Cố Ý Mê Hoặc - Thất Thải Mã Lệ Tô (Mary Sue Bảy Màu)

Chương 48

Tô Tâm Đường gắt gao chống tay lên bả vai rắn chắc của người đàn ông, nếu không làm như vậy thì chắc có lẽ cô đã sớm ngã xuống rồi.

Móng tay cắm sâu vào trong da thịt của anh, cần cổ thiên nga nâng cao lên.

Vừa đẹp đẽ lại vừa yếu ớt.

Hô hấp càng lúc càng dồn dập, cô có cảm giác giống như chính mình đang nằm trên chiếc thuyền độc mộc, theo từng làn sóng trôi nổi giữa đại dương mênh mông, chỉ sơ sẩy một chút cũng sẽ gặp nguy hiểm.

Thật sự quá kịch liệt!

Tô Tâm Đường tựa như sợi dây treo trên người Đồng Kinh Niên, cô chỉ có thể hoàn toàn dựa vào anh. Người đàn ông giống như máy đóng cọc không ngừng đem côn thịt sưng to ra ra vào vào.

Bức tường lát gạch men sứ trơn trượt, tấm lưng mượt mà của Tô Tâm Đường theo từng động tác của người đàn ông cọ tới cọ lui lên đó.

Tô Tâm Đường: …

Cô cảm thấy mình rất giống một cái đuôi cá.

“Sao cứ nhìn tôi suốt thế?”

Lời nói này là của Đồng Kinh Niên.



Ánh mắt của Tô Tâm Đường rất nóng bỏng, cho dù Đồng Kinh Niên đang bận bịu cày cấy thì anh cũng không thể lờ đi được.

Mặt mày khẽ nhăn lại, chung quy vẫn là không nhịn được mà hỏi cô.

Thân thể hai người hoàn toàn ướt sũng, gương mặt góc cạnh rõ ràng và cơ ngực săn chắc của người đàn ông phát sáng lấp lánh trong làn sương khói mờ ảo.

Vẫn là cảm giác cao cao tại thượng như cũ nhưng lúc này lại có thêm nhiều phần gợi cảm.

Vô cùng, vô cùng gợi cảm. Những huấn luyện viên thể hình thích tạo dáng õng ẹo kia không thể so được với anh. Tô Tâm Đường thừa nhận chính cô đã ăn phải độc mất rồi.

Tô Tâm Đường giương khóe môi, cô vừa nhìn liền lập tức muốn hôn lên đôi môi mỏng kia.

Thế nhưng lại bị Đồng Kinh Niên tránh đi.

Môi của cô chạm lên cằm của người đàn ông.

Trước đó có một lần ở quán bar cô đã thành công đánh lén Đồng Kinh Niên, nhưng lúc đấy chỉ nhẹ nhàng lướt qua chứ không tính là một nụ hôn thật sự.

Tên “tró” này không muốn cho cô hôn.

Đồng Kinh Niên vừa tránh đi nụ hôn của Tô Tâm Đường liền nghe thấy lời cô nói.

“Bảo bối, anh thật độc ác.”

Đồng Kinh Niên: “…”



Cô nói cái quỷ gì thế? Hai bên huyệt thái dương của anh giật giật.

Tô Tâm Đường gạt chuyện không được hôn qua một bên, chỉ là trong lòng vẫn phải chửi tục một câu. Có lẽ Đồng Kinh Niên tưởng rằng cô vẫn muốn hôn tiếp nên anh đề phòng rất cẩn thận.

“Khen” Đồng Kinh Niên độc ác quả đúng là sự thật.

Tự nhiên xông vào phòng tắm rồi ở dưới vòi hoa sen cùng cô bạch bạch bạch, đến lúc thần trí điên đảo mà anh vẫn trước sau giữ nguyên một dáng vẻ.

Hơn nữa Đồng Kinh Niên trong bộ dạng ướt sũng còn gợi cảm đến mười phần.

Như thế này không phải là độc ác với cô à?

Đồng Kinh Niên không chịu nổi ánh mắt của Tô Tâm Đường nên anh lựa chọn cúi đầu, dùng sức liếm mút bên ngực phải của cô giống như một đứa trẻ con tham ăn.

Cánh môi mỏng ngậm lấy đầu nhũ hoa đỏ bừng, dưới thân cũng không ngừng phát lực. Anh không thể lấp kín miệng trên của Tô Tâm Đường, vậy thì chỉ có thể ra sức lấp kín miệng dưới mà thôi.

Hiệu quả đem lại rất giống nhau.

Tô Tâm Đường lại một lần nữa cuốn theo tiết tấu của người đàn ông, trong đôi mắt đẹp còn có sóng nước lưu chuyển.

Bị anh cắm mà ra.



Đồng Kinh Niên cho rằng nếu đã mê luyến thân thể của cô, vậy thì anh cứ trực tiếp “làm” với cô là được. Quả thật là anh rất nỗ lực thực hiện.

Không chỉ riêng dưới vòi hoa sen mà sau đó hai người còn tiến vào bên trong bồn tắm ngập nước.

“Sâu quá… Đồng Kinh Niên… dừng lại… Tôi sắp trượt ngã rồi, muốn ra ngoài… A a a!”

Ngón tay trắng nõn gắt gao bám chặt vào thành bồn tắm, cô gái toàn thân trần trụi ngồi quỳ bên trong bồn tắm đầy nước. Môi anh đào không ngừng phát ra tiếng kêu d͙â͙m͙ đãng, mái tóc dài lay động theo từng chuyển động của cô, hai bầu ngực tuyết trắng phía trước cũng không ngừng đong đưa.

Phong tình vô hạn.

Hàng lông mày tinh tế nhăn lại, hiển nhiên là cô không thể chống đỡ được.

Vừa rồi bị ấn lên trên tường, Tô Tâm Đường đã cảm thấy quá kịch liệt. Đến lúc tiến vào bồn tắm, cô còn cho rằng có điểm tựa sẽ dễ chịu hơn, nhưng sau đó cô mới nhận ra là mình đã sai hoàn toàn.

Ai mà nghĩ đến Đồng Kinh Niên không áp dụng tư thế truyền thống, mà trực tiếp ấn cô quỳ gối đưa lưng về phía anh cơ chứ.

Tư thế này so với lúc trước còn khó khăn hơn!

Côn thịt to lớn màu hồng giống như được bôi thêm thuốc kích thích, không ngừng cắm vào rút ra.

Mỗi một lần đón nhận sự va chạm của người đàn ông, thân thể của Tô Tâm Đường liền theo quán tính đẩy về phía trước. Thành bồn tắm dốc như một cái cầu trượt, nhưng khác biệt ở chỗ người khác đều từ trên cao trượt xuống dưới, còn cô lại bị anh cắm đẩy từ dưới lên trên.

Hai đầu gối đều đã đỏ lên, thậm chí nhiều lần Tô Tâm Đường còn có cảm giác cô sắp bay ra khỏi cái bồn tắm này.



Nước trong bồn theo từng động tác của Đồng Kinh Niên mà không ngừng chảy ra bên ngoài, lan rộng trên mặt đất. Tiểu huyệt của Tô Tâm Đường bị làn nước trong suốt cọ rửa phát ngứa.

“Ưm —-“

Đồng Kinh Niên thật sự quá độc ác, độc ác đến mức cô không chịu đựng nổi. Rốt cuộc là anh phát điên cái gì đây?

Tô Tâm Đường cho rằng Đồng Kinh Niên đã ăn phải xuân dược rồi.

Cô vỗ vỗ cánh tay của đối phương, ý bảo anh dừng lại hoặc ít nhất cũng đừng làm ở tư thế này nữa.

Đầu gối đỏ ửng thì sẽ không thể mặc được váy, người khác nhìn vào là biết ngay đã xảy ra chuyện gì.



Thế nhưng Đồng Kinh Niên lý giải hành động của cô là: dừng lại = đừng có ngừng. Chỉ trách Tô Tâm Đường lúc trước la hét “Quá nhanh” nên Đồng Kinh Niên có ý tốt chậm lại một chút, ai dè cô không cảm tạ mà còn lên mặt khiêu khích anh có biết dùng sức hay không.

Động tác dưới thân không hề chậm trễ, thậm chí anh còn siết chặt hơn vòng eo mảnh khảnh của cô gái, rồi hung hăng đỉnh thêm mấy chục phát.

“s͙ư͙ớ͙n͙g͙?”

“Rất thích làm như vậy sao, thích đến mức sẵn sàng phản bội bạn trai của mình?”

Con ngươi của Đồng Kinh Niên bị bao phủ bởi một màu đỏ tươi, gương mặt nhìn qua vẫn bình tĩnh nhưng đầu óc đã rơi rớt hết cả rồi.

Người con gái dưới thân thật sự “làm” s͙ư͙ớ͙n͙g͙ muốn chết, khiến cho anh phải cắm đến chán, cắm đến mức ghê tởm. Thậm chí anh còn lôi kéo cô náo loạn với mình ở trong nhà tắm.

Nhưng cứ liên tiếp cùng cô mây mưa, anh chẳng những không có cảm giác chán ghét mà càng ngày anh càng trầm luân vào hơn.

Thế rồi bởi vì cáu giận vô cớ mà ngay cả Tư Nam cũng bị gọi tên.

Ngay sau đó Đồng Kinh Niên liền ý thức được lời anh vừa nói ra nhưng không đợi cho anh há miệng giải thích, Tô Tâm Đường đã tức giận quay đầu lại.

“s͙ư͙ớ͙n͙g͙ hay không? Mẹ nó anh không biết nhìn sao?”

“Với cái trình độ xử nam chỉ biết cậy mạnh thọc vào rút ra này, mà anh còn có mặt mũi hỏi tôi s͙ư͙ớ͙n͙g͙ hay không à?”

Thật ra là cũng có s͙ư͙ớ͙n͙g͙, mặc dù kỹ thuật của Đồng Kinh Niên không được tốt cho lắm, tư thế không quá đa dạng. Nhưng cũng không đến mức kém cỏi như Tô Tâm Đường vừa nói.

Đương nhiên bây giờ cô không thể cho đối phương mặt mũi được.

“Đúng vậy. Tôi chính là gái hư phản bội bạn trai của mình, vậy anh thì sao…”

Tô Tâm Đường liếc mắt nhìn côn thịt vẫn đang nằm giữa hai chân cô, chỗ xương hông của người đàn ông dán chặt lên mông cô, hai viên tinh hoàn no đủ áp sát vào môi âm hộ.

“Anh còn đang ở đây chơi người yêu của bạn anh đấy.”

——————————————————

Editor: Chưa bao giờ gặp qua ông bà nào mà trong lúc XXOO vẫn hăng hái choảng nhau thế này.
Bình Luận (0)
Comment