Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới (Dịch Full)

Chương 635 - Chương 635: Ngay Cả Người Mù Cũng Không Buông Tha 2

Chương 635: Ngay cả người mù cũng không buông tha 2 Chương 635: Ngay cả người mù cũng không buông tha 2

Ngay cả người mù cũng không buông tha 2

Sau khi xe ngựa dừng lại, hai người cũng không vội xuống xe.

Huyền Li đưa tay vén một góc rèm xe lên, lẳng lặng quan sát Xuân Hi Lâu.

Vọng Sinh cũng tiến lại gần, nhìn thấy có vài người vây quanh cửa Xuân Hi Lâu, mơ hồ truyền đến một ít tiếng nghị luận, trong lòng sinh ra nghi ngờ: "Sân khấu hôm nay cũng quá nhỏ đi, còn không cho trang điểm, chẳng lẽ là đang đùa với chúng ta?”

Huyền Li liếc hắn một cái: "Viên chủ nói, hôm nay mọi chuyện đều nghe theo sự sắp xếp của bà chủ Lộ.”

Vọng Sinh cúi đầu, đè nén cảm xúc: "Ta chưa từng nói thêm gì, không cần phải cái gì cũng là Viên chủ đè người.”

Phía sau Bách Tương Viên là xe ngựa của Lương Hồng Quán, ngồi trong xe là Hoa Khôi cô nương Trần Liên Liên.

Trần Liên Liên mới mười lăm tuổi, xinh đẹp nguyệt mạo, cho dù sáng sớm chưa trang điểm, gương mặt vẫn khiến người ta vừa nhìn đã thương.

Thị nữ Tiểu Đào vén rèm xe nhìn một chút: "Đã đến Xuân Hi Lâu, nhưng mà phía trước là xe ngựa của Bách Tương Viên.”

Tay Trần Liên Liên cầm quạt tròn, vẻ mặt lười biếng: "Bà chủ Lộ không cho trang điểm, bộ dạng này của ta không thể người khác nhìn thấy. Cứ để họ đi ra trước.”

Điệp Thất nhìn thấy xe ngựa dừng ở cửa, sau khi thông báo với Lộ Dao, bảo Khốc Bát đi ra đón người.

Huyền Li, Vọng Sinh lần lượt xuống xe ngựa, trong tay Huyền Li ôm một cây đàn, đi phía trước.

Vọng Sinh không nhanh không chậm đi theo phía sau, dáng đi uyển chuyển, người qua đường nhìn thấy không khỏi đỏ mặt.

Lộ Dao ở tầng hai nhìn hai người đi lên, tiến lên chào hỏi: "Hai vị đến đây ngồi một lát, lát nữa tôi sẽ trang điểm cho mọi người.”

Huyền Li và Vọng Sinh đã gặp Lộ Dao ở Bách Tương Viên, nghe ý tứ trong lời nói của cô mới hiểu được không phải là không trang điểm, mà là phải trang điểm ở Xuân Hi Lâu.

Bước vào trong, Huyền Li cẩn thận đặt đàn lên bàn, đánh giá xung quanh.

Chỉ là một phòng trà bình thường, không nhìn thấy bất kỳ son phấn, lông mày nào dùng để trang điểm, ngay cả một tấm gương cũng không có, không biết lát nữa phải trang điểm cho bọn họ như thế nào.

Vọng Sinh đi đến cửa sổ, nhìn thấy rạp chiếu phim bên cạnh, ánh mắt hơi trợn tròn: "Đó chính là rạp chiếu phim, thì ra nó có bộ dạng như vậy.”

Bách Tương Viên là viên hát tốt nhất trong thành Lương Kinh, mở tại phường trà ở thành Tây, cách rạp chiếu phim vài con phố.

Nhưng trong thời gian gần đây, khách đến xem kịch trong viên thường nhắc đến rạp chiếu phim ở chợ phía Đông, trong viên cũng bắt đầu quan tâm đến rạp chiếu phim.

Chỉ là từ khi có rạp chiếu phim, việc làm ăn của Bách Tương Viên kém đi rất nhiều, hơn nữa có xu hướng ngày càng kém.

Trong viên chỉ có Viên chủ là đã đến rạp chiếu phim, còn lại trong viên luyện tập, hát kịch, vẫn chưa đến chợ phía Đông bao giờ.

Mà hôm qua, bà chủ nhỏ của rạp chiếu phim tìm được Viên chủ, đề nghị hợp tác, Viên chủ không nói hai lời liền đáp ứng.

Huyền Li cũng đi tới, nhìn thấy trên màn hình thủy tinh của rạp chiếu phim có người đang di chuyển, chỉ là khoảng cách có hơi xa, không nhìn thấy rõ.

Hắn mơ hồ nhớ tới hôm qua khi Lộ Dao nói chuyện chi tiết với bọn họ, đã đề cập tới muốn chuyển phim ngắn nào đó lên màn hình quảng cáo của rạp chiếu phim, chẳng lẽ là chỉ chỗ đó?

Hai tay Vọng Sinh bám lấy mép cửa sổ, dường như chỉ lộ ra nửa người: "Mọi người đều xếp hàng ở bên ngoài, rạp chiếu phim đẹp như vậy sao? Ta cũng muốn xem nó.”

...

Bên cạnh sương phòng cách vách, Điệp Thất dẫn Trần Liên Liên và Tiểu Đào vào cửa.

Lộ Dao đang ngồi trên ghế chờ các nàng, nhìn thấy người đến ngay lập tức đứng dậy.

Trần Liên Liên cúi đầu, dùng quạt che mặt, cho đến khi cửa phòng đóng lại, mới chậm rãi buông quạt xuống, cúi người hành lễ về phía Lộ Dao: "Liên Liên gặp qua bà chủ.”

Trong lòng Lộ Dao thầm nghĩ không hổ là Hoa Khôi cô nương, dáng người đẹp, dung nhan cũng xinh đẹp, dáng vẻ lại còn đoan trang xinh đẹp, là một mỹ nhân cổ điển.

Cô tiến lên một bước, nhẹ nhàng đỡ Trần Liên Liên lên: "Hôm nay xin gọi tôi là đạo diễn Lộ.”

Cô không chỉ là đạo diễn, hôm nay cô còn là biên kịch, người trang điểm, hướng dẫn ánh sáng, hướng dẫn quay phim.

Tóm lại, nhiệm vụ hướng dẫn của Lộ Dao rất nặng.

Trần Liên Liên không rõ nguyên nhân, nhưng vẫn nghe theo, dịu dàng gọi một tiếng "đạo diễn Lộ".

Lộ Dao đánh giá nàng ấy từ trên xuống dưới: "Cô vào phòng thay quần áo trước rồi đi ra tôi sẽ trang điểm cho cô.”

Quảng cáo này chủ yếu là tuyên truyền Xuân Hi Lâu, hình ảnh phải vừa tinh xảo vừa có kết cấu, vừa phải phù hợp với khung cảnh.

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 3
Vanvuqwert
Reader
1 Tháng Trước
Chấm
Trả lời
| 0