Công Chiếm Vai Ác Đại Ma Vương

Chương 31

Đạo diễn giao năm cái vòng plastic cho vị khách mời đầu tiên lên sân khấu là Chung Trường Chinh. Mấy cái vòng này đường kính chỉ rộng bằng một cái chậu rửa mặt, mà bình hoa thì lại lớn lớn bé bé, hình dáng khác nhau, cái gần nhất ở khoảng cách 3 mét, xa nhất cũng cách 6 mét.

Muốn ném trúng xác thật có chút khó khăn. Chung Trường Chinh căng da đầu, trên màn hình phát sóng trực tiếp đã bắt đầu có vài fan nhiệt tình chỉ điểm tuyệt chiêu cho ông.

【Thầy Chung là người đầu tiên nhưng vẫn là có ưu thế, có thể chọn bình hoa gần nhất, độ khó cũng thấp nhất.】

【Tận lực chọn bình hoa ở xa nhất, nghiêng người về phía trước càng xa càng tốt, đây là kỹ xảo chứ không phải gian lận đâu nha, hì hì hì.】

【Thầy Chung mau nhìn qua bên này đi!!! Cháu là người chơi ném vòng có nhiều năm kinh nghiệm, đừng chỉ ném vòng đi mà phải dùng lực thật mạnh, phát lực từ cổ tay!】

Vợ ông Mục Lưu Phương nghiêm túc đọc làn đạn, nhưng mắt thấy chồng mình ném ba vòng liên tiếp đều thất bại, liền không khỏi nóng vội: “Lão Chung, ông nhắm chuẩn một chút đi, ném bình hoa gần nhất ấy!”

Chung Trường Chinh bị bà thúc giục, trên trán đều thấm ướt mồ hôi, không nhịn được mà dỗi: “Thực sự rất khó, bà lên làm thử xem!”

“Tôi lên tôi lên, ông qua một bên đứng đi!” Mục Lưu Phương đoạt hai cái vòng còn dư lại trong tay chồng, ánh mắt sắt bén nhìn chằm chằm mấy cái bình hoa.

Hai cái đều thất bại, đạo diễn lại đưa cho bà năm cái vòng theo lượt của mình.

Có lẽ là được tích lũy kinh nghiệm, cái vòng thứ ba của bà đã ném trúng, nhóm khách mời ở hiện trường liền hoan hô lên, làn đạn cũng là một mảnh ăn mừng.

【Quả nhiên vẫn phải để cô Mục ra tay, lợi hại lợi hại.】

【Ném vòng nhìn thì dễ nhưng nếu muốn ném trúng thì phải tận dụng năm sáu cái vòng trước đó để tạo cảm giác, tổ tiết mục thật sự quá ác.】

【Lực học tập của cô Mục rất mạnh, mới vòng thứ ba đã ném trúng, đúng là một nữ hào kiệt!】

Mục Lưu Phương nhìn thấy làn đạn, toát ra một tia kiêu ngạo: “Tôi nói chứ, năm đó tôi và ông nhà tôi cùng thi vào đại học, thành tích của tôi đã ưu tú hơn ông ấy, chẳng những học tốt mà ngay cả thể thao cũng mạnh hơn! Ông ấy làm gì cũng đều là bại tướng dưới tay tôi!”

Lời này vừa nói ra, làn đạn tức khắc ồ lên, mọi người ở hiện trường cũng ồn ào.

Mã Tiểu Lộ tiến lên vỗ vai Chung Trường Chinh, thành tâm thực lòng mà nói: “Thầy Chung, đừng nản chí, chơi trò chơi quan trọng là tham dự. Bà xã vui vẻ là thứ nhất, thi đấu thắng lợi chỉ là thứ hai. Thật cảm ơn ngài đã lưu lại cơ hội cho bọn trẻ chúng cháu!”

Chung Trường Chinh chỉ vào hắn, dở khóc dở cười.

Một khi đã tìm được cảm giác, Mục Lưu Phương liền ném trúng ba trong số bốn cái vòng còn lại. Mã Tiểu Lộ và Chu Ngẫu Phiến hỗ trợ mang mấy cái bình hoa lại đây, tìm phần thưởng bên trong.

Hai tấm vé ăn, một vé 500 và một vé 100, chỉ là không có vé phòng.

Mục Lưu Phương nóng nảy: “Lão Chung, chúng ta sẽ không thật sự ngủ lều trại đấy chứ?”

Văn Nhân Ba Ba an ủi bà: “Cô Mục, nếu bọn cháu ném được hai vé phòng, nhất định sẽ trao đổi với cô lấy một tấm vé ăn.”

Mục Lưu Phương vội nói: “Vậy cháu cố lên nhé.”

Chu Ngẫu Phiến nhìn ra vài phần môn đạo, dò hỏi đạo diễn: “Có phải các chú đã giấu hết mấy thứ tốt vào mấy cái bình ở đằng xa hay không? Cô Mục cơ bản đều ném những bình hoa ở gần, bên trong lại không có một tấm vé phòng nào.”

Đạo diễn không nói gì, chỉ mỉm cười giơ ngón tay cái với cậu.

Chu Ngẫu Phiến bừng tỉnh: “Cho nên, phương thức phát thưởng của các chú không phải là ngẫu nhiên, mà là tiêu chuẩn phân bố, kỹ thuật và vận may đều quan trọng như nhau.”

Thấy đạo diễn lại một lần nữa cam chịu, cậu quay đầu nói với Chu Viêm: “Ca, theo như suy đoán của em, bên trong hai bình hoa còn lại ở hàng đầu tiên căn bản không có phần thưởng. Chúng ta trực tiếp bắt đầu ở hàng thứ ba, xác suất trúng thưởng sẽ cao hơn.”

Chu Viêm gật đầu: “Khoảng cách càng xa, độ khó càng lớn, nhưng phần thưởng cũng càng tốt.”

Đoạn đối thoại của hai người cũng không cố ý tránh người nghe, những khách mời còn lại và người xem đều nghe thấy rõ ràng rành mạch. Nhóm fan của Chu Ngẫu Phiến liền đồng loạt giơ ngón tay cái cho đạo diễn.

【Thông tin về tiêu chuẩn phân bố phần thường này thật sự rất quan trọng, nháy mắt liền đề cao xác xuất trúng thưởng của mọi người.】

【Ngó Sen đại thần nhà tôi thực sự quá thông minh, vì sao trên đời này lại có một người hoàn mỹ như thế, người đẹp không nói, đầu óc còn nhạy bén quá chừng a a a.】

【@Lầu trên, có một số người chính là tác phẩm nghệ thuật được thượng đế tỉ mỉ tạo hình, còn chúng ta thì chỉ là cục đất sét tùy tiện ném xuống thôi.】

【Ha ha ha, mùi chanh sao mà chua thế.】

【Phàm nhân mà đi so sánh với thiên tài thì chỉ tổ rước phiền não. Đã đọc《Thiên hạ đệ nhất cung》chưa? Nếu rồi thì đọc lại thêm mấy lần, đảm bảo bất luận phiền não gì của bạn cũng sẽ đều tan biến hết!】

Tuy các khách mời cũng rất quan tâm làn đạn đánh giá bọn họ thế nào, nhưng nếu đang chơi trò chơi thì không thể lúc nào cũng chú ý xem fan đang nói gì. Chỉ có Mã Tiểu Lộ là thường xuyên tiến đến trước màn hình phát sóng trực tiếp, dỗi vài câu với fan, làm sinh động thêm bầu không khí.

“Kế tiếp là đến phiên tôi rồi, các bạn mở to mắt nhìn cho rõ kỹ thuật ném vòng được luyện ra từ nhiều năm lưu lạc đầu đường của tôi nha!”

Trong màn hình lại một lần nữa ào qua một mảnh【ha ha ha ha ha】, quỹ đạo nhân sinh của Mã Tiểu Lộ xác thật là bắt đầu từ ca sĩ đường phố, dần dần mới chuyển biến thành ca sĩ trên internet.

Mã Tiểu Lộ khí phách hiên ngang đi tìm đạo diễn lấy vòng, đột nhiên lại bị Sở Hàn ngăn lại.

Gã chỉ cười cười mà nói: “Từ từ đã, vì sao lại đến phiên cậu? Tôi lớn tuổi hơn cậu, dù thế nào cũng phải đến lượt tôi trước chứ!”

Mã Tiểu Lộ sửng sốt, ngay sau liền nhanh chóng phản ứng lại: “Đúng đúng, kính lão đắc thọ, mời thầy Sở, ngài lên trước đi!”

Sở Hàn giống như khen ngợi trẻ nhỏ mà vỗ vỗ đầu hắn, tiếp nhận năm cái vòng plastic từ tay đạo diễn, bắt đầu lên sân khấu.

Màn hình phát sóng trực tiếp đột nhiên im lặng trong một giây, rồi lại lục tục xuất hiện làn đạn.

【Trong bầu không khí hân hoan, tự dưng nổi lên một trận tà phong không quá hài hòa.】

【Chỉ là chơi trò chơi thôi mà, có cái gì mà giành với chả giật, không phải là thực sự sợ phải ngủ trong lều đấy chứ? Thầy Chung Trường Chinh chính là ngôi sao sáng trong giới tiểu thuyết mạng, tưởng mình có được đãi ngộ giống như chú ấy hay sao, ha hả, máng mương mà đòi tương đương với thủy điện.】

【Đầu nam, hông nữ, cẩn thận nha.】(?)

【Đang vui vui vẻ vẻ xem phát sóng trực tiếp, tự nhiên thấy bực mình, ai kia là cái cọng hành gì, hãm.】

【Lầu trên bình tĩnh đi, đừng gây thêm phiền toái cho Tiểu Lộ, ổng chỉ là một ca sĩ nho nhỏ, đừng lấy trứng chọi đá.】

Lời này đã nói trắng ra sự tình, làn đạn phát sóng trực tiếp theo đó liền đổi hướng nổi lên một loạt từ ngữ ca ngợi thịnh thế mỹ nhan của anh em họ Chu, hoặc là nhắc nhở Văn Nhân Ba Ba lén lút luyện tập thêm một chút, tranh thủ giành được phần thưởng.

Văn Nhân Ba Ba quả thật biết đầu cơ trục lợi, cô tìm thấy hai cái vòng dự phòng của tổ tiết mục, đang ở một góc lén luyện tập tìm cảm giác. Khi màn hình phát sóng trực tiếp chuyển qua, cô còn “suỵt” một tiếng với người xem.

Bịt tai trộm chuông tức thị là gian lận.

Năm cái vòng của Sở Hàn chỉ trúng một cái, sau đó còn trực tiếp thay thế lượt ném vòng của vợ mình, lại ném trúng thêm hai cái. Trong ba bình hoa, tìm được một vé phòng giá 800 và một vé ăn giá 500.

【Có phải hắn căn bản là không hề hỏi ý kiến của vợ đã trực tiếp giành sân khấu không vậy? Nhìn hai người này lâu như vậy mà hoàn toàn không thấy tương tác gì, cứ thấy quái quái thế nào ấy.】

【Khiếp sợ, tôi còn nghĩ đó chỉ là một người được hắn thuê tới để tham gia chương trình đấy, hắn cư nhiên còn có cả vợ à?】

【Khiếp sợ +1, đầu chó.】

Sở Hàn không phải là không nhìn thấy làn đạn, nhưng gã cũng không để ý.

Thời điểm gã vừa tới, xác thật có nghĩ đến việc biểu hiện tốt ở chương trình, lén lút tìm đạo diễn yêu cầu rất nhiều lần, nhưng đạo diễn căn bản là không cho gã cơ hội, cho nên liền bất chấp tất cả. Gã đầu tư cho gameshow này mười triệu mới thay thế được vị trí của vị khách mời kia. Tốn nhiều tiền như vậy không phải là để tới đây làm vai phụ cho người khác.

Nếu không thể nổi tiếng, thì tai tiếng cũng được. Tốt hơn nhiều so với việc không có tiếng tăm gì, còn có thể tăng thêm một chút độ thảo luận và tỉ lệ lộ diện.

Gã âm thầm liếc mắt nhìn đạo diễn một cái, tiền của gã cũng không phải dễ lấy như vậy đâu……

Hai tổ gia đình tiếp theo đều lên sân khấu theo thứ tự, nhưng thật ra còn khiêm nhượng lẫn nhau một phen. Ai cũng biết, xếp lượt càng ở phía sau, tỉ lệ nhận được phần thưởng càng thấp hơn.

Mã Tiểu Lộ vỗ vỗ ngực tràn đầy tự tin: “Nhân vật quan trọng nhất luôn luôn đến cuối cùng mới xuất hiện, nếu tôi lấy đi hết phần thưởng, vậy các cậu không có đồ ăn không có phòng ở, chẳng phải là quá đáng thương hay sao.”

Chu Viêm và em trai liếc nhau, người sau nhún vai, tỏ vẻ hết thảy đều nghe theo y.

Chu Viêm tiến lên một bước, nghiêm túc nói: “Vậy tôi liền thật sự không khách khí, cậu đừng hối hận.”

Mã Tiểu Lộ lúc này hãy còn hi hi ha ha, nào biết vận mệnh đã bắt đầu xuống tay với hắn: “Tiểu ca ca tôi đây đương nhiên là phải chiếu cố một chút cho Ngẫu Phiến đệ đệ rồi.”

Chu Ngẫu Phiến không rõ ý vị cười nhẹ một tiếng, cầm lấy vòng plastic từ trong tay đạo diễn. Trình độ của cậu bình thường, tùy tiện ném bốn cái chỉ trúng ba, nhưng bên trong rỗng tuếch.

Cậu nhìn màn hình lộ ra vẻ mặt đáng thương, trong nháy mắt liền bấm trúng kíp nổ tình thương của mẹ cuồng nhiệt trong lòng nhóm fan nữ.

【A a a, Ngó Sen đại đại thương tâm, trái tim mẹ đều tan nát!】

【Yêu cầu tổ tiết mục mở hạng mục donate, tôi phải gửi tiền cho Ngó Sen đại đại, túi tiền của tôi chỉ chờ mỗi dịp này!】

【Đạo diễn đâu rồi? Làm phiền cấp tài khoản Alipay để tôi lập tức chuyển tiền qua! Quỳ cầu xin được cấp cho Ngó Sen đại đại một chén cơm ăn!】

Chu Ngẫu Phiến thấy fan thật sự bị cậu hù đến hoảng, vội vàng an ủi: “Không sao, anh của tôi rất lợi hại, anh ấy khẳng định có thể ném trúng bình hoa.”

Cậu giao lại cái vòng cuối cùng cho Chu Viêm, ánh mắt tràn đầy tín nhiệm: “Ca, anh phải thay em đoạt được phần thưởng lớn nha, em muốn ăn tiệc lớn xa hoa!”

Chu Viêm nhận vòng, thử thử xúc cảm, hướng về phía nhóm bình hoa ở khoảng cách xa nhất mà ném qua. Dù sao cũng là lần đầu tiên, cái vòng tuy trúng bình hoa, nhưng lại bị đánh bật ra ngoài.

Mục Lưu Phương thân là người từng trải, liền truyền thụ kinh nghiệm: “Tôi chính là như vậy, nhìn như đã ném trúng, nhưng cái vòng lại luôn bị bật ra, phải làm thế nào để nắm chắc tốt lực độ mới là điểm mấu chốt.”

Chu Viêm không nói một lời, trầm mặc bóp bóp xương tay, tiếp nhận năm cái vòng thuộc về mình.

Lấy thể chất hiện giờ của y, chơi tạp kỹ đều dễ như ăn kẹo, huống chi là dùng vòng ném trúng mấy cái bình hoa. Chỉ cần y đo đạc đúng lực độ và góc độ, bách phát bách trúng cũng không phải nói chơi.

Y nhắm ngay vào bình hoa đầu tiên từ bên trái, uyển chuyển nhẹ nhàng nâng cánh tay, cái vòng liền chuẩn xác dừng ở chỗ cái bình hoa.

Hiện trường lập tức bộc phát ra một loạt tiếng khen ngợi trầm trồ, làn đạn thì lại càng như tuôn ra như mưa, đồng loạt đều là【Viêm ca 666】.

Nhưng màn biểu diễn của Chu Viêm chỉ vừa mới mở màn, y tiếp tục ra tay, liên tiếp ném trúng thêm hai bình hoa nữa.

Cả ba vòng đều trúng, ai có mắt cũng hiểu, đây không phải chỉ đơn thuần dựa vào vận may, mà chính là tính kỹ thuật áp đảo!

【Viêm ca, kỹ thuật này, thao tác này, ngầu ngầu ngầu, xin nhận của tiểu đệ một lạy.】

【A a a a, đẹp trai quá đáng, nếu bạn trai tôi mà có thực lực này, tôi sẽ lập tức gả cho ảnh ngay trong vòng một nốt nhạc!】

【Em gái lầu trên nghiêm túc hả, chỉ cần có thể ném vòng là em tiền gả cho?】

【Ha ha ha, đương nhiên là phải có giá trị nhan sắc giống như Viêm ca nữa nha, đầu chó.】

Mã Tiểu Lộ đứng ngồi không yên, hắn vốn cảm thấy hai anh em họ Chu sẽ không ném được bao nhiêu vòng, cho nên mới hào phóng để đối phương lên sân khấu trước, nhưng nhìn tình huống lúc này, kỹ thuật của Chu Viêm cao siêu như vậy, rất có thể cả năm vòng đều sẽ ném trúng.

Nếu bởi vì lòng tự phụ của hắn mà dẫn tới việc hắn và bạn gái chỉ có thể cắm trại dã ngoại gặm mì gói, Văn Nhân Ba Ba sẽ trừng phạt hắn như thế nào đây…… Thật sự không dám tưởng tượng. Không chỉ là vỏ sầu riêng nữa, ít nhất cũng phải là xương rồng mới đủ.

Rõ ràng đã đặt được một chân vào phòng khách sạn xa hoa, hắn tuyệt đối không thể lại bị đuổi ra ngoài lưu lạc đầu đường!

Mã Tiểu Lộ tính kế ở trong lòng, liền chạy tới chỗ mấy cái bình hoa, bắt đầu vô sỉ quấy rầy sự tập trung của Chu Viêm: “Nào nào nào, nhìn cái bình này này, tôi dám cược anh ném không trúng!”

Hắn bắt đầu vô hạn tuần hoàn ba chữ “ném không trúng”, thậm chí còn tự phát chuyển thành điệu hát ngay tại chỗ, thôi miên giống như ma âm.

Văn Nhân Ba Ba làm như không thấy, nhìn màn hình mà gian nan nói: “Bạn trai thật sự của tôi không cẩu như vậy, tên hàng giả này các bạn ai quen biết thì mau tới lãnh về đi!”

【Ha ha ha, đây là kết cục của việc có bạn trai là Husky đấy.】

【Tiểu Lộ, cầu xin anh hãy làm người đi, bộ dáng này của anh bọn tôi thực sự không có dũng khí để thừa nhận là fan của anh, người khác nhìn vào còn nghĩ ánh mắt của bọn tôi quá low.】

【Thêm một lần cảnh cáo chia tay, cười ẻ.】

Chu Viêm sao có thể bị thứ tiểu kỹ xảo này quấy nhiễu, ánh mắt y vẫn kiên định, trầm ổn ra tay.

Chiếc vòng plastic bay tới theo một độ cung tuyệt đẹp, chuẩn xác không lầm trúng ngay…… đầu Mã Tiểu Lộ.

Mã Tiểu Lộ vẻ mặt mộng bức, bất luận một từ ngữ nào cũng đều bị cuốn trôi, hiện trường lâm vào cảnh tượng yên tĩnh đến quỷ dị. Ngay sau đó, giống như lò xò bung ra sau khi bị ép chặt, mọi người bộc phát ra tiếng cười kinh thiên động địa.

Các khách mời và nhân viên công tác, bao gồm cả Văn Nhân Ba Ba ở bên trong, đều cười ra nước mắt.

Làn đạn thì lại càng điên cuồng spam, ngoại trừ vô số cái 【ha ha ha ha】, còn lại chính là các loại hoa thức ca ngợi Chu Viêm.

【Viêm ca, đây thực sự là kỹ thuật thần thánh, kỹ thuật thần thánh đó!】

【Tôi quỳ, nếu như đây không phải là phát sóng trực tiếp thì tôi đã hoài nghi cảnh đó là giả rồi! Bội phục bội phục, không còn lời nào để nói!】

【Tôi đang uống sữa, kết quả một ngụm sữa đều phun hết lên màn hình, vỗ bàn tán dương!】

【Tôi quyết định, từ nay về sau tôi chính là fan trung thành của Viêm ca, nam nhân này không phải là người bình thường đâu.】

【Cảnh này tôi đã lưu lại, năm nay lại có meme mới rồi.】

【Một phát tuyệt sát, bình hoa Mã Tiểu Lộ, mau há miệng phun phần thưởng ra đây, ha ha ha ha!!】

Mã tiểu bình đương nhiên là không thể phun ra phần thưởng, hắn vừa phục hồi tinh thần, cũng cười đến mức không thể đứng thẳng lưng.

“Viêm ca, tôi hoàn toàn nhận thua, từ nay về sau, tôi liền trao lại danh hiệu ‘hoàng tử ném vòng’ cho anh!”

Mục Lưu Phương gạt nước mắt: “Hoàng tử ném vòng? Đây là cái danh hiệu nhảm nhí gì!”

Chung Trường Chinh phóng qua mũi tên trả đũa: “Người trẻ tuổi, đây là đòn hiểm mà xã hội dành tặng cho cậu, khiến cho cậu biết thiên ngoại hữu thiên nhân ngoại hữu nhân, về sau làm người nhất định phải khiêm tốn!”

Chu Viêm câu môi, bá khí trắc lậu.

“Bây giờ cậu có thể để cho tôi an an tĩnh tĩnh mà ném vòng hay chưa?”
Bình Luận (0)
Comment