Công Lược Nam Phụ

Chương 184

Edit: Aya Shinta

"Hoan nghênh mọi người đúng giờ xem [Tiêu điểm giải trí], tôi là biên tập viên Tiêu Tiêu! [Khuynh thế sủng phi] chưa chiếu đã rất nổi, công chiếu vào tối hôm qua cũng đã chiếm rating thứ nhất! Ngày hôm nay không nói về [Khuynh thế sủng phi] nữa, mà nói một chút về nam chính của chúng ta, bí mật không muốn người khác biết của Trình Cẩm Nhiên!"

Nghe được lời của biên tập viên, Lăng Vu Đề cau mày, không biết tại sao mà cô có loại dự cảm xấu.

Quả nhiên, câu tiếp theo của biên tập viên là: "Mọi người đều biết, Trình Cẩm Nhiên xuất đạo từ tám năm trước, không chỉ đoạt giải nhiều lần, cũng có danh xưng "Nam thần quốc dân". Một năm trước, Trình Cẩm Nhiên công bố tình cảm với thiên kim kiêu căng Lăng Vu Đề của tập đoàn Lăng thị. Tất cả mọi người đều bị mù mắt bởi một năm show ân ái giữa hai người họ, như vậy hiện tại đã mất mặt rồi! Ngày hôm nay thu được một bí mật, Nam thần quốc dân của chúng ta có thân thế không chỉ là cô nhi bình thường mà thôi, anh ấy là con riêng của cố công tước Allah ở Y quốc. Đúng, con riêng! Nói cách khác, mẹ của Nam thần quốc dân là tình nhân của cố công tước Allah! Còn có một bí mật càng thêm mất mặt chính là, có người tuôn ra việc Trình Cẩm Nhiên cùng Lăng Vu Đề chỉ là người yêu hữu danh vô thực mà thôi. Sở dĩ hai người sẽ giao du, chủ yếu là vì che giấu đi sự thực Trình Cẩm Nhiên là đồng tính luyến ái!"

Lăng Vu Đề trợn mắt lên xem ti vi, không phải đã nói, không phải nói rằng ngày mai mới bị tuôn ra mà?!

Sao lại nhanh như vậy!?

Hiện giờ Lăng Vu Đề đã không thể ngồi yên, cô tin rằng, hình thức bạo phát trên internet sẽ kịch liệt hơn rất nhiều so với một năm trước.

Bây giờ cô đang lo lắng chính là Trình Cẩm Nhiên sẽ như thế nào!?

Chính là vào lúc này, cửa phòng đang khóa trái được mở ra, Lăng Văn Dục bưng khay đi vào.

"Anh hai, không phải sự tình của Cẩm Nhiên ngày mai mới bị tuôn ra sao?! Tại sao lại bị công bố vào lúc này!? Anh hai, anh giúp Cẩm nhiên một chút đi!"

Lăng Vu Đề kéo ống tay áo Lăng Văn Dục, khẩn cầu nhìn anh.

Trên mặt Lăng Văn Dục hiện lên chút khó khăn, anh để khay lên bàn, sau đó đưa tay sờ sờ mặt Lăng Vu Đề: "Em gái, không phải anh hai không muốn giúp, là anh hai không thể giúp!"

"Không phải anh sợ việc của anh cùng Cẩm Nhiên bị tuôn ra sao?! Được, anh không giúp thì không sao cả, mặc kệ xảy ra chuyện gì thì em cũng sẽ cùng Cẩm Nhiên đối mặt!"

Nói xong, Lăng Vu Đề đột nhiên nâng mặt Lăng Văn Dục lên: "Anh hai, anh nhìn vào mắt của em!"

Tuy Lăng Văn Dục cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng vẫn theo lời Lăng Vu Đề mà nhìn thẳng vào đôi mắt cô.

Tròng mắt Lăng Vu Đề dần dần phóng to, sau đó con ngươi vốn màu nâu đã biến thành màu đỏ sậm.

"Anh hai, điện thoại di động của em, anh để ở chỗ nào?"

Ánh mắt Lăng Văn Dục tan rã, vẻ mặt thì thẫn thờ.

Nghe thấy câu hỏi của Lăng Vu Đề, anh dùng ngữ khí không hề chập trùng mà đáp: "Trong phòng anh."

"Như vậy, chìa khóa xe anh ở đâu?"

"Cũng ở trong phòng của anh."

"Được, anh hai, hiện tại anh lên giường đi. Sau đó nhắm mắt lại, ngủ một giấc thật sâu, chờ anh tỉnh ngủ thì không sao nữa."

Nhìn Lăng Văn Dục tự mình đi tới bên giường cô, sau đó nằm xuống rồi chậm rãi nhắm mắt lại ngủ.

Thì lúc này Lăng Vu Đề mới rời khỏi phòng của mình, sau đó cô tới phòng Lăng Văn Dục ở lầu hai.

Lăng Văn Dục cũng chưa hề giấu đồ của cô đi, kiểm tra điện thoại được đặt trong túi xách của mình, Lăng Vu Đề cầm túi, lại tìm chìa khoá xe của Lăng Văn Dục.

Cô không có đi ra khỏi cửa phòng, mà là đi tới bạn công rồi nhìn xuống.

Bên dưới bạn công là hậu hoa viên, cô có thể lặng lẽ từ hậu hoa viên chạy tới gara, sau đó lấy xe Lăng Văn Dục để rời đi.

Nhưng tiền đề là, cô phải xuống từ cái ban công ở lầu hai này!

Ước lượng độ cao một chút, Lăng Vu Đề cắn răng, nhấc chân bước ra lan can.

Lăng Vu Đề theo một cái trụ đá mà chậm rãi leo xuống, tới khi cô xuống đất thời thì hai lòng bàn tay của cô đã bị mài cho rách da.

Cũng không kịp đau, Lăng Vu Đề rón rén hướng về gara --

Một đường tránh người hầu, hữu kinh vô hiểm đến được gara, Lăng Vu Đề trực tiếp mở cửa lớn gara, sau đó vào xe của Lăng Văn Dục.

Chờ xe rời khỏi Lăng gia thì Lăng Vu Đề mới lấy điện thoại di động ra để gọi cho Lăng Văn Hạ.

Lăng Văn Hạ cũng là vừa mới biết Lăng Vu Đề lái xe Lăng Văn Dục đi, sắc mặt anh lúc này rất khó nhìn: "Em gái! Em quá hồ đồ!"

Nhìn Lăng Văn Dục nằm ở trên giường Lăng Vu Đề ngủ ngon lành, Lăng Văn Hạ không biết Lăng Vu Đề đã làm gì với Lăng Văn Dục.

Lăng Vu Đề cũng sẽ không nói cho Lăng Văn Hạ, cô đã sử dụng dị năng thôi miên đối với Lăng Văn Dục!

"Đại ca, mặc kệ như thế nào, em tuyệt đối sẽ không để Cẩm Nhiên một mình đâu!"

Nói xong, Lăng Vu Đề liền cúp điện thoại, sau đó bắt đầu gọi điện thoại cho Trình Cẩm Nhiên.

Từ ngày cô khóc lóc chạy khỏi nhà Trình Cẩm Nhiên thì anh cũng không có liên lạc với cô, cô cũng chưa từng có liên lạc với Trình Cẩm Nhiên.

Lúc này Trình Cẩm Nhiên đang ngồi trong phòng khách nhà anh, anh không hề có cảm xúc mà nhìn tin tức giải trí trong máy vi tính.

Hiện tại khắp thế giới đều đang phân tán tin tức anh là con riêng công tước Allah đời trước, đồng thời cả việc anh là đồng tính luyến ái.

Cho tới nay, anh cho rằng anh sẽ không để ý đến miệng lưỡi người đời.

Nhưng khi thấy những người hâm mộ đã từng nói có thể đi chết vì anh, giờ đây lại bắt đầu nhục mạ anh, nói anh dơ bẩn.

Lòng anh, vẫn còn có chút khổ sở!

Cứ việc trong nhà có mở điều hoà, nhưng anh cảm thấy hiện tại cả người anh đều đang chìm trong đầm sâu lạnh lẽo.

Ngay khi vừa bắt đầu thì điện thoại anh liên tiếp bị gọi đến, trên weibo cũng đầy bình luận.

Rất nhiều người muốn anh đứng ra giải thích.

Anh không biết phải nói gì.

Nhìn thấy công ty giải trí Tinh Quang đứng ra nói không biết thân thế của anh cùng chuyện tư mật, đồng thời đơn phương đưa ra tin giải ước...

Anh nở nụ cười, cười có chút thê lương.

Đột nhiên, anh có một loại cảm giác bị toàn thế giới vứt bỏ --

Dọc theo đường đi thì Lăng Vu Đề vẫn luôn gọi cho Trình Cẩm Nhiên, chỉ là bên kia hoặc là đang bận, hoặc là không người nghe.

Cô rất lo lắng, cũng có chút không xác định rằng Trình Cẩm Nhiên có ở nhà không.

Nhìn thấy phóng viên đang canh giữ ở bên ngoài khu nhà của Trình Cẩm Nhiên, Lăng Vu Đề đã xác định rằng Trình Cẩm Nhiên đang ở nhà.

Cô không cải trang mà trực tiếp đậu xe dưới nhà Trình Cẩm Nhiên, sau đó lên tầng 15.

"Kính cong -- "

"Cẩm Nhiên mở cửa! Em là Tiểu Vu, em biết anh ở nhà, anh mở cửa đi -- "

"Cẩm Nhiên -- "

Trình Cẩm Nhiên đang ngồi ở trên ghế sô pha rốt cục cũng có một tia buông lỏng, anh tưởng tiếng nói của Lăng Vu Đề truyền từ ngoài cửa vào lúc này là ảo giác của anh nên có chút sững sờ nhìn cửa.

Mãi đến tận khi Lăng Vu Đề lại hô vài tiếng, anh mới do dự đi tới cửa rồi mở ra.

Nhìn thấy sắc mặt rất khó coi của Trình Cẩm Nhiên, tự dưng Lăng Vu Đề có chút đau lòng.

Thân thế là ai cũng đâu thể lựa chọn được! Những người kia dựa vào cái gì mà dùng thân thế để công kích người khác!?

Aya: Lại thính đây. Sau đây là hai trích đoạn của hai thế giới nhé. chắc về sau cũng không cần spoil vậy nữa, mình cũng hết nhớ được gì luôn rồi ~~~

Mà từ từ, mọi người thấy hồ ly và tiểu hòa thượng thế nào ~

________________

Với cái cảm giác kề bên tử vong này, cô đã rất quen thuộc!

Lăng Vu Đề quay đầu nhìn về phía nam nhân đã đặt một chân lên cửa ra.

Cô biết chính mình chết chắc rồi, nhiệm vụ này nhất định cũng lấy thất bại mà chấm dứt!

Như vậy tên nam nhân đã giết nguyên thân, hiện tại cũng giết cô -- đừng hòng sống được!

Một mũi tên nước phá không mà ra, trực tiếp xuyên qua huyệt thái dương của hắn.

Hắn hoảng sợ cũng không kịp nữa, cũng đã không có hô hấp.

Nhìn hắn ngã xuống đất không dậy nổi thì Lăng Vu Đề mới thở hắt ra một hơi, không còn hô hấp --

_______________

Trong nháy mắt khi đại chùy của hắn sắp sửa dừng ở trên đầu Lăng Vu Đề thì, thân thể cô giống như tia chớp mà lao về phía hắn --

Chủy thủ Lăng Vu Đề cầm trong tay, đích đến là -- trái tim của hắn!

Chỉ nghe "phốc" một tiếng, toàn bộ chủy thủ hoàn toàn cắm vào trái tim của nam tử.

Một khắc khi hắn ngã ngựa, dường như Lăng Vu Đề đã bị sét đánh cho ngốc luôn rồi!

Sao cô lại có bộ dạng... Như người thân đã chết thế này?

Lăng Vu Đề vẫn chưa có hoàn hồn, ngơ ngác nhìn nam nhân đã tuyệt mệnh bởi vì bị cô đâm chủy thủ vào tim.

Sao có thể?!

Sao có thể như vậy......
Bình Luận (0)
Comment