Lộ Dao nghĩ lại phản ứng của ông ta khi nhìn thấy Bạch Minh, sau đó thái độ đã thay đổi rõ rệt: “Có phải ông ta có thể nhìn ra Bạch Minh không phải là người sống không?”
Hệ thống: [Chắc là vậy, chuyện này tôi cũng không rõ lắm.]
Lộ Dao nắm chặt điện thoại, bình tĩnh suy nghĩ: “Người này phát hiện ra bí mật của phố thương mại nên cố ý tới tìm mình à?”
Ngay từ đầu, người ông ta tìm là Trang Lương, chắc là chú ý tới khu vui chơi.
Nhưng sau đó lại đề xuất muốn mua lại phố thương mại.
“Cậu vừa nói ông ta không có sức mạnh, nghĩa là sao?” Lộ Dao hỏi.
Hệ thống im lặng một lúc, sau đó mới lời ít ý nhiều: [Thần Minh đã chết rồi.]
Lộ Dao: “Từ nay về sau, những thông tin quan trọng như vậy có thể nói rõ ràng trong một lần luôn được không?”
Những việc quái dị, từ Vùng đất của những giấc mơ đến thế giới ma pháp, lại đến thế giới Vô Thường, Lộ Dao đều tiếp nhận rất tốt.
Bây giờ hệ thống nói thế giới này có Thần, cô cũng không thấy có gì kỳ lạ.
Thành thật mà nói, sự tồn tại của hệ thống hiện thực hoá ước mơ cũng không khoa học.
Một đầy tớ của Thần mất đi sức mạnh thì không khác gì người thường cả.
Lộ Dao từ từ thả lỏng lại, định thử một chút, khéo léo từ chối: “Sợ là không được.”
Cơ Phi Mệnh bực bội gãi gãi đầu.
Cô không có sức mạnh gì, trên người lại có tử khí dày đặc bao quanh làm người ta chú ý, thế mà có thể điều khiển quái vật, thật không thể nhìn thấu.
Ông ta muốn ở lại đây để tiếp tục quan sát.
“Bà chủ, vì tôi làm việc quá nhiều nên gần đây đi kiểm tra thì phát hiện sức khỏe rất kém, cần phải tĩnh dưỡng. Tôi thấy phong cảnh ở đây rất hợp lòng người, yên tĩnh an ổn, sinh hoạt rất thuận tiện, cực kỳ thích hợp cho việc nghỉ ngơi. Cô xem như thế này có được không, cho tôi thuê một cửa hàng ở mặt tiền, tiền thuê một tháng là một trăm nghìn, tôi sẽ ứng trước một năm.” Cơ Phi Mệnh nói lung tung rất nghiêm túc.
Lộ Dao: “Ông có tận một trăm triệu, đi đâu mà không tĩnh dưỡng được cơ chứ? Ngài Cơ, chi bằng ông hãy thể hiện chút thành ý đi.”
Khác với Trang Lương, tuy bà chủ còn trẻ nhưng lại không dễ lừa gạt.
Cơ Phi Mệnh đến gần hai bước, nhỏ giọng nói mấy câu ở bên tai Lộ Dao.
Lộ Dao chớp chớp mắt, gọi hệ thống ra: “Điều tra Cục đặc nhiệm 955 đi.”
Một lát sau, hệ thống ném ra một chồng tài liệu thật dày về Cục 955, chọn những điểm quan trọng để nói.
Thì ra những việc kỳ lạ trên thế giới này vẫn luôn được âm thầm quan sát.
Lộ Dao suy nghĩ một lúc lâu rồi nhìn Cơ Phi Mệnh: “Các cửa hàng mặt tiền trên con phố này đều không cho thuê. Nếu ông vẫn muốn làm tạp vụ thì tôi có thể cân nhắc.”
Người này có thể nhìn ra bản chất của Bạch Minh, từng làm với Cục đặc nhiệm 955, trước đây lại là đầy tớ của Thần, rõ ràng là đã nhìn thấy phố thương mại này có gì đó.
Đề phòng không được, chi bằng đặt ở bên cạnh.
Cơ Phi Mệnh vui vẻ: “Được, không thành vấn đề.”
Từ trước đến nay Lộ Dao ra quyết định rất nhanh, đã quyết định thì sẽ không do dự.
Cô đến cửa hàng đồ ăn nhanh hỏi Bạch Giản vài vấn đề, sau đó trở về tiệm nail, soạn một khế ước bảo mật rồi nói Cơ Phi Mệnh ký tên vào.
Đối với nhân viên đặc biệt đến từ thế giới này, hợp đồng bình thường không đủ hiệu lực, phải ràng buộc bằng khế ước thì cô mới yên tâm.
Nhưng vì thế giới này không có Tinh Môn nên khế ước ma pháp của Đại lục Alexandria không có hiệu lực.
Lộ Dao sử dụng xương ngón tay của Ma Thần để lập khế ước với Cơ Phi Mệnh, đưa ông ta vào danh sách nhân viên của cửa hàng Blind Box.
[Tuyển dụng hai nhân viên mới thành công, nhiệm vụ hoàn thành! Thưởng hai mươi nghìn giá trị nhân khí, sức chứa máy blind box +50, sức chứa kệ thuỷ tinh +30.]
[Bạn có nhiệm vụ mới! Trong bảy ngày nhận được năm trăm phản hồi tích cực từ các khách hàng dành cho cửa hàng Blind Box, thưởng một trăm nghìn điểm giá trị nhân khí, máy đổi xu blind box +1, máy blind box +1, chủng loại blind box +1.]
Lộ Dao ghi nhớ nhiệm vụ mới, ngẩng đầu nhìn thấy Trang Lương vẫn còn ở đây: “Anh có việc gì à?”
Sắc mặt Trang Lương trở nên trắng bệnh, cảm thấy ánh mắt của Lộ Dao ẩn chứa nguy hiểm.
Nhưng hắn ta hơi tò mò về lai lịch của ông chú vừa rồi, không phải từ đầu là muốn mua lại phố thương mại sao, tại sao bỗng nhiên lại trở thành nhân viên trong cửa hàng của Lộ Dao rồi?
“Tôi… việc này… Không có gì, tôi đi ngay đây…” Hắn ta cẩn thận cất giấu sự tò mò này lại, chuẩn bị quay đi.