Con Trai Nuôi Nhà Hào Môn Trọng Sinh, Cầm Chắc Kịch Bản Hắc Hóa

Chương 204

Chương 204: Thoát khỏi hệ thống, trọng sinh cuộc đời mới

 

"Thông đạo sụp rồi? Làm sao chúng ta dịch chuyển qua được?" Cố Thanh Yến nôn nóng, nhưng trên mặt lại không biểu hiện ra chút nào, "Chúng ta sẽ không bị thời không nhiễu loạn đẩy đi lung tung đấy chứ?"

 

Xuyên qua thời không sợ nhất chính là gặp phải thời không nhiễu loạn, một khi không cẩn thận sẽ bị đẩy đến thời không không xác định, không thể xác định tọa độ sẽ không thể cứu viện, may mắn rơi vào thế giới phù hợp với sinh tồn của nhân loại thì còn có thể sống sót, vận khí không tốt bị đẩy đến một thế giới kỳ kỳ quái quái, mạng nhỏ coi như xong!

 

【 thông đạo đang sửa chữa khẩn cấp! Xin chờ trong giây lát! 】

 

Cố Thanh Yến đã xác định hệ thống này cũng không phải hệ thống thông minh đẳng cấp gì, cho dù có phương án khẩn cấp cũng phải sửa xong thông đạo thời không, bảo đảm bọn họ an toàn mới chọn một thế giới nhỏ gần nhất đáp xuống.

 

Nhưng mặc kệ thông đạo thời không có sửa được hay không cũng không phải một việc đơn giản, đều cần hao phí một lượng lớn năng lượng!

 

Đây chẳng phải là cơ hội tốt ngàn năm có một để thoát khỏi sự khống chế của hệ thống sao?!

 

Cố Thanh Yến cong khóe môi, chỉ huy năng lượng bàn tay vàng của Ninh Dịch Phàm một lần nữa dung hợp thành một lực lượng mới tiến hành công kích điên cuồng gốc rễ của hệ thống trong đầu, ngay lập tức âm thanh máy móc lại lần nữa phát ra cảnh báo mới.

 

【 hệ thống bị tấn công bởi một nguồn năng lượng không xác định! Kích hoạt kế hoạch an ninh khẩn cấp! Kích hoạt kế hoạch an ninh khẩn cấp! 】

 

Đúng như những gì cậu dự đoán! Hệ thống vì để tránh rơi vào thời không hỗn loạn bắt buộc phải sửa chữa thông đạo không gian, mà khi bị một nguồn năng lượng vô danh công kích lại không thể không tiêu hao năng lượng để tự bảo vệ mình, khi năng lượng tự thân không đủ để chống đỡ sự xâm nhập của năng lượng ngoại lai quả nhiên nó sẽ thông qua mối quan hệ ràng buộc rút lấy năng lượng của ký chủ để bổ trợ!

 

Nhưng toàn bộ năng lượng trước đó của cậu đã tiến hành chuyển hóa, không giống như năng lượng không thể rút ra, trước mắt loại này trạng thái khẩn cấp cũng vô pháp chuyển hóa, hệ thống chỉ có thể lấy đi sau khi cậu hoàn thành nhiệm vụ, năng lượng phản hồi mà Ninh An đã cho hắn!

 

Một phần năng lượng này nhanh chóng bị tiêu hao hết, cậu không còn năng lượng nào để cung cấp nữa, điều này có nghĩa trong nhận thức của hệ thống, ký kết khế ước trước đây của cậu, hệ thống vì bảo đảm linh hồn của cậu có thể an toàn xuyên qua các thế giới nhỏ mà đến cả năng lượng cung cấp để bảo vệ linh hồn cậu cũng bị rút cạn!

 

Không có lớp phòng hộ, linh hồn cậu sẽ bị tan thành mây khói trong phút chốc, một ký chủ như cậu sẽ bị diệt vong!

 

Ký chủ hệ thống đã tử vong sẽ tự động giải trừ trói buộc!

 

Rất nhanh, Cố Thanh Yến nghe được tiếng "Bíp" vang lên trong đầu, sau đó là âm thanh ồn ào của máy móc điện tử.

 

【 ký chủ đã tử vong, giải trừ trói buộc......】

 

Có thứ gì đó từ linh hồn cậu bị tách ra ngoài, những xiềng xích vô hình đang giam cầm linh hồn cậu dần được gỡ bỏ ——

 

Nước mắt nóng hổi trào ra vì kích động, Cố Thanh Yến cắn răng thu hồi năng lượng đang công kích hệ thống, không còn sự tấn công của kẻ địch bên ngoài, hệ thống có thể dùng tất cả năng lượng để sửa chữa thông đạo thời không, theo lối thông đạo thời không đáp xuống một thế giới nhỏ mà kế hoạch ban đầu đã định lưu lại, Cố Thanh Yến cũng liền tranh thủ đi nhờ xe, cùng đáp xuống, đồng thời tiếp nhận cơ thể mục tiêu nhiệm vụ mà hệ thống đã chọn sẵn từ trước!

 

Nói cách khác, cậu đã dùng một phương thức mà không khiến nền văn minh cấp cao phía sau hệ thống chú ý, thoát khỏi sự theo dõi của hệ thống, bảo toàn phần lớn năng lượng, lại tính kế hệ thống, trọng sinh thành một người có thân phận mới!

 

Sau khi tiến vào thế giới nhỏ, cảnh báo tự động của hệ thống vẫn chưa giải trừ.

 

【 cảnh báo! Năng lượng không đủ! Năng lượng không đủ! Tiến vào trạng thái ngủ đông! 】

 

【 tắt máy đếm ngược 5, 4, 3, 2, 1......】

 

Cố Thanh Yến thấy một quả cầu ánh sáng trắng tách ra khỏi cơ thể cậu từ trên cao rơi xuống, "Ầm" rơi xuống biển!

 

Cậu cuối cùng đã được tự do!

 

Cùng lúc đó, dưới ảnh hưởng từ kế hoạch trước đó của hệ thống, linh hồn Cố Thanh Yến bị hút vào một cơ thể bị bệnh tật hành hạ đến chết!

 

Chưa bao giờ tỉnh lại trong cơ thể nguyên chủ lại cảm thấy kích động như vậy.

 

Cố Thanh Yến nhìn tay chân yếu ớt tái nhợt của mình, nâng tay lên, ánh sáng ngoài cửa sổ xuyên qua kẽ tay dừng lại trên mặt.

 

Ánh mặt trời ấm áp an ủi da thịt, Cố Thanh Yến cảm thấy mỗi một tế bào thoát ra từ cái chết trong cơ thể mình đều đang reo hò nhảy nhót!

 

Trải qua sự tính toán của hệ thống, cơ thể của các mục tiêu nhiệm vụ trong mỗi một thế giới nhỏ đều có thể hoàn hảo dung hợp cùng linh hồn của cậu, tuy rằng hiện tại thân thể này của cậu bị bệnh làm cho mỏi mệt, nhưng cậu cũng không lo lắng chút nào!

 

Phần lớn năng lượng vẫn được giữ lại, cho dù thân thể này bị bệnh tật tra tấn chỉ còn lại một hơi cuối cùng, cậu cũng có thể dùng năng lượng cải tạo thân thể, phục hồi chức năng của cơ thể!

 

Bởi vì đã giải trừ trói buộc với hệ thống, Cố Thanh Yến không thể biết được bất kỳ tin tức cụ thể nào từ thân thể này, cậu quay đầu đánh giá bốn phía, phát hiện mình đang ở trong một căn phòng rất bình thường.

 

Căn phòng rộng hơn bốn mươi mét vuông, trang trí rất đơn giản, không có quá nhiều đồ gia dụng, một nhà vệ sinh, một nhà bếp nhỏ, một phòng ngủ, một ban công.

 

Nhà ở không lớn, lại được dọn dẹp cực kỳ sạch sẽ, đặc biệt là nhà bếp và nhà vệ sinh, có thể nói là sạch bong kin kít.

 

Nguyên chủ nếu không phải thích sạch sẽ thì là có bệnh sạch sẽ không phải thực ái sạch sẽ chính là có thói ở sạch.

 

Một thanh niên có thể dọn dẹp căn phòng của mình sạch sẽ đến mức như vậy có lẽ là một người bị trầm cảm nặng, lọ thuốc ngủ đặt ở đầu giường đã trống không.

 

Nguyên chủ có lẽ là rời đi trong lúc ngủ.

 

Cố Thanh Yến giơ tay đỡ đầu, cảm thấy đầu vẫn còn hơi nặng.

 

Máy tính trên bàn và các đồ điện gia dụng trong phòng không khác xã hội hiện đại là mấy làm Cố Thanh Yến thở phào nhẹ nhõm, nhìn dáng vẻ nơi này chắc là thế giới giống với thế giới hiện đại đời thực.

 

Cố Thanh Yến mở máy tính của nguyên chủ ra, nhìn mật khẩu khởi động máy rơi vào trầm mặc.

 

Cậu không có ký ức của nguyên chủ, rất khó dựa theo quỹ đạo ban đầu của nguyên chủ để tiếp tục sinh hoạt, cậu cũng không định giả mạo nguyên chủ, nhưng nếu nguyên chủ còn tiếc nuối gì đó chưa thể hoàn thành, cậu sẽ rất vui vẻ đi hoàn thành nó.

 

"Reng......" Một tiếng chuông di động vang lên, Cố Thanh Yến tìm được một chiếc điện thoại bị vỡ màn hình ở dưới gầm giường.

 

May mắn vẫn còn nghe được, Cố Thanh Yến mở miệng: "A lô?"

 

Đầu dây bên kia truyền đến một âm thanh gấp gáp của một chàng trai: "Tiểu Yến cậu làm sao vậy? Tôi gọi cho cậu rất nhiều lần, cậu đều không nghe máy! Bây giờ cậu đang ở đâu?"

 

"...... Ở nhà."

 

"Bây giờ tôi qua gặp cậu!"

 

"Cậu biết nhà tôi ở đâu hả?"

 

Chàng trai bên kia hơi sửng sốt một chút, "Nhà cậu không phải ở tiểu khu XX sao? Cậu chuyển nhà rồi à?"

 

"Chắc là không."

 

Lời này nói ra hơi kỳ, nhưng chàng trai đó đã rất sốt ruột, không nghĩ nhiều mà dặn cậu đừng chạy lung tung rồi cúp máy.

 

Cố Thanh Yến buông điện thoại, lục lội đồ vật trên bàn, muốn nhìn xem nguyên chủ có để lại gì đó như nhật ký hay sổ ghi chép cá nhân linh tinh gì không, đáng tiếc cái gì cũng không có.

 

Vào nhà vệ sinh rửa mặt, trong gương thanh niên thoạt nhìn chưa đến hai mươi, ngũ quan tinh xảo, làn da vì bệnh tật mà tái nhợt, đôi môi không chút màu, khi rũ mắt, ánh mắt mang theo nét u buồn, cả người thoạt nhìn bị âu sầu bao phủ, yếu ớt mong manh...... Không khác lúc cậu vật lộn với cái chết trong bệnh viện là mấy.

 

"Cốc cốc cốc!" Ngoài cửa truyền đến tiếng đập cửa dồn dập, Cố Thanh Yến xoay người đi ra ngoài.

 

Bên ngoài cửa chống trộm chàng trai trẻ xấp xỉ tuổi Cố Thanh Yến, chàng trai vừa thấy cậu liền mừng rỡ kêu lên: "Tiểu Yến cậu không sao thật tốt quá!"

 

Cố Thanh Yến nhướng mày: "Cậu là ai?"

 

Nụ cười trên mặt chàng trai cứng đờ, dùng biểu cảm như gặp quỷ nhìn cậu: "Tôi là a Trí! Tiểu Yến cậu làm sao vậy? Đừng nói chúng ta mới một tuần không gặp cậu đã quên mất người bạn từ nhỏ đã mặc chung một cái quần rồi nha?"

 

Cố Thanh Yến cười cười xin lỗi: "Xin lỗi, sáng nay tỉnh lại, tôi không còn nhớ gì nữa."

 

Chàng trai trẻ kinh ngạc, không dám tin hỏi: "Không phải chứ, bệnh trầm cảm còn có thể mất trí nhớ hả?"

 

Vẻ mặt khiếp sợ và lo lắng của chàng trai không phải giả vờ, Cố Thanh Yến mời người vào nhà.

 

Một giờ sau, chàng trai lo lắng sốt ruột nói: "Tiểu thiếu gia Lệ gia rất thích cậu, nhất định sẽ đồng ý giúp cậu sắp xếp khám bệnh ở một bác sĩ giỏi nhất, nhưng nếu nữ nhân họ Giang kia biết cậu muốn đi tìm Lệ tiểu thiếu gia, tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cậu!"

 

"Cho nên tình huống hiện tại là tôi nhận công việc trong trẻ cho một gia đình giàu có, bởi vì làm việc giỏi, đứa trẻ quá thích tôi, còn muốn tôi làm mẹ của bé, lại bị một thiên kim tiểu thư nhà giàu khác - người đã côi vị trí mẹ kế của bé là vật trong túi - ghen ghét, bây giờ cô ta tung tin khắp nơi rằng tôi được người bao nuôi, dẫn đầu nhóm dân mạng công kích tôi, tôi không chịu nổi lời đồn đãi vớ vẩn và bị người khác chỉ chỉ trỏ trỏ nên bệnh tình càng thêm nặng, sau đó bản thân lựa chọn quên tất cả những điều này?"

 

...... Đây là cái cốt truyện hào môn cẩu huyết gì vậy?

Bình Luận (0)
Comment