Con Trai Nuôi Nhà Hào Môn Trọng Sinh, Cầm Chắc Kịch Bản Hắc Hóa

Chương 215

Chương 215: Sao em lại tàn nhẫn như vậy?

 

Cố Thanh Yến im lặng, lông mi thật dài phủ xuống một bóng nhỏ lên đôi gò má ửng hồng, một hồi lâu, đôi môi đỏ thắm của cậu khẽ nhúc nhích: "Thành Tiêu, em chưa từng nghĩ sẽ mất đi bất kỳ một ai trong số các anh."

 

Những ngón tay thon dài của cậu siết chặt quần áo Cố Thành Tiêu, sức lực lớn đến mức khớp xương trở nên trắng bệch.

 

Cố Thành Tiêu đau lòng hôn hôn lên trán cậu, bàn tay to rộng khẽ nhẹ nhàng v**t v* sống lưng cậu: "Xin lỗi Điện Hạ, làm em khó xử rồi."

 

"Chúng ta vốn là cùng chung một người, đáng lẽ phải khôi phục lại nguyên bản để đến gặp em. Nhưng mọi người đều không phục, đều không muốn em bị nam nhân khác chiếm hữu, mỗi người đều muốn tranh đoạt em......"

 

Vì thế bọn họ đáng đấm nhau trong cơ thể này, ban đầu họ Lục chiếm thế thượng phong, chèn ép bọn họ, một mình độc chiếm Yến Yến cả một đêm. Những người khác tức muốn chết, kéo họ Lục lại tẩn một trận, anh nhân cơ hội này, tạm thời chiếm quyền khống chế cơ thể.

 

Tình huống trước mắt này Cố Thanh Yến chưa từng tưởng tượng qua.

 

Trong tưởng tượng của cậu, Lục Vọng và những người khác là cùng, cùng cậu trải qua những thế giới khác nhau, có được những ký ức khác nhau của từng thế giới, nhưng giờ đây mọi thứ đang đi chệch hướng, cậu cảm thấy mình giống như một tên tra nam, còn một lúc đạp bảy thuyền!

 

Vẻ mờ mịt hiếm thấy trong mắt thanh niên làm nội tâm Cố Thành Tiêu c*ng tr**ng không thôi, Điện Hạ của anh từ trước đến nay luôn tùy ý kiêu ngạo, lại bởi vì bọn họ không chịu thỏa hiệp không chịu nhượng bộ mà tự hoài nghi chính mình......

 

Bàn tay vuốt khẽ gương mặt Cố Thanh Yến, Cố Thành Tiêu khàn giọng nói: "Điện Hạ, là chúng ta không tốt, em không làm gì sai cả, cũng không có bất kỳ lỗi gì với chúng ta."

 

"Em yên tâm, chuyện này chúng ta sẽ xử lý thật tốt, đừng lo lắng."

 

Trong số mọi người, Cố Thành Tiêu là nam nhân đối với cậu bao dung độ lượng nhất, trên người Cố Thành Tiêu có trung nghĩa can trường với quân thượng có sự trung trinh trân trọng với người yêu, càng là nam nhân tâm huyết quả cảm, Cố Thành Tiêu cũng rất dễ mềm lòng nhượng bộ với cậu.

 

Nam nhân như vậy, Cố Thanh Yến không nỡ bắt nạt anh, cũng không muốn anh chịu tổn thương.

 

"Thành Tiêu, em không thể nào đưa ra lựa chọn, nhưng em cũng không muốn anh thua."

 

Cố Thanh Yến nói rất nghiêm túc, thật sự không có cách nào giải quyết, Lục Vọng, A Nhĩ Nạp Tư, Cố Thành Tiêu, Lãnh Diệc Hàn, Tạ Vô Diễn, Caesar, Lệ Kiêu tổng cộng bảy người, cùng lắm thì sắp xếp một người một ngày, dù sao thì cậu vẫn đang luôn dùng năng lượng nuôi dưỡng cơ thể, cậu chắc sẽ không bị bọn họ làm chết trên giường đâu nhỉ......

 

Mắt Cố Thành Tiêu sáng rực lên, giống như trong quá khứ được hầu hạ Cố Thanh Yến rời giường rửa mặt mặc quần áo.

 

Anh quỳ một gối xuống đất, bắt lấy cổ chân thanh tú của Cố Thanh Yến nơi được Lục Vọng đeo lên một chiếc lắc chân tự bện, mang giày vào cho cậu làm phát ra hai tiếng leng keng.

 

"Điện Hạ, ta có thể tặng em một phần quà không?"

 

"Đương nhiên." Cố Thanh Yến cúi người hôn anh, "Chỉ cần Thành Tiêu tặng em đều thích."

 

Cậu nhìn vào đôi mắt đen láy rõ ràng rất vui sướng của nam nhân nói: "Anh muốn em đeo ở đâu cũng đều được."

 

Ám chỉ tr*n tr** này làm Cố Thành Tiêu lộ rõ sự vui mừng, nam nhân ôm cậu lên: "Cảm ơn Điện Hạ."

 

Buổi chiều khi Lệ Thừa Vũ tan học, thấy từ trên xe bước xuống hai người, phấn khích vừa chạy vừa hét: "Ba, cha! Hai người đến đón con ạ!"

 

Người xung quanh nghe nhóc kêu như vậy, sôi nổi quay đầu lại nhìn, chỉ thấy tổng tài tuấn mỹ lạnh lùng của tập đoàn Lệ thị cùng thanh niên ngũ quan thanh tú khí chất cao quý thân mật đứng chung một chỗ. Lệ tiểu thiếu gia nhào vào lòng thanh niên, "Bụp" một tiếng hôn thanh niên cái chốc, vui vẻ ra mặt, nghiễm nhiên là một nhà ba người.

 

"Đây là tiểu bá vương vô cớ gây rối chuyên đi trêu ghẹo người khác của Lệ gia hả?"

 

"Thanh niên này là ai vậy? Hình như tiểu thiếu gia rất thích cậu ta?"

 

"Lệ tổng vậy mà lại ôm eo người đó? Sao lại thế? Bọn họ là một đôi hả?"

 

"Lệ tổng thích nam hả? Vậy tiểu thiếu gia là từ đâu ra?"

 

Người xung quanh xì xào bàn tán, đều bị cái nhìn dịu dàng của Cố Thành Tiêu giành cho Cố Thanh Yến làm cho khiếp sợ. Cố Thành Tiêu giơ tay lau nước bọt trên mặt Cố Thanh Yến, không chút do dự bế Lệ Thừa Vũ lên.

 

"Con lớn rồi, rất nặng, ba không bế nổi con đâu."

 

Nói thì nói như vậy, nhưng Cố Thành Tiêu cũng không thả Lệ Thừa Vũ xuống, ôm nhóc đi một đoạn ngắn, trực tiếp bỏ nhóc vào trong xe, Lệ Thừa Vũ thụ sủng nhược kinh khuôn mặt nhỏ đỏ bừng.

 

Từ lúc cậu đủ lớn để hiểu chuyện, cha đã rất lâu rồi không bế cậu.

 

Bất ngờ biết được Lệ Kiêu không phải cha ruột của mình, mẹ ruột mình bị tai nạn xe tử vong, cha ruột là một tên cặn bã đã bị Lệ Kiêu xử lý, Lệ Thừa Vũ trưởng thành sớm đã từng rất sợ Lệ Kiêu sẽ kết hôn với một người phụ nữ, cùng đối phương sinh con đẻ cái sau đó hoàn toàn mặc kệ nhóc, bởi vì từ nhỏ đến lớn, Lệ Kiêu chưa từng thân thiết với nhóc.

 

Nhóc sợ Lệ Kiêu sẽ vì cha ruột nhóc mà ghét bỏ nhóc, nên vẫn luôn cẩn thận thăm dò giới hạn của Lệ Kiêu đối với nhóc. Nhóc không hy vọng xa vời Lệ Kiêu sẽ giống như những người cha trong các gia đình bình thường, sẽ dẫn nhóc đi thả diều, sẽ cõng nhóc ngồi trên vai xem mặt trời mọc, sẽ cùng nhóc chơi đá bóng đi xe đạp, nhóc chỉ mong mỗi ngày khi ở nhà, Lệ Kiêu có thể nói với nhóc nhiều thêm vài câu, quan tâm nhóc nhiều thêm một chút!

 

Nhóc cố ý Hắn trêu cợt những người phụ nữ cố ý tiếp cận Lệ Kiêu, thấy nguyên chủ thành thật không tham luyến hư vinh lại còn ngưỡng mộ Lệ Kiêu nên muốn tác hợp cho bọn họ, hiện tại sự tình phát triển theo hướng mình mong muốn nhất, Lệ Thừa Vũ lại cảm thấy có chút không chân thật.

 

Cố Thành Tiêu vỗ vỗ vai nhóc quậy, nhẹ nhàng nói: "Đêm nay một nhà ba người chúng ta đi ra ngoài ăn."

 

Phát hiện thái độ Cố Thành Tiêu đối với Lệ Thừa Vũ không giống bình thường, tâm tình Cố Thanh Yến rất phức tạp.

 

Ở thế giới kia cậu còn là Thái tử, Hoàng hậu muốn chọn Thái tử phi mà triệu đích nữ nhà công hầu quyền quý tiến cung ngắm hoa, Cố Thành Tiêu bị chức trách của một thần tử trói buộc, biết con nối dõi với cậu rất quan trọng, nhưng lại không thể nào chấp nhận cậu thân mật với nữ nhân khác nên luôn rầu rĩ không vui.

 

Khi đó Cố Thành Tiêu bởi vì ích kỷ của chính mình mà rơi vào hố sâu tự trách, bây giờ có Lệ Thừa Vũ, anh cũng nguyện ý xem Lệ Thừa Vũ như con mình, xem như giải quyết vấn đề con nối dõi, Cố Thành Tiêu làm sao có thể không kích động?

 

Khiến cho bạn nhỏ Lệ Thừa Vũ lần đầu tiên cảm nhận được mùi vị được cha quan tâm, cảm động đến nước mắt lưng tròng.

 

Một nhà ba người ngồi ở vị trí cửa sổ, một bên thưởng thức non sông tươi đẹp ngoài cửa sổ, một bên thưởng thức những món ăn đầu bếp riêng đặc biệt chế biến. Cố Thành Tiêu lúc thì gắp thức ăn cho Cố Thanh Yến, lúc lại lột tôm cho Lệ Thừa Vũ, bớt đi thân phận tổng tài cao quý kiêu ngạo của tập đoàn Lệ thị, nhiều thêm phần điềm tĩnh rộng lượng của một người cha người chồng.

 

"Cha, ngày mai chúng ta còn được đi ăn tối nữa không?" Lệ Thừa Vũ tràn đầy chờ mong nhìn Cố Thành Tiêu, Cố Thành Tiêu rất muốn đồng ý, nhưng anh không phải lúc nào cũng cướp được quyền khống chế thân thể này.

 

Không muốn gạt Lệ Thừa Vũ cũng không muốn làm nhóc thất vọng về mình, Cố Thành Tiêu uyển chuyển nói: "Nếu không có chuyện gì đặc biệt đương nhiên có thể, nhưng cụ thể vẫn phải xem ngày mai đã."

 

Đối với câu trả lời này, Lệ Thừa Vũ vẫn rất vui vẻ, cuối cùng cha cũng đã không lấy chuyện công tác bận rộn ra để từ chối nhóc nữa.

 

Biết Cố Thành Tiêu muốn cùng Lệ Thừa Vũ bồi dưỡng tình cảm cha con, Cố Thanh Yến cũng rất phối hợp với hai cha con, buổi tối về đến nhà tìm chút trò chơi trí tuệ để hai cha con cùng chơi.

 

Đáng tiếc Cố Thành Tiêu vẫn không thể thoát khỏi ngày mai, hơn 9 giờ tối, ánh mắt nam nhân nhìn Cố Thanh Yến đã thay đổi.

 

Giam người vào trong ngực, đôi mắt đen tràn ngập ghen tuông và không cam lòng nghiến răng nghiến lợi bên tai Cố Thanh Yến: "Không muốn sinh con cho ta, cho nên không cho phép ta bắn vào trong. Bây giờ lại cùng người khác chơi trò phụ tử tình thâm! Yến Yến, sao em lại đối xử tàn nhẫn với ta như vậy?"

Bình Luận (0)
Comment