Đến nay Lộ Dao vẫn chưa biết ước mơ của mình là gì. Có lúc cô cũng sẽ ngẩn ngơ tại sao lại không nhớ nổi điều ước của mình mà lại chạy đi thực hiện nó.
Có vẻ như sự xuất hiện của thanh niên mắt đỏ cũng liên quan đến ước mơ của cô.
Lần đầu tiên xuất hiện, anh là nhân viên cửa hàng, lần thứ hai có vẻ như là người đứng xem, lần thứ ba lại vào vai nhân vật phản diện...
Ước mơ của cô, hệ thống hiện thực hóa ước mơ và thanh niên mắt đỏ này rốt cuộc có liên quan gì đến nhau?
Ngay cả bản thân Lộ Dao cũng bắt đầu cảm thấy tò mò.
Lúc kết thúc một thế giới, anh nói sẽ giết cô.
Thật ra thì lần này cô vẫn luôn chờ đợi.
Theo như kinh nghiệm phán đoán trước đây, màu mắt chính là ký hiệu của anh, không thể nào che giấu.
Thế nên bình thường cô cực kỳ để ý đến những vị khách đeo kính.
Kết quả là người này lại biến thành cá voi sát thủ chui vào giữa bầy cá.
Nếu không phải cô nhận được kỹ năng thần giao cách cảm thì đã bị anh lừa đến cuối cùng rồi.
Lộ Dao đè muôn vàn suy nghĩ trong lòng xuống rồi nghiêng đầu quan sát con cá voi sát thủ đang ngậm cổ tay mình kia.
Ở phía trên đốm trắng, đôi mắt nhỏ như hạt đậu của cá voi sát thủ trông vừa trong trẻo vừa ngây thơ vô tội. Chỉ nhìn một lúc rất khó phân biệt được màu sắc của đôi mắt.
Nhưng trong lòng cô đã khẳng định gần như chắc chắn rồi. Chắc chắn đây chính là anh.
Lộ Dao không vội vã vạch trần. Cô quay lại cửa hàng Lông Xù rồi phất tay với con cá voi sát thủ một cái, chuẩn bị đi vào trong.
Cá voi sát thủ con còn muốn kêu cô ra ngoài chơi nhưng cô thật sự đã quá mệt mỏi rồi. Cô đứng trên bậc thang nhẹ nhàng giải thích với nó.
Tất nhiên là cá voi sát thủ con không hiểu cô đang nói gì. Nó há miệng muốn kéo cô ra ngoài.
Cá voi sát thủ đực nhẹ nhàng đụng con non ra: "Éc."
Cá voi sát thủ con lộn một vòng tại chỗ rồi phát ra tiếng kêu "éc éc" liên tục, bắt đầu nổi hứng muốn chơi đùa.
"Éc..." Cá voi sát thủ đực "éc" hai tiếng, bỗng nhiên để ý tới ánh mắt cực kỳ hứng thú của Lộ Dao. Nó khựng lại trong chốc lát sau đó xoay người nhanh chóng bơi đi.
Cá voi sát thủ con cảm thấy hơi uất ức: "... Éc."
Cá voi sát thủ đực bơi đi không thèm quay đầu lại, không chừa cho người ta chút đường thương lượng nào. Con non "éc éc" đuổi theo.
Lộ Dao quay lại cửa hàng với tâm trạng cực kỳ tốt. Cô thay đồ lặn ra rồi xả nước nóng tắm rửa.
Hôm nay quá mệt mỏi nên cô không còn sức ra ngoài nhặt rác nữa. Cô định chiều nay sẽ nghỉ ngơi.
Lộ Dao đi ra khỏi phòng tắm, thấy khách hàng đang vây quanh cửa hàng như có chuyện gì xảy ra.
Thanh Mỹ đứng trước cửa, thấy bà chủ đi ra thì lập tức cao giọng gọi: "Lại có một con cá voi lưng gù tới."
Lộ Dao trượt chân một cái, lại tới nữa hả?"
"Éc éc..." Tiếng kêu của cá voi lưng gù quanh quẩn đâu đây. Lộ Dao nghiêm mặt chậm rãi bước ra cửa.
Khách hàng tự giác tản ra nhường chỗ cho cô.
Lộ Dao xuất hiện ở cửa, con cá voi lưng gù lập tức bơi tới. Hình như nó còn ngậm thứ gì đó trong miệng.
Lúc đến gần cửa nó chậm rãi há miệng ra, để lộ một đống tôm hùm bị rong biển quấn lấy.
Sau khi nhả tôm hùm xuống hết, cá voi lưng gù khẽ nhếch đầu với Lộ Dao, đong đưa cái vây rồi vui vẻ kêu lên.
Lộ Dao nhận ra đây là con cá voi lưng gù hồi sáng nên sợ bóng sợ gió một hồi. Bây giờ không cần phải gột rửa cho cá voi lớn nữa nên tâm trạng của cô bình tĩnh lại, bèn thử lên tiếng: "Mấy thứ này đều cho tao cả sao?"
Bởi vì không có răng nên thức ăn chủ yếu của cá voi lưng gù là tôm và một ít loài cá nhỏ.
Không biết nó tìm được đống tôm hùm này từ đâu tới, còn dùng rong biển cuốn lại nữa. Thông minh cỡ này hơi bất thường rồi đó.
Có vẻ như nó cực kỳ vội vã tới đưa tôm hùm cho Lộ Dao. Sau khi dừng lại trong chốc lát chào hỏi với cô, nó lập tức kêu "éc éc" bơi đi.
Khách đứng ở cửa đều nhìn theo.
"Đây có phải con cá voi hồi sáng không nhỉ? Còn biết tặng quà nữa chứ. Tôi cứ cảm thấy đám sinh vật dưới biển này thông minh quá."
"Mấy con cá voi sát thủ kia cũng thường xuyên đến tìm bà chủ tặng cá đưa tôm đấy thôi."
"Tôm hùm bự quá trời, vẫn còn sống kìa, có thể gọi đồ ăn không? Tôi muốn ăn sashimi tôm hùm."
"Dưới biển lạnh lắm, ăn cháo hải sản cũng không tệ."
Vị khách vừa nói muốn ăn cháo hải sản này cơ thể dần dần thoái hoá, biến thành một con lươn biển màu vàng nhạt rồi bị bọc trong bong bóng, chậm rãi bay ra khỏi cửa hàng Lông Xù.