.
Chương 86 -
Thị Hoài Minh sẽ không bởi vì cô sinh con mà thích cô, nhìn lão Chu và Ngô Đại Phượng thì biết.
Đương nhiên chủ yếu nhất vẫn là cô căn bản không có cách nào sinh con cho Thị Hoài Minh.
Với tình huống cần sinh con trói chặt anh, căn bản Thị Hoài Minh cũng không ngủ với cô, không sinh con với cô.
Đương nhiên bây giờ cô đã nhìn ra các loại chênh lệch giữa người với người, tâm tư cũng không đặt ở trên chuyện này.
Đặc biệt là lời nói của Lý Sảng thật sự đã đâm vào trái tim mẫn cảm tự ti của cô, cho nên cô càng muốn nỗ lực để bản thân tốt lên.
Những thứ kích thích này, những thứ áp lực này hiện tại đều được cô dùng làm động lực tiến bộ.
Trân Trân không muốn nói chuyện sinh con với Ngô Đại Phượng nữa, qua loa vài câu liền để nó trôi qua.
Cô giúp Ngô Đại Phượng may vá, giúp cô ta dán miếng giày đã cắt lên mặt trên, lúc may thì nói chuyện phiếm với cô ta.
Tán dóc thêm vài câu thì Trân Trân chợt nhớ tới cái gì.
Cô để mặt giày vào lại trong khay đan, đứng dậy nói với Ngô Đại Phượng: "Chị dâu, em phải đi đến cửa hàng thực phẩm phụ một chuyến."
Ngô Đại Phượng ngẩng đầu lên nhìn cô: "Em lại đi mua đồ à?"
Nói xong cô ta cũng thả cây kim trong tay xuống rồi đứng dậy: "Chị cũng muốn mua chút đồ, chị đi với em."
Trân Trân dời băng ghế nhỏ vào trong phòng, đi đến nhà vệ sinh một chuyến.
Ngô Đại Phượng về nhà bỏ kim chỉ và khay đan xuống, cầm tiền và phiếu chứng đi ra, đi cùng Trân Trân đến cửa hàng thực phẩm phụ.
Vào thời kỳ đặc biệt không tiện đạp xe, Trân Trân liền đi bộ cùng Ngô Đại Phượng.
Đến cửa hàng thực phẩm phụ đi vào, Trân Trân cười cười lên tiếng chào hỏi A Văn trước.
A Văn cũng cười đáp: "Tới mua đồ à?"
Trân Trân gật đầu: "Ừ."
Bắt chuyện xong vừa quay đầu thì thấy Lý Sảng.
Ánh mắt đụng nhau Trân Trân cười một cái, mở miệng trước nói: "Chị dâu Lý Sảng, em tới mua đồ."
Lý Sảng hơi ngớ ra một hồi, sau đó cong khóe miệng nói: "Đi mua đi."
Trân Trân đi về phía quầy bán thịt.
A Văn nhiều chuyện sáp đến bên cạnh Lý Sảng, nhỏ giọng hỏi: "Sao đột nhiên lại nói chuyện với chị rồi?"
Lý Sảng cũng nhỏ giọng: "Bởi vì sức quyến rũ của chị rất lớn."
A Văn liếc trắng mắt: "Xì. . . . . ."
Mua đồ xong từ cửa hàng thực phẩm phụ trở về, Trân Trân không nói chuyện phiếm với Ngô Đại Phượng nữa mà về nhà làm bữa trưa.
Ngô Đại Phượng thấy thời gian còn sớm cũng không vội làm cơm, nhổ một đống cải xanh ở trong vườn rau đưa cho Trân Trân.
Trân Trân buộc tạp dề lên ở trong phòng bếp vội vàng làm cơm.
Cô rửa sạch xương sườn mới vừa mua về, trần sơ qua cho hết bọt, lại cho dầu, hành gừng xào một phen.
Xào đến khi thơm lên thì thêm hơn nửa nồi nước nóng, sau đó đổ vào trong nồi đất, nhỏ lửa mà hầm.
Hầm cũng chín tới rồi thì cho thêm bắp non và củ cải đỏ vào.
Hầm canh xương và nấu cơm xong thì xào rau mà Ngô Đại Phượng đưa cho.
Làm xong mấy cái này thì cũng sắp đến thời gian ăn cơm trưa.
Trân Trân đứng bên cửa sổ để ý.
Nhìn thấy Lý Sảng mua cơm trở về, cô xoay người đi vào nhà bếp, lấy một cái bát đựng súp lớn trong tủ bát ra, múc một bát canh xương từ trong nồi đất ra, sau đó bưng canh xương ra ngoài gõ cửa nhà Lý Sảng.
Lý Sảng mở cửa đã gặp cô, theo bản năng sửng sốt một chút.
Sau đó rất nhanh cô ấy đã cười lên, hỏi Trân Trân: "Có chuyện gì vậy?"
Trân Trân giơ canh xương trong tay tới trước mặt cô ấy: "Chị dâu, em nấu một nồi canh xương, nấu đầy cả một nồi đất nên múc cho chị một chút, cám ơn chị chuyện tối ngày hôm qua."
Lý Sảng nhìn Trân Trân, lại nhìn canh xương trong tay cô.
Cô ấy không có từ chối, đưa tay cầm lấy canh xương, lúc xoay người lại gọi Trân Trân: "Em chờ một chút."
Trân Trân đứng ở ngoài cửa chưa đi.
Một lúc sau Lý Sảng đi ra, trong tay có thêm một cái đồ hộp.
Cô ấy đặt đồ hộp vào trong tay Trân Trân, cười nói: "Thịt bò hộp ăn rất ngon."
Trân Trân nhìn đồ hộp một chút, cũng không từ chối.
Cô cũng cười cười: "Cảm ơn chị dâu."
Giữa hai người còn chút lúng túng.
Lúc này Thị Hoài Minh và Hà Thạc đúng lúc trở về, lại có Hà Tử Nhiên chạy qua.
Hai người cũng không nhiều lời nữa, Trân Trân vội vàng nói một câu: "Chị dâu, vậy em về nhà ăn cơm."
Lý Sảng trả lời: "Đi đi."
Hà Thạc và Thị Hoài Minh cũng chia ra đi, ai về nhà nấy.
Vào nhà đóng cửa lại, Hà Thạc mở miệng hỏi: "Em và Tiểu Miên Hoa làm hòa rồi?"
Lý Sảng dẫn Hà Tử Nhiên đi vào nhà bếp rửa tay, ung dung trả lời: "Chắc là vậy đi."
Hà Thạc nói: "Hòa khí vẫn là tốt nhất."
Sát vách.
Thị Hoài Minh cũng hỏi Trân Trân câu hỏi tương tự.
Trân Trân suy nghĩ một chút cũng nói: "Chắc cũng tính là làm hòa rồi."
Làm hòa là tốt rồi.
Thị Hoài Minh lại hỏi Trân Trân: "Hôm nay cơ thể thế nào rồi?"
Trân Trân trả lời nói: "Đã tốt lắm rồi, sau này có thể học bình thường."
Thị Hoài Minh gật đầu: "Được."
Sau ba ngày, cái bụng Trân Trân cũng không còn đau muốn chết nữa, chỉ thỉnh thoảng nhói lên chút thôi.
Sau bốn, năm ngày thì hoàn toàn kết thúc, trên người sạch sẽ, cảm giác mỏi mệt nặng nhọc cũng không có.
Giữa cô và Lý Sảng cũng chầm chậm khôi phục lại trạng thái bình thường.