Cô Vợ Yêu Kiều Ở Đại Viện Hải Quân (Dịch Full)

Chương 79

. Chương 79 -
Trân Trân đi vào nhưng Đại Bạch không đi vào, nó đến trước mặt Lý Sảng, sủa hai tiếng với cô ấy. Lý Sảng không để ý đến nó, đưa tay đỡ cái túi trên vai, sải rộng bước chân đi về nhà. Cô ấy về nhà về nhà rồi cũng không ngồi xuống, mà cầm lấy phiếu lương thực và hộp cơm đến nhà ăn mua cơm, trên đường đi đầu cúi gằm.

Mua cơm từ nhà ăn về thì Hà Tử Nhiên đang chơi với Đại Bạch, một lát sau thì mấy người Hà Thạc, Thị Hoài Minh, lão Chu cũng đã quay về.

Trên bàn ăn, cả nhà ngồi xuống ăn cơm, Lý Sảng nhìn Hà Thạc và Hà Tử Nhiên nghiêm mặt, trưng ra dáng vẻ không muốn nói chuyện. Hai cha con Hà Thạc đương nhiên không dám chọc giận cô ấy, nhìn như vậy cũng không dám nói chuyện với cô ấy. Hà Thạc đương nhiên cũng chỉ nghĩ cô ấy mang thai khó chịu nên tâm trạng không tốt.

Bàn cơm nhà sát vách.

Dù Trân Trân không nghiêm mặt nhưng cũng có biểu cảm không đúng lắm. Thị Hoài Minh vừa ăn cơm vừa nhìn cô một lúc, mở miệng hỏi: “Có phải cãi nhau với Lý Sảng rồi không?”

Trân Trân nghe anh nói như vậy thì có hơi sững sờ, thầm nghĩ sao anh lại nhìn ra được. Nhưng cô sợ Thị Hoài Minh phê bình cô ở không đi gây chuyện nên không muốn nhiều lời, chỉ nói: “Không có gì, chỉ là chút việc nhỏ thôi.”

Thị Hoài Minh nhìn Trân Trân không nói thì tất nhiên là theo ý cô, không tiếp tục truy hỏi.

Cơm nước xong xuôi không có việc gì khác, hai người ngồi xuống tiếp tục học hành.

Đã học xong ghép vần, Trân Trân cũng đã thuộc cách dùng nên hôm nay Thị Hoài Minh dạy cô ấy học những chữ Hán cơ bản, cũng dạy cô đọc mấy bài hát của thiếu nhi. Học bài hát thiếu nhi cũng là để cho cô nhận mặt chữ. Đương nhiên Thị Hoài Minh cũng sẽ dạy toán, nói một cách tương đối thì toán học cần dùng đầu óc, sẽ là kiểu như học một biết mười.

Thị Hoài Minh dạy xong bài mới thì xem thời gian rồi đứng dậy đi học. Anh đi không bao lâu, Trân Trân đứng dậy thư giãn một tí, xách rác trong nhà đi vứt. Trùng hợp là sau khi xách rác ra ngoài lại đụng phải Lý Sảng.

Trân Trân vẫn tránh ánh mắt, làm như không thấy Lý Sảng, tiếp tục đi thẳng. Lý Sảng nhìn Trân Trân như vậy thì không nhịn được mà lại nín thở, sau đó thở ra một hơi tiếp tục đi làm. Ngô Đại Phượng ở trong nhà nhìn ra cửa sổ thì thấy cảnh này.

Chờ Trân Trân vứt rác xong quay về thì cô ta vội ra chặn Trân Trân lại, kéo cô đến nói chuyện, rất chi là nhiều chuyện và tò mò hỏi Trân Trân: “Có chuyện gì xảy ra vậy? Sao em và Lý Sảng lại không nói chuyện rồi?”

Trước đó cho dù cô ta hay nói Lý Sảng không tốt thế nào thì Trân Trân vẫn sẽ bảo vệ Lý Sảng trước mặt cô ta. Tất nhiên cô ta nhìn ra được trong lòng Trân Trân thích Lý Sảng, cảm thấy Lý Sảng chỗ nào cũng tốt.

Ngô Đại Phượng có hơi tự mình đa tình một chút: “Có phải vì chị không?”

Trân Trân cũng không muốn kéo bè phái nói chuyện thị phi, không muốn nói xấu Lý Sảng với Ngô Đại Phượng. Mặc dù chiều tối hôm qua cô nghe Lý Sảng nói mình như vậy thì trong lòng vô cùng tổn thương, cảm thấy mình là kẻ ngốc. Nhưng suy nghĩ kỹ lại thì Lý Sảng cũng không làm gì có lỗi với cô, mà ngược lại còn giúp cô rất nhiều chuyện, dạy cô rất nhiều thứ. Là cô tự mình đa tình, các cô vốn cũng không phải là người cùng một đường.

Trân Trân không muốn nhiều lời nên nói với Ngô Đại Phượng: “Không phải đâu, chỉ là không muốn nói chuyện thôi.”

Ngô Đại Phượng đuổi theo cô, hỏi: “Vì sao không muốn nói chuyện chứ? Em và cô ta có mâu thuẫn gì sao?”

Ngô Đại Phượng nhìn sắc mặt Trân Trân thì cảm thấy mình đã đoán đúng. Thế là cô ta không chờ Trân Trân mở miệng đã nói: “Chị đã sớm nói với em Lý Sảng không phải người tốt lành gì, trong lòng cô ta xem thường chúng ta. Vậy mà em còn không tin chị, che chở cho cô ta, đối xử tốt với cô ta. Thế nào, bây giờ đã biết chưa?”

Trân Trân vẫn không muốn nhiều chuyện. Cô qua loa với Ngô Đại Phượng hai câu rồi nói: “Chị dâu, em phải quay về học tập.”

Ngô Đại Phượng nghe được hai chữ “học tập” thì quả thực đau cả đầu. Nhưng lúc này cô ta cũng không chê bai với Trân Trân nữa, thả cho Trân Trân về nhà.

Cô ta nhìn Trân Trân về nhà rồi thì bản thân cũng quay người đi về, trong miệng âm thầm chửi bới vài câu. Nói đến nói đi thì vẫn là Lý Sảng với Thị Hoài Minh, bây giờ cô ta nhìn hai người này là ngứa mắt nhất. Cũng chỉ có Trân Trân ngốc nghếch mới cảm thấy người ta tốt với mình. Nếu như đổi lại là cô ta thì sớm đã cãi nhau với Lý Sảng không biết bao nhiều lần, làm loạn không ngừng với Thị Hoài Minh.

Nếu là cô ta thì sẽ lấy sách bỏ vào trong lò, học cái con khỉ. Bà đây giặt quần áo, nấu cơm, sinh con, chăm con không kém cỏi gì, dựa vào cái gì mà để anh chê đông chê tây. Có thể sinh con trai cho anh thì bà đây là giỏi nhất rồi.
Bình Luận (0)
Comment