Con Trai Nuôi Nhà Hào Môn Trọng Sinh, Cầm Chắc Kịch Bản Hắc Hóa

Chương 126

Chương 126: Bảo vệ ngươi

 

Nhóc ăn mày hoảng sợ chạy không nhìn đường, chạy vội chạy vàng bỗng nhiên một sức lực mạnh mẽ kéo nó lại, nó còn chưa kịp phản ứng đã bị nhét vào bên dưới gầm bàn, bên cạnh là một cái sọt rác lớn che chắn cho nó.

 

"Tránh đi, đừng lên tiếng."

 

Một giọng nói dễ nghe vang lên bên tai, Cố Tiểu Thừa sửng sốt, yên lặng đợi. Một lúc sau hai tên nam nhân đuổi theo không nhìn thấy người, hùng hùng hổ hổ trở về.

 

Xác nhận hai người đều đã đi xa, Cố Tiểu Thừa ngẩng đầu nhìn, kinh hỉ đến muốn nhảy dựng lên: "Ca ca!"

 

Tuy rằng thiếu niên đã ngụy trang, nhưng ngũ quan hình dáng cùng ánh mắt ôn hòa và ngữ khí khi nói chuyện đều không thay đổi, Cố Tiểu Thừa nhìn cậu đôi mắt vui mừng khôn xiết.

 

Nó không ngờ sẽ gặp được Diệp Vân Cẩm ở đây, vốn vẫn luôn lo lắng cho cậu, hiện tại thấy cậu bình yên vô sự, không khỏi thở phào nhẹ nhõm, nhưng mà......

 

"Ca ca, sao huynh lại ở chỗ này? Sao huynh lại làm cho mình thành xấu như vậy?"

 

Trên mặt thiếu niên không biết đã dùng đồ gì mà làm làn da thành ố vàng ngăm đen, lông mày bị vẽ vừa đen vừa thô, mà cặp mắt kia lại thần thái sáng láng, cả người thoạt nhìn vẻ thô ráp không phù hợp.

 

Lời vừa hỏi xong, Cố Tiểu Thừa lại lầm bầm lầu bầu trả lời: "Có phải vì để trốn tên bắt cóc không?"

 

Nói tới đây, trong mắt Cố Tiểu Thừa tràn đầy lo lắng: "Ca ca, đệ nghe nói hôm qua huynh đang ở Chu phủ thì bị kẻ bắt cóc bắt đi, huynh không sao chứ?"

 

"Ta không sao."

 

"Vậy tên bắt cóc kia đâu?"

 

"!"Cố Thanh Yến giơ ngón trỏ lên"Suỵt" với nó, hạ giọng nói: "Là ta tự mình chạy trốn."

 

Cố Tiểu Thừa nhíu chặt lông mày, nắm chặt nắm tay: "Có phải người Chu gia không tốt với huynh không? Đệ biết Chu thiếu gia kia không phải người tốt mà!"

 

"Đã sắp thành hôn cùng huynh, vẫn còn chạy tới hoa lâu uống rượu!"

 

Cố Tiểu Thừa khổ sở nhìn Cố Thanh Yến, cầu xin: "Ca ca, huynh có thể đừng gả cho người như Chu thiếu gia không? Hắn nhất định sẽ không đối tốt với huynh!"

 

Cố Thanh Yến xoa xoa đầu nó, cảm kích nói: "Cảm ơn đệ, tiểu Thừa, trong lòng ta hiểu rõ."

 

Đang nói, bụng Cố Tiểu Thừa đột nhiên phát ra tiếng kêu ọt ọt, đứa trẻ đỏ mặt, ngượng ngùng gãi gãi đầu.

 

Cố Thanh Yến gọi thêm một bát hoành thánh cho nó.

 

Nguyện vọng lớn nhất của đứa trẻ không nhà chính là ăn một bữa cơm no, giống như động vật nhỏ lưu lạc bên ngoài đã lâu, bụng đói kêu vang, đối với người đã cho mình một bữa cơm nóng vô cùng cảm kích, yên lặngkhắc ghi trong lòng phần hảo tâm này, khi đối phương cần trợ giúp sẽ dùng hết toàn lực báo đáp!

 

Diệp Vân Cẩm với Cố Tiểu Thừa chính là sự tồn tại như vậy.

 

Bát hoành thánh này Cố Tiểu Thừa ăn đến là thỏa mãn, đến nước cũng uống sạch bóng!

 

Hài lòng đặt bát xuống, Cố Tiểu Thừa chưa đã thèm l**m l**m môi, "Ca ca, sau này huynh tính thế nào? Phải quay về Diệp gia sao?"

 

"Một mình đi đường không an toàn, để đệ theo huynh, đệ có thể bảo vệ tốt cho huynh!"

 

Hiện tại Chu gia đang phái người đi khắp nơi tìm Cố Thanh Yến, nếu bị người phát hiện sẽ gặp rắc rối!

 

Người Chu gia chú trọng nhất chính là thanh danh và thể diện Chu gia, đặc biệt là Chu Kim Thịnh, cũng chỉ có Thẩm Ngọc làm hắn mất mặt mấy phen, mà hắn vẫn không nổi điên, đổi thành người khác, sớm đã không biết bị xử lý thành cái dạng gì.

 

Hôm nay chính ngày Chu Kim Thịnh nghênh đón Diệp Vân Cẩm, nhân vật đến tham gia tiệc cưới, đều là người có tiếng tăm uy tín ở hoàng thành Nam Dương, thậm chí Chu Hoàng Hậu còn đặc biệt phái người đến chúc mừng, có thể nói là cho Chu gia đủ mặt mũi, toàn hoàng thành đều biết thiếu gia Chu gia Chu Kim Thịnh muốn cưới Ca nhi xinh đẹp ưu tú nhất Diệp gia Diệp Vân Cẩm, nào ngờ một buổi tối trước buổi đại hôn, Diệp Vân Cẩm bị người cướp đi!

 

Đừng nói thể diện Chu gia, những nhân vật lớn được mời tới, nhất định cũng biết chuyện này, mặt mũi Chu gia đều bị ném sạch.

 

Chu Kim Thịnh dưới sự tức giận, nảy ra ý xấu, muốn đi đến Lê Đường Uyển đón Thẩm Ngọc, cùng Thẩm Ngọc bái đường thành thân, ý tưởng này của hắn suýt nữa làm lão phu nhân Chu gia đang sống sờ sờ tức chết.

 

Chu gia hỗn loạn Cố Thanh Yến đương nhiên biết, hiện tại cậu đang chờ xem Chu Kim Thịnh bị chê cười.

 

"Vậy đa tạ đệ." Cố Thanh Yến không muốn đả kích nó, mà nói: "Tiểu Thừa, về sau đệ đừng đi ăn xin nữa, đệ đi theo ta, sau này đệ ăn, mặc, ở, đi lại đều do ta lo, thế nào?"

 

Cố Thanh Yến vốn tưởng nó sẽ ngay lập tức đồng ý, lại không ngờ tiểu gia hỏa kia lại nói, "Không được."

 

"Tại sao?" Nó từ chối dứt khoát, làm Cố Thanh Yến có chút nghi hoặc.

 

Cố Tiểu Thừa giống một tiểu đại nhân, lau miệng nghiêm túc nói: "Ca ca gả đến Chu gia vốn là một quyết định sai lầm, bây giờ đến chính mình huynh còn bảo vệ không tốt, đệ không thể gây thêm phiền toái cho huynh! Một mình đệ ở bên ngoài cũng khá tốt! Nhưng mà ca ca yên tâm, đệ sẽ không rời bỏ huynh, chỉ cần huynh cần đệ, đệ sẽ tới tìm huynh!"

 

Đối với một đứa trẻ chưa đến mười tuổi mà nói, Cố Tiểu Thừa đúng thực bởi vì từ nhỏ lưu lạc bên ngoài, nên ở mọi phương diện đều khác xa những đứa trẻ cùng lứa, nhưng dù nó có nỗ lực như thế, cũng vẫn là một đứa trẻ cơm ăn không đủ no.

 

Cố Thanh Yến thích những đứa trẻ như vậy mặc kệ vận mệnh đùa bỡn cũng tuyệt đối không cúi đầu.

Bình Luận (0)
Comment