Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới (Dịch Full)

Chương 548 - Chương 548: Không Cần Sợ Hãi, Ngồi Xuống Đi 2

Chương 548: Không cần sợ hãi, ngồi xuống đi 2 Chương 548: Không cần sợ hãi, ngồi xuống đi 2

"Móng vuốt to như cái bàn đặt ở bên cạnh sân khấu, yêu quái xấu xí vừa nhìn thấy khách vào xem thì chảy nước miếng, chảy xuống cả mặt đất làm cho mặt đất có những lỗ to như cái bát." Gã đàn ông có râu quai nón quan sát phản ứng của mọi người rồi tiếp tục khoa tay múa chân: "Lúc đó ta sợ tới mức kéo thê tử của ta bỏ chạy, suýt chút nữa là bị ăn thịt rồi."

Trong đám khách hàng đang ngồi có người lên tiếng: "Hóa ra là ngươi nói cái quảng cáo kia, ta đi ở bên ngoài cũng thấy được. Lúc mới nhìn sơ qua thì thấy rất kinh dị nhưng nhìn nhiều cũng thành thói quen. Thật ra ta chỉ tò mò với món bỏng ngô trong rạp chiếu phim, quái vật cũng thích ăn món đó. Không biết món đó bán ở bên ngoài có khác nhiều không?"

Bỏng ngô trở nên hấp dẫn từ khi việc kinh doanh của rạp chiếu phim phát triển tốt. Bên ngoài có rất nhiều người bán hàng rong bắt chước theo để kiếm tiền.

Mặc dù hương vị rất khác với ở trong rạp nhưng nhiều người không biết là không xem phim vẫn có thể mua bỏng ngô nên không dám tiến vào rạp chiếu phim để mua. Bọn họ nhìn thấy bên ngoài có bán đồ ăn giống vậy thì lâu lâu cũng mua một chút để nếm thử.

Trong thời gian này, bỏng ngô chính là món ăn vặt lề đường đắt khách nhất ở Lương Kinh.

Có nhiều người định sản xuất cả Coca Cola nhưng mà chỉ nhìn bề ngoài thì không thể biết được cần những nguyên liệu nào để làm ra nó.

Cũng có người nghĩ ra cách để thưởng thức được hương vị của Coca Cola nhưng không tìm ra được nguyên liệu nào để làm ra đúng mùi vị như vậy.

Coca Cola ở trong rạp chiếu còn có thêm đá lạnh, trời mùa hè nóng mà uống nước lạnh thì rất giải nhiệt.

Dân chúng bình thường ở triều Đại Vũ đều không có hầm băng trong nhà, hương vị của Coca Cola có đá lạnh và không có đá lạnh khác nhau rất nhiều. Chính điều này đã khiến cho nhiều người bán hàng rong từ bỏ việc nghiên cứu chế tạo Coca Cola.

Gã đàn ông râu quai nón vừa nghe vậy thì nhăn mày, làm ra vẻ ghét bỏ: "Đều là lừa người thôi, bỏng ngô đó ăn ngon chỗ nào? Còn không bằng bỏng ngô bán ngoài đường, còn bán ít nữa chứ."

Nghe đến chỗ này thì Lưu Căn Nông cảm thấy có gì đó không bình thường.

Ông ta đã từng ăn cả bỏng ngô của rạp chiếu phim lẫn ngoài đường, chênh lệch giữa hai vị không nhỏ chút nào. Bóng ngô trong rạp chiếu phim chắc chắn là ăn ngon hơn bỏng ngô bên ngoài rất nhiều.

Lưu Căn Nông bước xuống sân khấu đến trước mặt gã đàn ông to cao kia để nói rõ: "Các hạ có thể là hiểu nhầm cái gì, bỏng ngô trong rạp chiếu phim ăn ngon hơn bỏng ngô bên ngoài rất nhiều. Ngay cả chuyện yêu quái xuất hiện ở trong rạp cũng đều là do ngươi tự phỏng đoán."

Gã đàn ông to lớn có râu quai nón hừ một tiếng: "Ngươi dựa vào rạp chiếu phim để kiếm cơm cho nên sẽ ủng hộ nó. Mọi người không tin thì cứ đến rạp chiếu phim xem thử đi. Lời nói hay cũng không thể khuyên người phải chết, hừ."

Gã ta nói xong câu này thì ngửa đầu uống hết trà trong bát lớn rồi đứng dậy đẩy ra mọi người mà đi với vẻ mặt cực kỳ tức giận.

Mấy ngày tiếp theo, chỉ cần có người nhắc đến rạp chiếu phim thì sẽ có người nói lại là trong rạp có yêu quái. Việc này không chỉ diễn ra ở Tứ Hỉ Lâu mà còn ở các quán trà gần đó.

Ban đầu nhiều người không quan tâm đến chuyện này nhưng về sau vụ việc lại được lan truyền càng lúc càng xa.

Ba người thành hổ, dần dần ai cũng nghe được chuyện rạp chiếu phim có nuôi yêu quái mà yêu quái này còn cắn chết người.

-

Lộ Dao đứng trước cửa của rạp chiếu phim nhìn những người qua đường. Lông mày của cô nhíu lại: "Sao dạo này lại ít khách như vậy?"

Khốc Bát ngồi trên bậc thang, trong miệng còn đang ngậm kẹo: "Ở trong thành mọi người đều đang nói trong rạp chiếu phim của chúng ta có yêu quái cắn chết người."

Hai đợt chiếu phim liên tiếp vừa rồi, cả hai phòng chiếu phim đều chưa bán hết chỗ, tình hình hiện tại cũng khá nghiêm trọng.

Phó Trì khoanh tay trước ngực, đứng dựa vào cạnh cửa: "Tôi đã nói trước là quảng cáo đó quá sức tưởng tượng mà."

Lộ Dao nhìn qua Khốc Bát hỏi: "Ngoài việc này thì còn có lời đồn gì nữa không?"

Khách hàng đột ngột giảm, trong thời gian chiếu phim cũng không có khách lẻ, nhân viên nhà hàng đều rảnh rỗi.

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 3
Vanvuqwert
Reader
1 Tháng Trước
Chấm
Trả lời
| 0