Chương 194: Người dẫn đường bóng đêm
Căn phòng rộng lớn, với đồ trang trí độc đáo làm Cố Thanh Yến mở rộng tầm mắt đồng thời cũng đau lòng cho nam nhân đang gối đầu lên chân cậu nhắm mắt nghỉ ngơi.
Những dụng cụ được liên kết với tay của nam nhân trong lần đầu gặp mặt, hơn phân nửa là dùng để theo dõi trạng thái tinh thần và sức khoẻ của anh, hơn nữa chiếc giường nước khổng lồ phía dưới bọn họ, không phải loại giường nước mềm như bông lạnh như băng khi ngủ, mà là dùng khoa học kỹ thuật chế tạo ra, có âm thanh róc rách của nước chảy.
Loại âm thanh róc rách này dùng để chống lại tạp âm bên ngoài, nó thường được sử dụng để hỗ trợ điều trị cho Lính gác đang trong tình trạng rối loạn tinh thần.
Không hề nghi ngờ, trước khi có cậu, tinh thần Caesar ở trong trạng thái cực kỳ không ổn định, bất cứ lúc nào cũng có khả năng rơi vào điên loạn, nếu không lâu đài này cũng sẽ không xây dựng ở một thôn núi hẻo lánh cách Đế Tinh xa như vậy!
Giờ phút này nam nhân toàn thân thả lỏng nằm bên cạnh cậu, Cố Thanh Yến thử dùng tia tinh thần từ nơi sâu nhất của mình bao bọc lấy nam nhân.
Trong nháy mắt tinh thần lực của cậu kích phát, hàng mi đang nhắm chặt của anh khẽ run rẩy, chịu đựng trái tim rung động kịch liệt thiếu niên đem tia tinh thần thâm nhập vào không gian tinh thần của anh.
Cố Thanh Yến còn chưa có kinh nghiệm an ủi tinh thần lực cho người khác, nhưng điều này vẫn khá giống với giao thoa tin tức tố ở thế giới ABO, và giao thoa thần thức ở thế giới tu chân.
Tinh thần lực của cậu tiến vào một không gian tinh thần rộng lớn mênh mông hơn nhiều so với không gian tinh thần của cậu, rơi vào vùng biển sâu hoang vắng đầy sát khí, một sợi tình ý khó miêu tả kéo lý trí cậu vào vòng xoáy d*c v*ng, cậu không tự chủ khẽ rên một tiếng, ngay sau đó nam nhân đang gối trên đùi cậu liền đè cậu xuống dưới thân!
"Có ai nói cho em biết, không được tùy tiện tiến vào không gian tinh thần của người khác không?" Âm thanh của nam nhân khàn khàn kiềm nén, đôi mắt xanh thẳm sáng quắc nhìn chằm chằm cậu.
Cố Thanh Yến vẻ mặt vô tội: "Tôi chỉ muốn v**t v* tinh thần lực cho anh thôi."
"Ngoại trừ bạn đời tương lai của tôi, tôi không cho phép bất luận kẻ nào nhìn trộm không gian tinh thần của tôi." Hơi thở ấm nóng phả vào vành tai Cố Thanh Yến, Caesar l**m một cái lên cổ cậu.
Cố Thanh Yến rụt rụt cổ, bị nam nhân ấn xuống giường nước, đối phương dùng ánh mắt nóng rực của dã thú đang theo dõi con mồi nhìn cậu, hầu kết lăn lộn, dường như bất kỳ lúc nào cũng có thể xé nát cậu ra ăn sống.
Cố Thanh Yến chớp chớp mắt: "Nhưng anh mời tôi đến đây không phải để nấu cơm?"
Tinh thần lực của thiếu niên tiếp tục đi sâu, màu sắc trong mắt Caesar cũng đã xảy ra biến đổi, đen tối như dòng nước ngầm của biển sâu.
"Cơm em làm không thơm bằng em......"
Mùi hương của thiếu niên dưới thân phát ra tuyệt hơn bất kỳ món ngon nào, đó là một loại hương thơm đặc biệt làm say lòng người, theo sự xâm lấn tinh thần lực của thiếu niên, mùi hương dần khiến anh mất đi thần trí, một cổ xao động tiềm tàng dâng lên trong cơ thể, cuối cùng Caesar hôn lên môi thiếu niên.
Trong biển sâu có bầy cá phát sáng đang bơi tới lui, những con sứa đủ mọi màu sắc với những sợi râu dài chậm rãi bay lên, rùa biển khổng lồ nhàn nhã quạt nước...... Trong nháy mắt tiến vào thế giới đáy biển rực rỡ, Cố Thanh Yến cảm thấy một đôi mắt không đủ để nhìn.
Đáy biển tĩnh lặng bởi vì cậu đã đến mà trở nên bừng bừng sống động náo nhiệt đầy màu sắc, Caesar bóp chặt vòng eo mảnh khảnh của cậu, hôn lên cổ cậu.
Tình huống biến hóa trong không gian tinh thần chính là phản ứng chân thật nhất nội tâm của chủ nhân, Caesar hiện tại vô cùng hưng phấn và sung sướng.
Lúc làm báo đen từng tưởng tượng đem thiếu niên từng chút từng chút nuốt vào bụng, hiện tại người đã rơi vào tay mình, sao anh có thể nhịn được?
Ở bên ngoài Hắc Báo đuổi theo Tuyết Hồ muốn thân thiết chơi đùa đột nhiên biến mất, những xúc tu có lực hút khủng khiếp như bạch tuộc bò lên tinh thần lực của Cố Thanh Yến, cậu nhìn thấy dưới đáy biển đen ngòm ẩn hiện một con quái vật biển khổng lồ với vô số xúc tu đang vung vẩy, bao quanh lấy cậu, đến cả linh hồn cũng muốn hút mất.
Đây mới là tinh thần thể chân chính không ai biết của Caesar, Lính gác bóng đêm!
"Caesar, đợi đã......"
Nam nhân g*m c*n lòng ngực trắng nõn của thiếu niên, hôn xuống xương quai xanh thanh tú của cậu, bàn tay xốc vạt áo lên, dò xét đi vào. Làn da nhẵn nhụi của vòng eo mảnh khảnh tươi trẻ khiến lòng người ngứa ngáy, đầu ngón tay lành lạnh lướt qua, Cố Thanh Yến rùng mình, nhưng phải giữ vững lý trí, trước tiên phải giúp nam nhân sắp xếp lại những xúc tu tinh thần lực bị thắt rối.
Nếu đội trưởng Nham Sâm và y sư trưởng biết tinh thần thể của quân thượng mình là con quái vật khổng lồ, họ sẽ lập tức hiểu tại sao những Người dẫn đường dù đã trải qua kiểm tra đo lường của hệ thống có độ tương xứng cao với nhưng vẫn không cách nào trị liệu.
Tinh thần lực của bọn họ ở trước mặt quái vật biển căn bản không đáng giá nhắc tới! Chỉ cần có ý đồ xâm nhập không gian tinh thần của chủ nhân sẽ bị con quái vật biển đáng sợ dùng xúc tu đánh gục!
Đáy biển quá rộng lớn mênh mông, Cố Thanh Yến để tiện hành động, cậu chỉ có thể thu hồi lại Tuyết Hồ, biến thành một chú cá voi thích hợp hoạt động dưới đáy biển.
Loại kỹ xảo biến hóa tinh thần thể này Người dẫn đường khác là không thể, nhưng cậu là người chỉ thiếu chút nữa sẽ độ kiếp phi thăng ở thế giới tu chân không chỉ có thể biến hóa mà còn có thể thuần thục tận dụng tinh thần lực đi làm bất cứ chuyện gì!
"Tình hình trước mắt của quân thượng xem ra đã chuyển biến tốt hơn rất nhiều, nhưng tốt nhất vẫn nên tìm Người dẫn đường có tinh thần lực phù hợp tiến hành chải vuốt, món ngon chung quy chỉ có thể thỏa mãn nhu cầu ăn uống, trị ngọn không trị gốc cũng không được." Y sư trưởng cũng không vì Cố Thanh Yến đã đến ổn định Caesar mà yên lòng.
"Nếu thiếu niên này là một Người dẫn đường thì tốt rồi." Quản gia thở dài.
Nham Sâm nghĩ nghĩ nói: "Không thì làm kiểm tra cho cậu ấy? Quân thượng đã nhìn trúng chắc chắn không tệ!"
Đề nghị này được mọi người nhất trí tán thành.
Bên phía Ninh Dịch Phàm sau khi đến quân bộ, vừa mới xuống phi thuyền đã bị mang đi.
"Tiểu Phàm!" Người đẹp vì lụa, Tần Vũ Phi ban đầu có ngũ quan đoan chính thân hình cao lớn, giờ phút này mặc một thân quân trang đen thẳng phiu, quấn quanh thân hình cường tráng, có vẻ đặc biệt uy phong đĩnh bạt.
Y vừa thấy Ninh Dịch Phàm đến liền vội vàng bắt lấy tay hắn.
Tuy rằng mới mấy ngày không gặp, cũng không biết vì sao, Tần Vũ Phi cảm thấy cực kỳ nhớ Ninh Dịch Phàm, nhớ đồ ăn hắn làm!
Trên người Ninh Dịch Phàm có một sức hấp dẫn khó lý giải, sau khi y được nếm thử, y vẫn luôn thương nhớ không nguôi.
Tân binh huấn luyện rất vất vả, ylà dựa vào nhớ nhung với Ninh Dịch Phàm mới thích ứng được với quá trình huấn luyện cường độ cao.
"Văn bản của Đế quốc đã quy định rõ ràng, Lính gác cần phải kết hợp với Người dẫn đường, xét thấy Tần Vũ Phi là Lính gác cấp S có tư chất xuất sắc, quân bộ đồng ý yêu cầu của y, đặc biệt xin lên Bạch Tháp, bây giờ cậu đi làm thí nghiệm, chỉ cần thí nghiệm thông qua là cậu có thể ghép đôi với Tần Vũ Phi, làm Người dẫn đường của y."
Người quân bộ nói việc công xử theo phép công, lấy ra vòng tay chuyên dụng kiểm tra tư chất, ý bảo Ninh Dịch Phàm mang lên.
Cuối cùng đã đến giai đoạn kiểm tra! Ninh Dịch Phàm kích động không thôi.
Người thường mang vòng tay lên sẽ không có phản ứng, Lính gác sẽ hiện ra màu đỏ bắt mắt, căn cứ vào màu sắc đậm nhạt mà phán đoán cấp bậc tư chất, nếu là Người dẫn đường, vòng tay sẽ hiện lên màu xanh lá đầy sức sống, Người dẫn đường cũng sẽ được đánh giá cấp bậc dựa trên màu sắc đậm nhạt.
Ninh Dịch Phàm ngoan ngoãn nâng cổ tay trắng nõn lên, lộ ra một nụ cười ngây ngô: "Dạo gần đây tôi mơ mơ hồ hồ cảm giác được cảm xúc của người chung quanh, nhưng tôi không dám nói ra, sợ người khác nói tôi quá nhạy cảm, quá tưởng tượng......"
Giám sát viên kiểm tra liếc nhìn hắn một cái.
Nghe có vẻ như đã thức tỉnh Người dẫn đường, nhưng bọn họ đã thấy nhiều loại người có ý nghĩ kỳ quặc này. Giám sát viên định đi đường tắt, để Tần Vũ Phi hết hy vọng, ngoan ngoãn tiếp nhận Người dẫn đường Bạch Tháp sắp xếp, nhưng Ninh Dịch Phàm vừa mang vòng tay lên, vòng tay liền phát ra ánh sáng xanh lục lóa mắt!
Các giám sát viên trợn mắt khó tin, không thể tưởng tượng được trong một thôn núi nhỏ lại cất giấu một người có thể chất đặc biệt!
Tần Vũ Phi vui mừng khôn xiết, tảng đá đè nặng trong lòng Ninh Dịch Phàm rơi xuống, lẩm bẩm nói: "Tôi, tôi là Người dẫn đường?"
Hắn quay đầu nhìn về phía Tần Vũ Phi, rưng rưng nước mắt, yếu ớt đáng thương: "A Phi......"
Tần Vũ Phi tiến lên ôm lấy hắn, "Thật tốt quá, Tiểu Phàm! Em là một Người dẫn đường có tư chất rất tốt!"
Ninh Dịch Phàm trong lòng khoe khoang, hắn đã thành công một bước, Ninh An cho dù được chủ nhân trang viên Caston đón đi thì thế nào? Cũng chỉ là một đầu bếp thấp kém mà thôi!
Điều hắn không biết chính là, thời điểm hắn tiến hành kiểm tra, Cố Thanh Yến cũng đang tiến hành kiểm tra đo lường.
Ánh sáng xanh chiếu sáng gương mặt xinh đẹp của thiếu niên, nhưng theo thời gian trôi, màu xanh càng đậm hơn, đậm đến mức gần như màu đen, rồi sau đó vòng tay "rắc" một tiếng vỡ nát!
Những người có mặt đều kinh hãi nhìn cậu!
Vòng tay kiểm tra chuyển màu đen chỉ có một khả năng —— người kiểm tra là Lính gác hoặc Người dẫn đường bóng đêm!
Thiếu niên này hiển nhiên là một Người dẫn đường bóng đêm!