Lộ Dao gọi hắn ta lại: “Tôi có cảm giác anh không thể quản được cái miệng của mình. Nếu đã tới rồi thì ký khế ước bảo mật rồi hãy đi nhé.”
Trang Lương cất bước muốn chạy, nhưng Cơ Phi Mệnh đã túm hắn ta lại, thản nhiên nói: “Người trẻ tuổi ấy mà, đúng là cái miệng không yên được.”
Trang Lương: “...”
Lộ Dao tin tưởng hiệu lực của khế ước bảo mật, nói Cơ Phi Mệnh chỉnh trang lại rồi sáng mai tới đây làm việc.
Cô nói chuyện này với các nhân viên khác trong tiệm.
Cơ Phi Mệnh và Trang Lương rời khỏi phố thương mại, phát hiện khi nói đến chuyện có liên quan tới Lộ Dao và phố thương mại, nhắc đến những chuyện bí ẩn thì không thể mở miệng được.
Trang Lương không thấy thoải mái: “Rốt cuộc là cô ấy đã làm gì tôi vậy?”
Cơ Phi Mệnh: “Cậu đánh giá thấp cô ấy rồi.”
Trang Lương: “Chú à, chú hại tôi thảm quá.”
Cơ Phi Mệnh mỉm cười bất đắc dĩ: “Xin lỗi, đây không phải là ý định ban đầu của tôi. Cậu muốn cái gì, chỉ cần tôi có thể, tôi sẽ cố gắng bồi thường.”
Trang Lương tức giận nói: “Bây giờ nhắc chuyện này thì có ích gì chứ?”
Cơ Phi Mệnh cho Trang Lương cách thức liên hệ của mình.
Nhưng mà trước khi điều tra gương mặt thật của Lộ Dao một cách rõ ràng, ông ta vẫn sẽ ở lại thành phố Dao Quang.
…
Thế giới Vô Thường.
Lộ Dao xé bản thông báo tuyển dụng ở trên cửa xuống, Vệ Huyên và Niếp Vũ vội vàng chạy tới hỏi cô có còn tuyển người không.
Suy xét đến thể trạng của La Hội An, Lộ Dao đồng ý để hai người họ thử việc trong bảy ngày, điều kiện sẽ giống với La Hội An.
Ba người La Hội An, Vệ Huyên và Niếp Vũ trải qua một khóa huấn luyện đơn giản, mặc tạp dề có logo của cửa hàng Blind Box, mỗi người phụ trách một nơi trong cửa hàng để quét dọn, sửa sang kệ hàng, chờ đợi khách tới.
Đây là lần đầu tiên họ có một công việc chính thức như vậy nên không thể không thấy hưng phấn.
Nhưng vì cơn bão tuyết đêm qua, con đường bị cản trở, tới gần giữa trưa mới có người bước vào tiệm.
Hứa Như ở gần khu căn cứ Ánh Sáng, đợt lạnh này lạnh hơn trước, người mà căn cứ phái ra ngoài không tìm được vật tư, trong tay có tinh hạch cũng không đổi được đồ ăn và đồ chống lạnh, lương thực trong nhà cũng đã cạn hai ngày rồi.
Ngày hôm qua, đội tìm kiếm của căn cứ định tới nơi khác để tìm vật tư, trên đường sẽ đi ngang qua căn cứ Hy Vọng.
Hứa Như có người quen đã từng trốn thoát cùng nhau hiện đang ở căn cứ Hy Vọng, cô ấy thật sự không còn cách nào khác, muốn tới đó xin một chút lương thực cứu đói thử xem.
Cô ấy sử dụng tinh hạch, cùng ra ngoài với đội tìm kiếm, đi tới căn cứ Hy Vọng.
Trước khi vào căn cứ, trong lòng cô ấy thật sự không ôm chút hy vọng nào.
Ngày vô thường khó sống, căn cứ nào cũng giống nhau, thiếu ăn thiếu đồ dùng sống thêm một ngày là thêm một ngày phải chịu khổ.
Nhưng cô ấy có con, người trong nhà phải thắt lưng buộc bụng nuôi đến năm bảy tuổi, dị năng cũng đã thức tỉnh.
Nếu lại chết non trong đợt lạnh này, cô cũng không muốn sống nữa.
Hứa Như thấp thỏm tìm đến chỗ ở của người quen, lấy ra một nắm tinh hạch muốn đổi một chút đồ ăn.
Người quen cầm mấy hạt tinh hạch đi, cho cô ấy một cái blind box.
Hứa Như ước lượng trong tay, rất nặng, cô ấy cẩn thận xé mở ra, nhìn thấy một túi khoai tây ở trong đó.
Củ nào cũng sạch sẽ láng bóng, không phải là khoai tây biến dị.
Cô ấy ngạc nhiên lắm, nhỏ giọng hỏi: “Cái này ở đâu ra vậy?”
Người quen tiết lộ sự tồn tại của cửa hàng Blind Box.
Hứa Như giấu khoai tây cứu đói ở trong quần áo, lảo đảo chạy về căn cứ Ánh Sáng, cho người nhà ăn hai củ, còn lại thì cất đi để ăn từ từ.
Buổi tối, Hứa Như nghĩ tới cửa hàng Blind Box mà người quen nhắc tới, làm thế nào cũng không ngủ được.
Trời vừa tờ mờ sáng, cô ấy đã thức dậy, đánh thức người nhà mình rồi hẹn hai người hàng xóm thân thiết, định cùng đi tới cửa hàng Blind Box ở khu bên cạnh.
Khi họ ra ngoài, bão tuyết vẫn chưa ngừng, đường cực kỳ khó đi.
Trải qua rất nhiều khó khăn, họ mới tới được căn cứ Hy Vọng, sau đó lại tiếp tục dẫm lên lớp tuyết dày để đi tới cửa hàng Blind Box.
Trên đường gặp được không ít người của căn cứ gần đó, có người còn lái xe trượt tuyết chạy như bay qua người bọn họ, làm đoàn người sợ ngây cả người.
Trong đội ngũ bỗng nhiên có người la lên một tiếng, kích động chỉ vào quảng trường trắng bạc ở đằng trước: “Cửa hàng Blind Box Lộ Dao, hình như tôi thấy rồi!”