số chuyện mới mẻ, đừng có giống như chị ta, trong cuộc sống chỉ còn dư lại mấy chuyện lông gà vỏ tỏi."
Trân Trân còn chưa tiếp lời thì chợt nghe thấy bên ngoài cửa lớn truyền đến một câu: "Cô đừng có ở bên trong nói xấu tôi!"
Trân Trân sợ hai người lại ầm ĩ nữa, hơn nữa Lý Sảng mang thai không thể nổi giận, cho nên cô vội vàng đi ra khỏi nhà Lý Sảng.
Sau khi ra ngoài lôi Ngô Đại Phượng đi qua một bên.
Cô còn chưa mở miệng, Ngô Đại Phượng hỏi trước: "Cô ta nói xấu gì chị rồi hả?"
Trân Trân vội vàng giải thích với cô ta: "Chị dâu, chị ấy mang thai."
"Mang thai?" Ngô Đại Phượng bỗng dưng sững sờ.
"Đúng vậy." Trân Trân gật đầu: "Vừa mới đi bệnh viện khám ra, tối hôm qua cũng còn chưa biết. Cho nên tối hôm qua chị ấy thật sự không phải cố ý, chị dâu chị đã từng mang thai chắc là hiểu."
Ngô Đại Phượng bật thốt lên: "Phụ nữ nông thôn chúng ta mang thai cũng không yếu ớt như thế."
Đây chính là cứng miệng nên miễn cưỡng tìm cớ rồi.
Trân Trân nhìn Ngô Đại Phượng, ánh mắt bình tĩnh không nói nữa.
Ngô Đại Phượng bị Trân Trân nhìn vậy thì chột dạ, trong lòng cô ta cũng cảm thấy mình có chút so đo quá đáng, thay đổi ngữ khí nói: "Được rồi được rồi, về nhà làm cơm thôi."
Ngô Đại Phượng cầm đế giày đi về nhà, Trân Trân cũng xoay người trở về nhà.
Vào nhà thì mới phát hiện mình quên cầm đồ vừa mua, lại đi ra xe đạp lấy về.
Cầm đồ vào nhà rồi đi đến nhà bếp nhóm lò đốt lửa nấu cơm.
Cơ thể Lý Sảng không thoải mái, ở nhà nghỉ ngơi một lúc.
Đến giờ cơm Hà Thạc mua cơm trở về, cô ấy đi ra bàn ăn ngồi xuống ăn cơm.
Vừa mới cầm lấy đũa thì cảm giác buồn nôn lại ập đến, cô ấy lại vội vàng đứng dậy đi đến nhà vệ sinh.
Hà Thạc đi theo cô ấy vào nhà vệ sinh, hỏi cô ấy: "Kiểm tra chưa, có phải là mang thai không?"
Lý Sảng súc miệng rửa tay: "Ừm, kiểm tra rồi, mang thai."
Nghe cô ấy nói như thế, trong lòng Hà Thạc vui vẻ, vội vàng đưa tay lấy khăn mặt cho Lý Sảng: "Xem ra anh sắp có con gái rồi."
Lý Sảng nhận khăn mặt lau tay: "Làm sao anh biết là nam hay nữ, sớm biết phản ứng lớn như vậy, em đã không muốn rồi."
Lúc trước khi mang thai Tử Nhiên, trong thời gian mang thai cũng không phản ứng lớn như vậy.
Từ lúc mang thai đến lúc sinh đều rất thoải mái.
Hà Thạc nhận khăn mặt treo lên, đỡ Lý Sảng đi ra ngoài.
Đỡ Lý Sảng đến bên bàn ăn ngồi xuống, anh ấy nói: "Em nghỉ ngơi nhiều một chút, trong nhà có chuyện gì thì cứ để đó anh làm cho."
Hà Tử Nhiên cũng biết cơ thể Lý Sảng không thoải mái, lúc này lên tiếng hỏi: "Mẹ làm sao vậy?"
Lý Sảng nói với cậu bé: "Con sắp có em trai hoặc em gái rồi."
Hà Tử Nhiên trực tiếp tỏ thái độ: "Con thích có em gái!"
Cuối cùng là em trai hay là em gái thì chỉ có thể đợi sinh ra mới biết.
Nói chuyện mang thai một chút, nghĩ đến Ngô Đại Phượng, Lý Sảng lại hỏi Hà Thạc: "Chuyện tối ngày hôm qua, lão Chu có ý kiến gì với anh không?"
Hà Thạc nói: "Không có, lão Chu không phải người nhỏ nhen như vậy, anh ta còn quan tâm sức khỏe của em đó."
Lý Sảng hừ một tiếng: "Nhưng vợ của anh ta thì không phải, vừa nãy ở bên ngoài em còn ầm ĩ với chị ta một trận."
Hà Thạc đương nhiên quan tâm Lý Sảng: "Em không bị bắt nạt chứ?" Ngô Đại Phượng này xem ra cũng không phải dễ trêu, vừa nhìn liền biết chính là người giỏi cãi nhau.
Lý Sảng nói: "Không có, cãi mấy câu rồi em cũng chẳng muốn cãi với chị ta nữa, em liền về nhà."
Hà Thạc: "Tối hôm qua chị ta nhọc nhằn khổ sở làm một bàn đồ ăn như vậy bị quét đi hứng thú trong lòng tức giận cũng là rất bình thường. Chúng ta cứ nói rõ ràng với lão Chu, chuyện thành ra như vậy cũng không phải cố ý, chị ấy cũng là phụ nữ, chắc sẽ hiểu."
Lý Sảng hừ một tiếng: "Em mới không cần chị ta hiểu, dù sao thì cũng đã cãi nhau rồi."
Cô ấy cho một chút cơm vào miệng chậm rãi nhai.
Không có vị gì, Lý Sảng nuốt xuống nói: "Vốn dĩ em cũng chẳng muốn gặp chị ta, không muốn ở chung nhiều, tự sống cuộc sống của mình, gặp mặt chào hỏi em gọi một tiếng chị dâu, khách khí chút thì xong rồi, nhưng bây giờ em đổi ý rồi."
Hà Thạc nhìn Lý Sảng: "Em muốn làm gì?"
Lý Sảng thần bí cười một chút: "Đến lúc đó anh sẽ biết."