Cụ Sid đứng ở cổng tiệm nail, ngẩng đầu nhìn bảng hiệu “Tiệm nail Lộ Dao”, quả thật là một cái tên kỳ lạ, nhưng lại rất dễ hiểu.
Anna còn đang đứng bất động giữa đường, cụ Sid nghiêng người gọi cô ấy: “Anna, chúng ta đến rồi.”
Anna khôi phục tinh thần, trong đầu còn đang nghĩ về đầu ngón tay sáng lấp lánh, cơn giận cụ Sid cưỡng chế dẫn cô ấy ra khỏi nhà không còn nhiều thế nữa, lê bước đi theo.
Trong tiệm, Mộc Tâm rời khỏi, Lộ Dao cảm thấy chắc sẽ không có khách đến nữa nên dọn dẹp mặt bàn sạch sẽ, lấy ra mấy vật liệu hai ngày nay mua được. Từ trong kho hàng mò ra công thức hồ dính cự long chuyên dùng, đo lường số lượng vật liệu tương ứng theo công thức, ghi vào giấy ghi chú đã xếp xong.
Chờ khi thu thập được ba vật liệu còn lại là có thể chế tác thử rồi.
Cô viết tên vật liệu vẫn chưa thu được lên giấy ghi chú, đánh dấu mười cặp nhãn cầu ma thú cấp hai mươi chủ yếu đến mua ở tiệm thuốc Sid.
Theo chủ tiệm tạp hóa tiết lộ, hai loại thảo dược còn lại có thể có trên ngọn núi gần đây, có lẽ dược sĩ Lê Tu cũng biết, Lộ Dao định tối đến hỏi thử.
Cánh cửa tiệm được đẩy ra từ bên ngoài, Lộ Dao ngẩng đầu, một người phụ nữ cao quý phẩy quạt đi vào. Cô lập tức đẩy vật liệu trên bàn qua một bên, đứng dậy tiếp đãi: “Chào bà, làm nail xin mời ngồi bên này.”
Đây là cách nói hơi có tâm cơ, dù khách hàng không đến để làm nail, Lộ Dao cũng sẽ chào hỏi trước như vậy.
Đương nhiên nếu khách thật sự không có ý đó, cô cũng sẽ không ép người ta.
Tầm nhìn của cụ Sid đảo trong tiệm một vòng, trang trí giản lược, trên tủ cây trên tường bày không ít vật phẩm hiếm lạ chưa từng thấy. Hai người trẻ tuổi ngồi trên sô pha không biết là khách hay là nhân viên tiệm, cửa tiệm này hơi khác với tưởng tượng của bà.
Anna đi vào, đánh giá một vòng, đến gần cụ Sid: “Đây chính là cửa hàng mẹ thấy hứng thú?”
Trông có vẻ chẳng có gì đặc biệt, trái lại hai chàng trai trên sô-pha tướng mạo khá tuấn mỹ, không biết là ai.
Cụ Sid gật đầu với Anna, sau đó nhìn sang Lộ Dao: “Cô là bà chủ?”
Lộ Dao gật đầu khẽ, dẫn hai người họ ngồi xuống, mở máy tính bảng đưa sang, dạy cụ Sid cách sử dụng, chẳng trông mong gì ở hai con rồng kia, tự đứng dậy rót trà.
Sự chú ý của Anna bị Ti Kim và Harold thu hút, dáng vẻ Harold trẻ tuổi, trông có vẻ xấp xỉ tuổi cô ấy, càng hấp dẫn cô ấy là Ti Kim, tóc vàng mắt vàng, quần áo và khí chất đều lộ rõ sự cao quý, rất dễ hấp dẫn mấy cô gái trẻ.
Ti Kim cảm nhận được tầm nhìn dò xét, ngẩng đầu nhìn qua, sắc mặt lạnh lùng, mắt rồng hơi trợn to, tràn lan hơi thở hung hăng của rồng.
Anna lạnh sống lưng, lập tức thu mắt lại.
Anh ta là ai? Hơi thở đáng sợ thật.
Thật ra cô ấy không có suy nghĩ gì, chỉ thấy Ti Kim đẹp trai, không nhịn được nhìn thêm hai cái thôi.
Anna không dám chú ý đến sô-pha nữa, xoay người nhìn Lộ Dao, tướng mạo của bà chủ không giống con người ở đây lắm, tóc đen mắt đen, giống người Dị Bang.
Cô đang bàn bạc kiểu gì đó với mẹ.
Hạ tầm nhìn xuống, Anna mới chú ý đến thiết bị kỳ lạ trong tay mẹ, đầu ngón tay lướt nhẹ trên bề mặt của nó sẽ xuất hiện một bức ảnh mới, móng tay kiểu dáng các loại làm người ta hoa mắt chóng mặt.
Trước mắt lướt qua hình ảnh cô gái váy xanh lục gặp ở cổng, Anna giật lấy máy tính bảng trong tay cụ Sid, nhanh chóng quẹt trở lại.
Cụ Sid bất lực, sâu trong ánh mắt lại có đôi phần đắc ý không dễ nhận ra, bà biết sẽ thế này mà.
Anna lướt một hơi đến cuối cùng, tìm thấy một bộ móng sọc trắng xanh, có hai đầu ngón tay lấp lánh đến chói mắt khó mà hình dung, cảnh tượng không nhìn rõ trên phố khi nãy từ từ hiện ra hoàn thiện trong đầu, cô ấy ngẩng đầu nhìn Lộ Dao: “Đây là cô làm à? Có phải có một cô gái mặc váy xanh lục đã sơn bộ móng này không?”
Lộ Dao gật đầu, chỉ trả lời câu hỏi đầu tiên: “Phải, đây là một trong những tác phẩm của tôi.”
Anna cảm nhận được sự tránh né của cô, giải thích nói: “Lúc nãy tôi gặp một cô gái váy xanh lục ngay cửa, bị ngón tay của cô ấy lóa mắt, nhưng không thể nhìn rõ. Tôi chỉ hiếu kỳ thôi, không hề có ý dòm ngó.”
Cô ấy nói rất chân thành, Lộ Dao yên tâm rồi, thừa nhận quả thật có một vị khách làm bộ móng này, nhưng không đề cập thêm thông tin khác của Mộc Tâm.
Thì ra thật sự là sơn móng tay, Anna thở phào một hơi, lòng tò mò mãnh liệt bất ngờ được thỏa mãn, cả người dễ chịu hẳn.
Lộ Dao dạy cô ấy phóng to bức ảnh, có thể xem rõ hơn chút.