Bạch Kính cảm nhận được oán niệm của Tiểu Cơ, khi đi theo Lộ Dao vào cửa hàng lại nhắc tới: "Chủ tiệm, thật sự không lo lắng đề nghị trước đó của tôi sao?”
Anh ta đến cửa hàng để ăn và để vuốt mèo, chủ tiệm cũng không nói bất cứ điều gì.
Nhưng mỗi lần đều phải xem tình hình trong cửa hàng, có đôi khi đến không khéo, chủ tiệm đã ra ngoài lặn biển, Cơ Phi Mệnh ở lại để trông cửa hàng, không có thẻ nhân viên tạm thời anh ta cũng không có cách nào vào cửa hàng.
Xác suất loại chuyện này xảy ra không thấp, Bạch Kính có hơi khó chịu.
Anh ta thật sự rất thích cửa hàng này, cho dù không có mèo, không ăn gì, cũng không làm gì, nằm ở chỗ này một ngày cũng cảm thấy thoải mái.
Dường như chạy trốn từ thế giới này sang thế giới khác, có thể thoát khỏi gánh nặng trên vai trong một thời gian ngắn.
Trước đây Lộ Dao vẫn nói cân nhắc, lần này đưa ra đáp án chắc chắn: "Ừm, tôi đã suy nghĩ kỹ rồi. Nếu anh muốn đến cửa hàng thường xuyên, các cửa hàng nhỏ có thể được phục vụ. Bên này sẽ chuẩn bị một thẻ chứng minh đặc biệt, phí hàng tháng là một triệu chưa tính thuế. Nếu thấy chấp nhận được, một tuần sau có thể sẽ nhận được thẻ từ cửa hàng.”
Bây giờ tất cả tinh lực của cô đều hao phí vào bốn cửa hàng ở thế giới khác nhau mà trong cửa hàng cần rất nhiều hàng hóa đến từ thế giới của cô, tài chính vẫn trong tình trạng khẩn cấp.
Chỉ dựa vào "nhẫn đen" của khu vui chơi cũng không thể hỗ trợ chi tiêu của bốn cửa hàng, phải tìm cách kiếm được nhiều tiền hơn.
Đề nghị của Bạch Kính cô cũng đã suy nghĩ thật lâu, chỉ cần ký kết khế ước bảo mật, quả thật có thể tiếp đãi khách hàng của thế giới này.
Vấn đề chi phí do hệ thống ước tính, dù sao cửa hàng Lông Xù cũng là cửa hàng dị giới, so với bản chất đều giống với khu vui chơi.
Nếu như muốn mở cửa để cho khách sang thế giới khác, quyền thống trị phải được kiểm soát bởi chủ tiệm.
Bạch Kính trả lời mà không cần suy nghĩ: "Chấp nhận được."
Thậm chí anh ta còn chuẩn bị kêu gọi toàn bộ số tiền cho Lộ Dao ngay lập tức.
Có tấm thiệp này, không cần phải thay phiên sử dụng thẻ nhân viên tạm thời với Cơ Phi Mệnh, lúc nào cũng có thể ghé thăm cửa hàng Lông Xù.
Một trăm nghìn giá trị nhân khí đổi được một thẻ chứng minh đặc biệt, Lộ Dao vừa nâng cấp xong bể cá biển sâu, lại phải đi nhặt rác mới có thể gom đủ giá trị nhân khí làm thẻ, cho nên ấn định thời gian giao thẻ một tuần sau.
Lộ Dao thu hai trăm nghìn làm tiền đặt cọc.
Bốn con mèo con trong cửa hàng đang tiếp khách, Bạch Kính gọi hải sản, ngồi xuống chờ đợi.
Lộ Dao đi ra ăn cơm, anh ta không nhịn được nói: "Mèo trong tiệm có phải quá ít không?"
“Ừm, tôi đang tính sẽ đón thêm mấy con mèo đến cửa hàng." Lộ Dao gật đầu.
Khi hoàn thành nhiệm vụ, cô cũng muốn giới thiệu thêm mấy động vật lông xù mới khác, gần đây cũng đang khảo sát.
"Tôi có người quen tiệm mèo, nếu cô cần tôi có thể cho cô." Bạch Kính nói.
Lộ Dao lắc đầu: "Giống mèo rất đắt phải không? Thật ra tôi cũng định đón thêm mấy con mèo hoang trở về, chọn loại tính cách thích hợp. Nếu không thì làm phiền anh một lần nữa.”
Xung quanh này quả thật có không ít mèo hoang, ý tưởng của chủ tiệm cũng rất tốt.
Cả nhà Nhị Tâm vốn đều là mèo hoang, bây giờ lại vừa đáng yêu vừa có năng lực, còn được khách hàng yêu thích.
Bạch Kính không nói thêm nữa, cúi đầu chuyên tâm hưởng thụ hải sản, vô cùng mong chờ thẻ chứng minh đặc biệt một tuần sau.
[Đón 10 khách hàng thành công, hoàn thành nhiệm vụ! Phần thưởng giá trị nhân khí 1.000 điểm, chủng loại lông xù +1.]
[Cô có một nhiệm vụ mới! Tiếp đãi một trăm khách hàng, thưởng cho giá trị nhân khí 20.000 điểm, kỹ năng thần giao cách cảm A (phiên bản động vật)!]
Một vị khách rời đi, cuối cùng thông báo của hệ thống cũng vang lên.
Hoàn thành nhiệm vụ thứ hai, Lộ Dao thở ra một hơi, có thể thêm một loại lông xù mới.
Nhưng thần giao cách cảm là gì?
Đặc biệt còn nhấn mạnh là phiên bản động vật.
Hệ thống: [Với kỹ năng này trong một số điều kiện nhất định, chủ tiệm có thể nghe hiểu tiếng động vật nhỏ.]
Lộ Dao: "... Hóa ra là như vậy.”
Phản ứng rất nhạt nhẽo, hệ thống có chút bất ngờ.
Nó nghĩ rằng chủ tiệm sẽ thích kỹ năng này rất nhiều.
[Hình như cô không thích nó lắm thì phải?]
Lộ Dao: "... Cũng không phải. Trong thực tế chỉ cần quan sát cẩn thận, hành vi của động vật nhỏ khá dễ hiểu. Tôi nghĩ rằng khoảng cách bây giờ là tốt. Nếu như tôi biết nhiều hơn về chúng... Tôi sợ sau này... Thật ra tôi đang tính đưa Nhị Tâm đi triệt sản, chờ ba con nhỏ lớn lên cũng phải triệt sản. Đến lúc đó nếu như nghe được tiếng lòng của bọn chúng, tôi sợ là không xuống tay được."