Chương 58: trò hay lên sân khấu
Lục Vọng là loại nam nhân lạnh lùng bá đạo, tính chiếm hữu mãnh liệt, sẽ không để người đàn ông khác chạm vào đồ vật của anh dù chỉ một phân. Khi Lục Vọng nhận được tin từ vệ sĩ liền ra lệnh, cần phải bảo vệ Cố Thanh Yến, một cọng tóc cũng không thể thiếu!
Bầu không khí kh*ng b* lạnh băng nhanh chóng khuếch tán, Lục Vọng cúp điện thoại đứng dậy với một khuôn mặt đầy u ám.
Gương mặt nam nhân ngưng tụ đầy sương mù, hai tròng mắt đen kịt, giống như mặt biển trước cơn bão dữ dội và ngột ngạt, vệ sĩ nghe lệnh tập hợp đều trong tâm trạng hỗn loạn, căn bản là vì không hiểu một Lục Vọng ngày thường ít nói tại sao lại tức giận đến như vậy.
Chiếc Rolls-Royce bản cải tạo mang theo năm chiếc xe thương vụ ngồi đầy những vệ sĩ hàng đầu khởi hành đến khách sạn lớn Hỉ Lai*.
(*喜來大酒店: do bản QT không dịch tên nên tên khách sạn do mh tự chỉnh sửa nhé!)
Mà vệ sĩ phụ trách bảo vệ Cố Thanh Yến cũng đã thăm dò xong hoàn cảnh, ngoại trừ hai người đàn ông mặt y phục đen mang Cố Thanh Yến đi và nhân viên an ninh của khách sạn, không còn lực lượng vũ trang nào khác ấn núp trong bóng tối.
Vì thế vệ sĩ không chút kiêng dè, trực tiếp ra tay với hai tên áo đen đứng canh cửa.
Lý Thừa Trác đặt là phòng tổng thống ở tầng cao nhất, cách âm tốt nhất, bên ngoài hành lang vệ sĩ lấy một địch hai gây ra tiếng động lớn cũng không thu hút ai khác đến.
Sau cánh cửa khuôn mặt xinh đẹp thanh tú của Cố Thanh Yến dần ửng hồng, bởi vì tác dụng của thuốc, cơ thể bắt đầu xuất hiện một loạt phản ứng kỳ quái.
Cơ thể này vẫn còn là một chú chim non, bản thân Cố Thanh Yến cũng là một chú chim non, trong cơn đau đớn không thể giãy giụa chỉ có thể chìm vào bóng tối được hệ thống chọn lựa và cho cơ hội trọng sinh, cậu đã vô cùng trân trọng cơ thể khỏe mạnh không dễ có được này, nhưng sự nổi loạn ẩn sâu bên trong có đôi khi khiến cậu làm ra những hành vi đáng kinh ngạc!
Tựa như giờ phút này, cậu giả vờ bị hôn mê, giả vờ bị đưa tới trước mặt Lý Thừa Trác, còn thuận thế uống ly nước hạ thuốc của Lý Thừa Trác!
Cậu muốn chứng thực một chuyện.
Sự tình phát triển đến bây giờ đã lệch khỏi quỹ đạo cốt truyện ban đầu rất nghiêm trọng, nhưng hệ thống lại chưa từng lên tiếng ngăn cản! Cho nên cậu nghi ngờ chỉ cần cậu thực hiện nhiệm vụ hóa giải oán khí của nguyên chủ, mặc kệ cậu dùng thủ đoạn gì, thông qua phương pháp nào, cho dù làm cho mối quan hệ giữa các nhân vật trong truyện rối tung lên, phá hủy cốt truyện gốc, hệ thống cũng sẽ không quản!
Cậu nghi ngờ hệ thống chỉ chấp hành một mệnh lệnh duy nhất, những sinh vật thông minh trí tuệ cao dường như cũng không để ý quá nhiều đến quá trình thu thập của hệ thống, nếu không cũng sẽ không để cậu nhận ra nhiều lỗ hổng của hệ thống như vậy!
Hiện tại chính là thời khắc chứng minh!
Lý Thừa Trác nhìn Cố Thanh Yến không chớp mắt, trên mặt cậu chỉ có t*nh d*c, đôi mắt bởi vì khô nóng rỉ ra một ít nước mắt, chóp mũi cũng ửng lên màu hồng nhàn nhạt, đôi môi hắn mơ ước bấy lâu đã trở nên hồng hào căng mộng...... Xem cậu như quả anh đào tưới mới treo trên cành từng chút trở nên no đủ đỏ mộng, chỉ cần nhẹ nhàng cắn một cái, là có thể tuôn ra từng dòng nước ngọt ngào, dụ người nuốt chửng lấy cậu chỉ bằng một ngụm!
Lý Thừa Trác nhìn đến miệng khô lưỡi đắng, như con sói đói với đoi mắt xanh sáng, nước dãi chảy xuống.
Bộ dạng cầm thú ghê tởm này làm Cố Thanh Yến buồn nôn, khi cậu đang định dùng con dao đã chuẩn bị sẵn Lý Thừa Trác tuyệt hậu, cửa phòng đã bị người dùng sức đá và đập rầm rầm.
Đầu óc Lý Thừa Trác đã bị sắc đẹp và thú tính làm cho choáng váng hơi sửng sốt một chút, dừng lại động tác quay đầu nhìn.
Cửa phòng tổng thống khách sạn 5 sao chất lượng đương nhiên không tồi, có thể bị người đá đến sắp rơi ra, bên ngoài tuyệt đối là đã xảy ra chuyện.
Nghĩ đến hai vệ sĩ bên ngoài đều không ngăn được có người xông vào, Lý Thừa Trác lập tức ý thức được cái gì đó, ngọn lửa trong lòng hắn bị một gáo nước lạnh dập tắt!
Bởi vì bê bối làm mất thể diện gia tộc, bị trưởng bối trong nhà mắng đầy đầu, còn bởi vì việc ấy, mà đại tiểu thư Phùng gia muốn liên hôn với hắn cũng đã từ hôn.
Ba mẹ hắn muốn đưa hắn ra nước ngoài chờ chuyện dịu xuống, chờ sau khi bàn tán qua đi thì quay trở về. Hắn cũng đã lên kế hoạch tốt cho những nước muốn đi, vé máy bay cũng đã đặt. Nhưng không nghĩ tới Chu Tử Kỳ sẽ tìm tới cửa!
Hắn đương nhiên biết thiếu niên giả đò nhu nhược đáng thương trước mặt hắn thích giở trò, nhưng không cần tính toán vì đã ngủ với hắn vài lần, cũng không cần so đo quá mức.
Cái hắn chân chính quan tâm chính là đóa hồng nhỏ cao ngạo chói mắt kia.
Không chiếm được vĩnh viễn không yên, khát vọng đối với Lục Tinh Trạch giống như cái gai trong lòng hắn.
Nhìn lại ngày hôm ấy hắn liền cảm thấy bị Lục Tinh Trạch chơi, nhưng hắn vẫn không hiểu tại sao đoạn video hắn tóm lấy người phục vụ sau khi bị đánh thuốc lại rơi vào tay những người mà hắn từng đùa bỡn, nhưng hắn hiểu rằng chuyện này Lục Tinh Trạch không thoát khỏi có liên quan.
Hắn vẫn luôn muốn trước khi ra nước ngoài phải làm gì đó với Lục Tinh Trạch để rửa mối hận trong lòng hắn, cũng có nghĩ tới cho người tẩn cậu một trận để Lục Tinh Trạch ghi nhớ thật kỹ, nhưng kieng kị Lục Vọng, hắn không dám xuống tay.
Lần này sở dĩ bắt cóc Lục Tinh Trạch hoàn toàn là bởi vì Chu Tử Kỳ quạt gió thêm củi.
Chu Tử Kỳ muốn lợi dụng hắn để Lục Tinh Trạch thân bại danh liệt, hắn không phải ngốc, đương nhiên là đã chuẩn bị phương án dự phòng.
Đêm đó đem Chu Tử Kỳ làm cho sắp chết, toàn bộ quá trình hắn đều ghi hình lại. Ngày ấy trong bữa tiệc Chu Tử Kỳ trở thành trò cười của giới thượng lưu, nếu còn muốn làm đại thiếu gia Lục gia thì đừng nghĩ đến việc đắc tội hắn!
Mọi tính toán đột ngột kết thúc khi cửa phòng ngủ bị đá tung, mọi thứ đột nhiên im bặt khi khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng của nam nhân lộ ra!
Lục Vọng!
Bốn mắt nhìn nhau, sát khí lạnh thấu xương che trời lấp đất, Lý Thừa Trác da đầu tê rần, lông tơ dựng ngược.
Thông qua camera mini nhìn thấy Lục Vọng sau lưng Chu Tử Kỳ cũng phát lạnh.
Vì sao Lục Vọng lại xuất hiện ở chỗ này?
Hắn có nghĩ tới Lục Vọng sẽ tìm tới, nhưng hắn đoán là, sau khi phòng phát sóng trực tiếp bạo , bị dân mạng tải xuống và truyền đi, gây xôn xao trên mạng, Lục Vọng biết được Lục Tinh Trạch và Lý Thừa Trác tiến hành hoạt động nam nam kiểm tra han chế xem trước mặt hàng triệu cư dân mạng, mới dựa theo bài trí và phong cảnh của khách sạn mà tìm tới, chứ không phải Lý Thừa Trác còn chưa kịp gây ra chút tổn thương nào với Lục Tinh Trạch đã bị Lục Vọng ngăn lại!
Kiến thức nông cạn khiến hắn căn bản không nghĩ tới Lục Vọng sẽ sắp xếp vệ sĩ bên cạnh bảo vệ Cố Thanh Yến.
Sợ Lục Vọng phát hiện ra mình, Chu Tử Kỳ hoảng hốt, vội vàng tắt phát sóng trực tiếp, mang theo di động rời đi.
Hắn vừa ra thang máy đã bị vệ sĩ bắt được!
Lục Vọng ra lệnh phong tỏa toàn khách sạn, các vệ sĩ ở phòng giám sát của bộ phận an ninh khách sạn nhìn thấy hắn hoảng loạn chạy ra khỏi phòng, nôn nóng chạy vào thang máy, bộ dáng chỉ sợ người khác không biết hắn chột dạ, trực tiếp thông báo cho đồng đội xem hắn như một đối tượng tình nghi mà khống chế.
"Lý Thừa Trác."
Giọng nói lạnh băng xen lẫn sát khí của nam nhân khiến người sởn tóc gáy, từng câu từng chữ nện vào lòng Lý Thừa Trác, đừng nói thú tính gì đó, Lý Thừa Trác sợ tới mức cả người mềm nhũn, suýt chút nữa quỳ xuống.
"Lục Vọng......"
Âm thanh không kiên nhẫn của thiếu niên mang theo sức quyến rũ kỳ lạ, mạnh mẽ khuấy đảo trái tim Lục Vọng, Lục Vọng quay đầu nhìn Cố Thanh Yến.
Thiếu niên với sắc mặt ửng hồng, đôi mắt ngấn nước đang thô bạo kéo mạnh cổ áo sơ mi của chính mình, lộ ra chiếc cổ thon dài cùng xương quai xanh tinh xảo làm ánh mắt Lục Vọng tối sầm lại.
Anh bước nhanh qua, vừa đi vừa cởi áo vest của mình.
Áo khoác mang theo mùi đàn hương lành lạnh dễ chịu có hơi thở của nam nhân bọc lấy cơ thể mình, Cố Thanh Yến ngước mắt không vui nhìn anh: "Tôi nóng quá......"
Giọng điệu bất mãn này thay vì nói là oán giận càng giống như làm nũng hơn.
Hầu kết Lục Vọng lăn lăn, ánh mắt dừng lại trên đôi môi căng mướt đỏ mọng, khàn giọng hỏi: "Đã ăn gì?"
"Hắn rót cho tôi một ly nước!" Cố Thanh Yến như đang tức giận mà mách, muốn vứt áo khoác trên người xuống, lại bị Lục Vọng bế cả người lên.
"Lục tổng, tìm thấy ba chiếc camera đối diện với giường lớn trong phòng ngủ." Vệ sĩ cẩn thaajn kiểm tra khắp căn phòng báo cáo.
"Tra." Lục Vọng lời ít ý nhiều một chữ đủ làm Lý Thừa Trác đổ mồ hôi đầm đìa.
"Lục tổng, tôi sai rồi! Camera không phải tôi lắp!" Đôi mắt phong lưu tán tỉnh phía sau cặp kính gọng vàng của Lý Thừa Trác lúc này chứa đầy sợ hãi, "Nhất định là thằng khốn Chu Tử Kỳ kia!"
"Lục Tinh Trạch cũng là nó xúi tôi sắp xếp người bắt lại đây! Tất cả đều là trò quỷ của Chu Tử Kỳ!"
"Là nó xúi giục tôi bỏ thuốc Lục Tinh Trạch!"
Sau khi quăng Chu Tử Kỳ như một hạt đậu, Lý Thừa Trác kinh hồn bạt vía cầu xin: "Tôi không chạm vào cậu ta! Bây giờ tôi lập tức biến mất! Tôi bảo đảm sau này không bao giờ xuất hiện trước mặt cậu ta nữa!"
"Người chết mới có thể vĩnh viễn biến mất và không chướng mắt."
Lời Lục Vọng lạnh lẽo làm Lý Thừa Trác trợn tròn mắt.
Khi vệ sĩ kéo hắn đi hắn đã kinh hãi hô to: "Giết người là phạm pháp! Mày giết tao Lý gia sẽ không bỏ qua cho mày!"
Là con trai duy nhất của Lý gia, vì vậy cho dù bản tính hắn phong lưu thích chơi trai trẻ, thậm chí làm điều tồi tệ ảnh hưởng đến danh dự của dòng họ và khiến thị trường chứng khoán của công ty Lý gia lao dốc, Lý gia cũng không thể không giúp hắn chùi đít!
"Lý gia sẽ không bỏ qua tôi?" Lục Vọng hơi nheo mắt, "Vậy trước tiên cho Lý gia đổ đi."
Đồng tử Lý Thừa Trác co rụt lại, mặt không còn giọt máu.
Thấy Lục Vọng chỉ lo nói chuyện với Lý Thừa Trác không để ý đến mình, Cố Thanh Yến tức giận giãy giụa kêu lên: "Tôi không muốn mặc quần áo!"
Lục Vọng đem ánh mắt dời về trên mặt cậu, ý tứ sâu xa nói: "Được, đợi lát nữa giúp em cởi ra."
"Nhưng bây giờ tôi nóng quá!" Cố Thanh Yến thất vọng hét lên, "Anh ôm tôi như vậy tôi càng nóng!"
Lục Vọng dùng áo vest che chở cậu, nâng cái mông nhỏ cậu lên ôm cả người vào lòng, hắn mông nhỏ đem hắn cả người ôm vào trong ngực, không gian bị áo vest bao phủ tràn ngập khô nóng, Cố Thanh Yến không thoải mái vặn vẹo.
"Đợi lát nữa sẽ cho em mát mẻ." Lục Vọng dịu dàng an ủi, quay đầu lại dặn dò vệ sĩ hai câu mới ôm thiếu niên trn ra hơi thở thơm ngọt như quả táo chín trong lòng ngực bước nhanh vào thang máy.
Dưới đại sảnh bắt gặp vệ sĩ đã khống chế được Chu Tử Kỳ, sắc mặt Chu Tử Kỳ tái nhợt, cả người không ngừng run rẩy, căn bản không dám nhìn Lục Vọng.
"Lục tổng, lục được trên tay hắn chiếc điện thoại cho thấy đã cho phát sóng trực tiếp diễn ra cách đây mười phút ......" Vệ sĩ báo cáo đơn giản vài câu.
Lục Vọng còn chẳng nhìn Chu Tử Kỳ một cái, nhẹ giọng nói: "Thích phát sóng trực tiếp như vậy, ném nó và Lý Thừa Trác cùng nhau, đem thuốc trong tay Lý Thừa Trác đút cho bọn chúng."
Chu Tử Kỳ vừa nghe, đã sợ tới mức mất hồn.
Hắn cố nén hoảng sợ nhào lên kéo lấy ống quần Lục Vọng, cầu xin: "Chú! Cháu là con cháu Lục gia! Là cháu trai của chú! Chú không thể đối xử với cháu như vậy!"
Lục Vọng một chân đá văng hắn ra, "Con cháu Lục gia thêm một người như mày không nhiều len, thiếu một người như mày cũng không ít đi."
Chu Tử Kỳ không cam lòng lại nhào lên: "Cháu sai rồi, chú! Cầu xin chú buông tha cho cháu! Cháu không dám nữa đâu!"
"Cháu thề! Sau này cháu tuyệt đối sẽ không nhắm vào Lục Tinh Trạch nữa đâu!"
Cố Thanh Yến không kiên nhẫn nhfin anh dong dài, chôn trong ngực anh hung hăng cắn mạnh một ngụm lên cơ ngực nhô ra của anh. Lục Vọng hít một ngụm khí lạnh, dùng sức tát mông cậu một cái, giọng nói khàn khàn: "Dùng sức cắn như vậy, vậy đợi lát nữa cũng đừng buông ra, cái miệng nhỏ cắn chặt một chút mới giỏi."
Lời này người khác có lẽ nghe không hiểu, nhưng Chu Tử Kỳ đã bị Lý Thừa Trác chơi qua rất nhiều lần, có đôi khi những lời ô uế của Lý Thừa Trác làm lòng tự trọng của hắn nổ tung, hiện tại vừa nghe lời này hắn liền hiểu rõ.
Chu Tử Kỳ khó tin nhìn Lục Vọng, không thể tin nam nhân lạnh lùng nghiêm khắc như Lục Vọng cũng sẽ nói ra những cợt nhả như thế.
Mà người làm anh nói ra những lời này còn là kẻ hắn căm ghét nhất Lục Tinh Trạch!
"Chú, các người......"
Sự thù hận và đố ky trong lòng chồng chất lên, như núi lửa phun trào, Chu Tử Kỳ điên cuồng hét lên chói tai: "Lục Tinh Trạch đã sớm bị kẻ khác chơi nát, vì sao chú vẫn thích một thằng khốn như nó?"
"Khi ở sòng bạc nó đã bị ông chủ sòng bạc chơi trước mặt rất nhiều khách khứa đến mức tè ra quần, lại bị đám khách luân phiên chơi mấy chục lần, trên người nó không biết có bị bệnh đường sinh dục gì không, chú còn thích nó nổi nữa không?"
Lục Vọng nhíu mày, vệ sĩ vội vàng bịt kín miệng Chu Tử Kỳ.
"Ưm ưm ưm!" Chu Tử Kỳ ra sức giãy giụa, đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm Lục Vọng.
Khóe miệng câu lên một nụ cười, Cố Thanh Yến ngẩng đầu lên, đôi gò má xinh đẹp như hoa hải đường nở rộ giữa mùa xuân, cậu từ trên cao nhìn xuống Chu Tử Kỳ, dùng giọng điệu trào phúng nói: "Chu Tử Kỳ, sao mày có thể bịa đặt hay như vậy?"
"Người chú tốt của mày chính là ông chủ sòng bạc mày không biết sao?"
"Nhưng tao không có sở thích loạn luân."
Cái gì? Lục Vọng là ông chủ sòng bạc? Sao có thể! Chu Tử Kỳ kinh hãi trợn tròn đôi mắt.
"Thừa nhận người khác ưu tú hơn mình là một chuyện khó đến vậy sao? Tự mình không làm được lại đi vu oan cho người khác sao?"
"Nếu mày thích so với tao như vậy, vậy mày mở to mắt ra mà nhìn cho rõ."
Nói xong Cố Thanh Yến ôm lấy cổ Lục Vọng, kéo nam nhân đến gần, trên đôi môi mỏng với đường cong quyến rũ đặt xuống một nụ hôn.
"Tao không phải người Lục gia, tao có thể làm như vậy với chú ấy, mày so như thế nào?"
Dáng vẻ khi nói chuyện của cậu kiêu ngạo cao cao tại thượng, làm trái tim Lục Vọng rung động không thôi.
Nụ hôn chuồn chuồn lướt nước này không cách nào dập tắt được ngọn lửa đã bị khơi dậy trong lòng nam nhân, ánh mắt Lục Vọng nặng trĩu, một tay ôm cậu, một tay khác siết lấy cằm cậu, cúi xuống gần, cắn lên cái miệng nhỏ đầy mật ong.
Đám vệ sĩ tự giác dời tầm mắt, chỉ có Chu Tử Kỳ nhìn chằm chằm, đôi mắt càng ngày càng đỏ, cơ thể bởi vì tức giận mà không ngừng run rẩy.
Cố Thanh Yến thở gấp, hai tay đấm đánh, hai chân quơ loạng, chờ Lục Vọng rũ lòng từ bi buông cậu ra, hai mắt ngập nước đều là lên án.
Lục Vọng cũng nghẹn đến mức khó chịu, không nói thêm lời vô nghĩa đưa cậu lên xe.
"A a a a a a a ——" Chu Tử Kỳ nổi điên thét chói tai, vệ sĩ mặt vô cảm kéo hắn vào thang máy đưa lên tầng cao nhất.
"Lục Tinh Trạch mày sẽ không được chết tử tế! Không được chết tử tế!"
Tất cả lời nhục mạ đã thay đổi khi hắn bị vệ sĩ nhốt vào cùng một phòng với Lý Thừa Trác.
"Lục Vọng muốn giết chúng ta! Anh mau chạy nhanh đi gọi người tới giúp chúng ta liền đi!" Chu Tử Kỳ bắt lấy Lý Thừa Trác quát tháo.
Lý Thừa Trác đã bị chuốc thuốc, tác dụng của thuốc đang từ từ phát tác.
Đôi mắt âm u của hắn nhìn Chu Tử Kỳ điên cuồng gào thét trong cơn giận dữ.
Nếu không phải tại Chu Tử Kỳ, mọi việc sao có thể biến thành như vậy?
Lần trước tính kế Lục Tinh Trạch đã như vậy, lần này vẫn như vậy!
Lý Thừa Trác hối hận cực kỳ, hắn tát một tát lên mặt Chu Tử Kỳ, nghiến răng nghiến lợi nói: "Chúng ta cùng chết luôn đi!"
Chu Tử Kỳ bị đánh cho ù cả tai, hắn quay đầu dùng đôi mắt đỏ ngầu nhìn đôi mắt cũng đỏ không kém của Lý Thừa Trác, nước mắt ào ào rơi xuống.
"Không muốn! Tôi không muốn chết!"
"Trễ rồi!" Lý Thừa Trác thở hổn hển kéo hắn lại.
Vệ sĩ mở phát sóng trực tiếp, nhờ Chu Tử Kỳ đã mua hotsearch, vừa rồi khi phát sóng trực tiếp có người đã vào phòng live xem, phát hiện không giống người bình thường phát sóng trực tiếp liền kéo bè kéo bạn cùng xem, số mắt xem của live tăng theo cấp số nhân. Sau Lục Vọng xuất hiện làm Chu Tử Kỳ tắt live, không ít dân mạng đang thấy buồn bực, bây giờ phòng live lại mở, cư dân mạng nghe được tiếng gió lập tức chen chúc tới.
Có người nhận ra Lý Thừa Trác chính là đại thiếu gia nhà hào môn lần trước phát sóng trực tiếp với nhân viên phục vụ, trên mạng tức khắc nổ tung.
Cố Thanh Yến cũng muốn nổ tung.
Quá nóng, rất muốn được cái gì đó an ủi một chút!