Con Trai Nuôi Nhà Hào Môn Trọng Sinh, Cầm Chắc Kịch Bản Hắc Hóa

Chương 108

Chương 108: Diễn kịch

 

"Huynh nói đi, Thành Tiêu?" Cố Thanh Yến cười đến là vô tội, "Huynh đặt kẻ thù ở ngay dưới mi mắt, là muốn phát sinh chút gì đó với ả, hay là muốn tra tấn ả?"

 

"Xin lỗi điện hạ, ta không phải không tin đệ, mà là......" Cố Thành Tiêu không hy vọng đời này y và Thái Tử điện hạ vì một nữ nhân mà phản bội nhau như đời trước.

 

"Thành Tiêu, huynh phải nhớ kỹ," Cố Thanh Yến thu lại ý cười nơi đáy mắt, nghiêm túc mà trịnh trọng nói, "Ngoại trừ huynh, ai ta cũng không thích. Cho nên mặc kệ Liễu Vân Khê cũng được, Trương Vân Khê cũng được, nữ nhân này ta đều không để vào trong mắt."

 

Giọng nói trầm thấp chậm rãi của thiếu niên ngạo nghễ mà quyết tuyệt, tựa hồ trải qua đời trước bị người mình yêu phản bội, Thái Tử điện hạ hồn nhiên thiện lương đã trở nên cố chấp cực đoan.

 

Trong lòng ập đến một trận đau nhói, Cố Thành Tiêu giơ tay khẽ v**t v* gương mặt tinh xảo của thiếu niên, "Điện Hạ, đừng bị thù hận che mắt, những người này không đáng."

 

Trái tim Cố Thanh Yến khẽ run lên.

 

Lục Vọng trời sinh tàn nhẫn, lãnh lệ tàn khốc không ai dám chọc, A Nhĩ Nạp Tư là thủ lĩnh quân đoàn Thánh Tác Lan, mạnh mẽ cơ trí, ý thức trách nhiệm cao...... Nam nhân trước mặt lại hoàn toàn khác bọn họ, bọn họ có thể dung túng cậu không giới hạn, che chở cậu, mặc cậu làm loạn, chỉ có Cố Thành Tiêu nguyện ý khuyên bảo cậu.

 

"Được, ta biết rồi. Ta sẽ không làm ầm ĩ quá mức." Chỉ là một trò chơi săn giết mà thôi, không đáng làm cậu tức giận.

 

Biết cậu thật sự nghe lọt tai, trong lòng Cố Thành Tiêu trong lòng thở phào nhẹ nhõm một hơi, y có thể chịu đựng Cố Thanh Yến đùa bỡn tình cảm của y, nhưng không hy vọng cậu sau khi báo thù xong sẽ buồn bã mất mát, quay đầu muốn cùng y phân rõ giới hạn.

 

Trong mắt nam nhân đều là lo lắng và dịu dàng làm Cố Thanh Yến vô cùng hưởng thụ, đang muốn khen thưởng nam nhân một chút, kết quả bên ngoài truyền đến một giọng nói: "Các ngươi có nhìn thấy Thái Tử điện hạ và đại tướng quân không?"

 

"Hồi Tam hoàng tử, nô tỳ không nhìn thấy."

 

Mày kiếm Cố Thành Tiêu nhíu lại, hạ giọng nói: "Điện hạ, thần đi trước."

 

Cố Thanh Yến vẫn như cũ hôn lấy y: "Tướng quân sợ người khác biết chúng ta đang yêu đương vụng trộm hửm?"

 

Nam nhân với khuôn mặt lạnh lùng hiếm thấy đỏ cả tai: "Không phải yêu đương vụng trộm."

 

"Cũng đúng, là Cô và tướng quân lưỡng tình tương duyệt. Đã là lưỡng tình tương duyệt làm sao có thể gọi là yêu đương vụng trộm chứ?" Cố Thanh Yến chớp chớp mắt, trong mắt toàn là nghịch ngợm.

 

Hầu kết Cố Thành Tiêu lăn lộn, mổ lên môi Cố Thanh Yến một cái: "Điện Hạ nói đúng, là thần nói sai rồi."

 

"Bọn họ có đi cùng nhau không?"

 

"Không ạ, Thái tử điện hạ uống nhiều quá đi thay quần áo, thời điểm đại tướng quân rời đi sắc mặt không tốt lắm, hai người đi hai hướng ngược nhau."

 

Âm thanh nói chuyện càng ngày càng gần, Cố Thành Tiêu buông Cố Thanh Yến ra: "Điện hạ, thần đi gặp hắn."

 

Hắn ở đây đương nhiên là chỉ Tam hoàng tử Nam Cung Kỳ.

 

"Tướng quân, bồi Cô diễn một vở kịch, đại tướng quân xung đột với Thái tử điện hạ, Thái tử điện hạ tức giận, hai người tan rã trong không vui." Cố Thanh Yến nhướng mày, "Thế nào?"

 

Cố Thành Tiêu rất nhanh đã hiểu ý cậu, không đồng ý: "Như vậy có thể tổn hại thanh danh của Điện Hạ."

 

"Luyến tiếc cừu con không bắt được soi, vì để duy trì dáng vè giả dối huynh hữu đệ cung với ta, hắn sẽ không lan truyền ra ngoài đâu."

 

Thấy ý cậu đã quyết, Cố Thành Tiêu đành phải đồng ý, trực tiếp mở cửa đi ra ngoài, lại xoay người một cái, tình cờ gặp được Tam hoàng tử Nam Cung Kỳ đang đi về phía bên này.

 

"Đại tướng quân." Nam Cung Kỳ nhìn đến Cố Thành Tiêu lập tức tươi cười đi tới.

 

"Thần tham kiến Tam hoàng tử." Cố Thành Tiêu lạnh nhạt chào hỏi.

 

"Đại tướng quân có thấy hoàng huynh của ta không?"

 

Cố Thành Tiêu không nói lời nào, chỉ dữ tợn nhíu mày.

 

Nam Cung Kỳ sửng sốt, Cố Thành Tiêu lúc này mới lạnh lùng nói: "Thái tử điện hạ ở bên trong thay quần áo."

 

Nam Cung Kỳ cẩn thận đánh giá sắc mặt y, đôi mắt đen láy của Cố Thành Tiêu nhìn thẳng hắn: "Tam hoàng tử nếu không còn việc gì khác, vi thần cáo lui trước."

 

Nói xong, Cố Thành Tiêu cũng không nhìn phản ứng của Nam Cung Kỳ, đi nhanh về phía trước rời đi.

 

Nam Cung Kỳ nhìn theo y đi xa, trong mắt xẹt qua một tia sáng.

 

Lúc trước Thái Tử chưa tòng quân xuất chinh đã có một cuộc tranh cãi không mấy dễ chịu với đại tướng quân, Thái Tử năm lần bảy lượt đi tìm đại tướng quân, đại tướng quân cũng chưa từng cho Thái Tử một sắc mặt tốt, hai người vài lần tan rã trong không vui, trước mắt đây lại là vì sao?

 

Cố Thành Tiêu hiện giờ tay cầm binh quyền, nếu y nguyện trung thành, chẳng sợ ngôi vị Thái Tử tạm thời không chiếm được, đối với Tam hoàng tử mà nói cũng là một trợ lực rất lớn, cho nên đời trước Nam Cung Kỳ mới dùng hết mọi thủ đoạn, sau khi không giành được sự ủng hộ của Cố Thành Tiêu, đã liên thủ với Liễu Vân Khê chống lại Cố Thành Tiêu, làm Thái Tử hiểu lầm y vẫn luôn mơ ước Liễu Vân Khê còn muốn quấy rối Liễu Vân Khê, cuối cùng thành công ly gián hai người!

 

Chỉ là, rất hiển nhiên hắn nhất định phải lại lần nữa thất vọng rồi, bởi vì mặc kệ đời trước hay là đời này, Cố Thành Tiêu vĩnh viễn không có khả năng đứng về phe hắn! Đối với một Cố Thành Tiêu đã trọng sinh mà nói, hắn là kẻ đầu sỏ hại chết Cố Thành Tiêu và Thái Tử! Cố Thành Tiêu sẽ không bỏ qua cho hắn!

 

Khi Cố Thanh Yến trở lại, Cố Thành Tiêu đã ngồi về vị trí, Tam hoàng tử Nam Cung Kỳ vậy mà hạ mình ngồi bên cạnh Cố Thành Tiêu cùng y uống rượu, Cố Thành Tiêu tuy rằng vẫn như cũ trưng ra một bộ mặt lạnh, nhưng Tam hoàng tử kính rượu đều rất nể mặt uống hết.

 

Nam Cung Kỳ cười cực kỳ ôn tồn lễ độ.

 

Mọi người nhìn một màn này, tất cả đều tò mò trong lòng, Tam hoàng tử từ khi nào giao hảo với đại tướng quân như vậy?

 

Đại tướng quân không phải kiên định ủng hộ đảng Thái Tử sao?

 

Mọi người lại nhìn Thái Tử, Thái Tử điện hạ mặt không cảm xúc ngồi ở bàn khác một mình uống rượu, thỉnh thoảng đảo qua Tam hoàng tử và đại tướng quân đang đối ẩm, trong mắt hiện lên phẫn nộ.

 

Giữa Thái Tử điện hạ và đại tướng quân chẳng lẽ đã thật sự xảy ra rạn nứt?

 

Những người đứng về phía Tam hoàng tử đều âm thầm vui sướng, cho dù Cố Thành Tiêu không ủng hộ Tam hoàng tử, chỉ cần y và Thái tử bất hòa, đối với bọn họ mà nói chính là một chuyện tốt, vì điều này có nghĩa Thái Tử mất đi một trợ thủ đắc lực!

 

Với tình hình này, có không ít người nghị luận, lần này mang binh xuất chinh lần, đối với đại tướng quân Cố Thành Tiêu là chiến thắng đã định, nhưng Thái Tử một hai phải đi theo, còn đoạt lấy quân công, có phải chính bởi nguyên nhân này mà hai người xảy ra xích mích?

 

Như để xác nhận suy đoán của những người này, thời điểm Cố Thanh Yến mời rượu Lý phó tướng đã nói trắng ra: "Đêm tập kích quân xem như Cô đoạt lấy công lao Lý tướng quân, xin tướng quân đừng để trong lòng."

 

"Điện hạ nói đùa, đây có là gì mà cướp đoạt công lao, rõ ràng là Điện Hạ anh dũng hơn người, chỉ mang hơn mười người đã dám thâm nhập vào doanh địa địch! Đầu tiên là phóng hỏa đốt lương thảo, lại đi theo binh lính quân địch sờ gáy thống soái trong doanh trướng......"

 

Lý tướng quân uống nhiều quá, kích động mà lớn tiếng khen, "Cái này gọi là gì, đúng rồi! Chính là dương đông kích tây! Dẫn răn khỏi hang! Bắt giặc bắt vua trước!"

 

Hắn càng khen, Nam Cung Kỳ càng cảm thấy sắc mặt Cố Thành Tiêu càng khó coi.

 

Nam Cung Kỳ đắc ý trong lòng, nhưng cũng sẽ không thăm dò ý kiến Cố Thành Tiêu lúc này, hắn quyết định chờ đợi một thời gian, đồng thời bảo Liễu Vân Khê bên kia theo dõi tình hình.

 

Liễu Vân Khê nhận được ý chỉ Hoàng Hậu, vui mừng khôn xiết, ở trong nhà lại có thể ngẩng cao đầu.

 

Sau khi khoe khoang trước mặt đích mẫu và đích tỷ một phen, vào cung ả lại khôi phục sự ôn nhu chu đáo thường ngày, nhưng Hoàng Hậu lần này tuyên ả tiến cung mục đích là bắt ả học quy củ, cũng không có cùng ả gặp mặt cho ả có cơ hội mê hoặc, chỉ phân phó hạ nhân sắp xếp cho ả một chỗ ở và một ma ma giáo dưỡng dạy dỗ ả.

 

Liễu Vân Khê vốn còn tưởng rằng có thể được gặp mặt Tam hoàng tử, không ngờ Thái Tử còn chưa từng nhìn thấy, càng đừng nói Tam hoàng tử, cả ngày phải đối diện với mấy gương mặt già đáng ghét, còn phải kiềm chế tính tình cười làm mặt hiền.

 

Ả tâm tâm niệm niệm Tam hoàng tử cũng muốn liên lạc với ả, nhưng tên thích khách lần trước ám sát Thái Tử dưới sự nghiêm hình tra tấn đã khai báo, khai ra thuộc hạ của mình, hắn không lo lắng mình bị bại lộ, nhưng người mà tên thích khách khai ra đã thú nhận khi bị nghiêm hình bức cung, sau cuộc điều tra kỹ lưỡng, đã thật sự tra ra một viên quan là thuộc hạ của hắn!

 

 

Nam Cung Kỳ tức khắc cảm thấy bất an!

Bình Luận (0)
Comment