Chương 158: Chỉ vậy thôi?
Một Nguyên Anh tích trữ linh lực được bao nhiêu, phản ánh trực tiếp Nguyên Anh này mạnh mẽ lợi hại bao nhiêu, Cố Thanh Yến dùng Phật Đà Tử đã trải qua lôi kiếp tẩy rửa nên phẩm cấp được nâng cao lên một bậc, hiệu quả càng mạnh, biểu hiện rõ ràng nhất là Nguyên Anh Thao Thiết của Cố Thanh Yến đã hiện thế, tất cả linh lực đều đã hấp thu xong, một giọt cũng không bỏ lỡ!
Ăn một miếng cơm to đương nhiên sảng khoai, tiền đề là không có loại cảm giác thiêu đốt tận xương tủy.
Quần áo Cố Thanh Yến ướt đẫm vắt trên vai, cậu dán sát vào ngực Tạ Vô Diễn, bàn tay thon dài non mịn tay sờ loạn khắp người đối phương.
Tạ Vô Diễn hừ một tiếng, vội vàng bắt lấy tay cậu.
Trong mắt nam nhân đen kịt, đầy vẻ kiềm nén, y dán sát bên tay Cố Thanh Yến thấp giọng hỏi: "Lâu chủ, ngươi sờ đủ chưa?"
Không đủ! Da thịt nam nhân mát mẻ đàn hồi tốt, xúc cảm cực kỳ tốt, Cố Thanh Yến sờ đến độ mê say.
Tạ Vô Diễn không chờ cậu trả lời, tiếp tục nói: "Sờ nữa sẽ xảy ra chuyện đấy."
Xảy ra chuyện gì? Cố Thanh Yến bất mãn nhíu mày, dùng ánh mắt dò hỏi y.
Tạ Vô Diễn nheo mắt, ánh mắt nguy hiểm tối sầm, "Đệ tử sẽ không nhịn được."
"Ngươi muốn dĩ hạ phạm thượng?" Cố Thanh Yến nói với giọng hơi khàn.
"Dĩ hạ phạm thượng?" Tạ Vô Diễn cười nhẹ một tiếng, "Nếu là Lâu chủ yêu cầu, đệ tử nào dám trái lời."
Nói xong, đè lên chiếc cổ màu hồng nhạt của Cố Thanh Yến, phả ra một hơi thở nóng hổi, không hề yếu hơn so với cảm giác bị ngọn lửa thiêu đốt trong cơ thể là bao.
"Ưm......" Cố Thanh Yến thấp giọng r*n r* một tiếng, được Tạ Vô Diễn mang theo bơi đến bên một tảng đá lớn.
Cậu bị lật ngược lại, nam nhân với thân hình cao lớn bao trùm lên cậu, ấn đè cậu lên trên tảng đá.
"Ngươi muốn làm gì?" Cố Thanh Yến khó chịu cong người, chỉ cảm thấy toàn bộ lửa trong cơ thể đang dồn xuống phía bụng dưới, sau khi Nguyên Anh trong Đan Điền không ngừng hấp thu linh lực, thể phách của Nguyên Anh được đúc ra từ cùng một khuôn mẫu với cậu dần thành hình, bộ dáng cũng ngày càng rõ ràng......
Dòng nhiệt cuồng bạo đấu đá lung tung trong Nguyên Anh của cậu, Nguyên Anh cậu cũng đau đớn như cậu, vội vàng tìm nơi có thể giải phóng dòng dung nham đang điên cuồng dâng trào.
Nguyên Anh sắp nổ tung, Cố Thanh Yến vô cùng khó chịu, không khỏi giãy giụa. Một bàn tay thô ráp to rộng bóp chặt eo cậu, một bàn tay khác mang theo cái lạnh băng giá nhưng lại nóng bỏng đến cực điểm chầm chậm trượt xuống......
Nếu lúc này có thể nhìn thấu vào bên trong, Cố Thanh Yến nhất định sẽ nhìn thấy Nguyên Anh mang một dung mạo giống hệt mình diễm lệ như đóa hoa xuân, như hải đường nở rộ trong vòng tay Tạ Vô Diễn.
Đầu như hồ nhão, Cố Thanh Yến bị từng đợt sóng nhiệt đánh sâu vào, cuối cùng trong cơn lũ bất ngờ trút xuống run run rẩy rẩy, ngất lịm đi!
Tạ Vô Diễn vùi đầu vào hõm vai cậu, thở hổn hển hồi lâu, tâm tình bình ổn lại mới ôm Cố Thanh Yến đã hôn mê lên bờ.
Nam nhân được xiêm y ướt đẫm phác họa ra thân hình tráng kiện trong bóng đêm càng thêm cao lớn, y lấy từ trong nạp giới ra một bộ quần áo, khoác lên người Cố Thanh Yến.
Người trong lòng ngực sắc mặt hồng nhuận, đôi mắt nhắm nghiền được bao phủ bởi một tầng ngân quang nhàn nhạt, đôi môi đỏ thắm của cậu mím lại, mái tóc dài như rong biển rơi rụng, ma mị mê người.
Nhưng làm Tạ Vô Diễn vừa lòng nhất vẫn là ấn ký như ngọn lửa cháy hiện lên giữa mày Cố Thanh Yến, màu đỏ tươi như máu, tà mị mà nguy hiểm.
Y dùng ngón tay rắn rỏi v**t v* ấn ký giữa trán cậu, ấn ký biến mất, giữa trán Cố Thanh Yến khôi phục lại hoa văn kim nguyệt dùng kim sa điểm xuyết.
Toàn bộ nước phía sau Linh Tê Hồ đột nhiên bốc hơi mất, đáy hồ chỉ còn lại một mảng cát sỏi vô hồn đen kịt, toàn bộ thực vật thủy sinh tươi tốt bốn phía hồ cũng khô héo. Nếu có người đi rồi quay lại, chắc chắn sẽ nghi ngờ bản thân có phải đã đi nhầm nơi rồi không.
Cố Thanh Yến ngủ rất say rất lâu, chờ khi cậu tỉnh lại thân thể đã khôi phục bình thường, Nguyên Anh hoàn hảo không tổn hao gì thậm chí còn mạnh hơn so với trước khi bị tổn thương!
Trước khi cậu rơi vào hôn mê đã xảy ra chuyện gì, Cố Thanh Yến nhớ rất rõ ràng rành mạch!
Không nói cái khác, nam nhân này thật đúng là có kiên nhẫn!
Nói muốn dĩ hạ phạm thượng, kết quả thì sao?
Cố Thanh Yến bĩu môi, cơ hội tốt để dĩ hạ phạm thượng như vậy mà không chịu nắm chắc, hại cậu cao hứng một hồi!
"Lâu chủ." Tạ Vô Diễn ra ngoài tìm thức ăn trở về, đưa cho cậu một loại quả kỳ lạ bên ngoài bọc rất nhiều gai nhọn.
Không cần nói cũng biết là loại quả có lợi cho sức khỏe!
"Đây là quả Táo Đỏ." Tạ Vô Diễn bẻ đôi quả Táo Đỏ, bên trong phần thịt quả màu trắng có hạt ở giữa giống như quả mãng cầu.
Cố Thanh Yến cắn một ngụm, chua chua ngọt ngọt khá ngon.
"Lúc nào rồi?"
"Hiện tại là ngày thứ năm mở bí cảnh."
Cậu vậy mà đã hôn mê ba ngày?! Thật là thiệt hại lớn rồi! Bí cảnh mở tổng cộng bảy ngày, cậu phải nắm chắt thời gian để tìm kiếm bảo vật!
Cố Thanh Yến đứng lên: "Đi thôi, lại đi thử vận may thôi."
Nhờ được ban tặng Phật Đà Tử, thực lực hiện tại của cậu đã là kỳ đỉnh Nguyên Anh, không cần lo lắng khi đối đầu với đám Tạ Triều Sinh Văn Vũ!
Lại lần nữa ngự kiếm xuất phát, khi đi qua Linh Tê Hồ, Cố Thanh Yến cảm thấy có chút quen mắt, hỏi Tạ Vô Diễn mới hoảng sợ phát hiện, một cái hồ to khổng lồ vậy mà lại bị chính mình rút cạn linh khí!
Ặc, Phật Đà Tử này quả nhiên bá đạo!
Bọn họ rời đi không lâu, một đám đệ tử mặc môn phục màu đỏ của Thiên Huyền Tông sôi nổi đáp xuống hồ, đệ tử nội môn đã từng nhận lễ gặp mặt của Văn Vũ, lại phát hiện lễ gặp mặt này là của Kim Nguyệt Lâu Văn gia, nên bị mọi người cười nhạo nghi hoặc hói: "Đại sư huynh, có phải các huynh đến nhầm chỗ rồi không? Nơi này làm gì có hồ nước nào?"
Nam đệ tử được hắn gọi là đại sư huynh nam sắc mặt nghiêm trọng nhìn vào bãi cát đen kịt dưới đáy hồ: "Đây là Linh Tê Hồ!"
Đệ tử kia kinh hãi trừng lớn mắt: "Nước, nước trong hồ đâu? Không phải là bị hút cạn rồi chứ?"
Đại sư huynh nhíu mày không nói, hắn cũng nghi hoặc, nhưng một cái Linh Tê Hồ lớn như vậy, rốt cuộc là ai có năng lực lớn đến mức hút cạn cả hồ?
Nhớ lại ngày ấy thấy rõ lôi kiếp giáng xuống, nhưng chạy tới nơi thì phát hiện tiên quả đã bị người hái đi, trong lòng đại sư huynh hụt hẫng, đồng thời dâng lên một dự cảm không tốt, có thể làm được đến trình độ nếu không phải cường giả thì không thể!
Trong bí cảnh có phải có một cường giả gì cũng biết xông vào hay không?