Trending trong thành Lương Kinh 2
Trái tim luôn treo lên của Trần Liên Liên và Vọng Sinh chậm rãi thả lỏng.
Huyền Li ngóng về rạp chiếu phim, đám người ở cổng vẫn chưa giải tán.
Hắn và Vọng Sinh lúc này đang ở trên màn hình lớn kia, giống hệt cái thấy được trên màn hình nhỏ, lại hoàn toàn khác với lên đài diễn thường ngày.
Ban đầu, họ không ôm chút ấn tượng tốt nào đối với chuyện hợp tác với rạp chiếu phim, thậm chí còn khá bài xích trong lòng.
Rạp chiếu phim mới xuất hiện không lâu, việc làm ăn của Bách Tương Viên bắt đầu trở nên không như ý.
Lộ Dao chủ động tìm đến, Viên chủ yêu cầu hai người họ nghe theo căn dặn, cộng thêm giá cả bàn cũng hợp lý, ra cửa một chuyến tiền kiếm được so với ngày thường lên đài diễn còn bộn hơn ba phần, gần như nửa muốn nửa không mà đồng ý việc vặt này.
Giờ nghĩ lại, trong lòng có mấy phần thẹn thùng xấu hổ, lại có mấy phần vinh hạnh.
Quay quảng cáo thật sự thú vị.
Trần Liên Liên bên cạnh lại trái ngược với hai người, Lộ Dao đến Lương Hồng Quán tìm người, vừa xem qua đã nhìn trúng Trần Liên Liên. Tú bà không bằng lòng để Trần Liên Liên nhận việc vặt vãnh này cho lắm, là nàng ấy nghe Lộ Dao giải thích, chủ động nhận lời.
Trần Liên Liên xem xong một lần, không nhịn được bảo Lộ Dao phát thêm lần nữa, xem xong hai lần má đỏ hây hây, trong mắt chứa ánh sáng nhỏ vụn, thấp giọng nói: “Ta thích quay quảng cáo.”
Lộ Dao nhìn nàng ấy một cái, lại lướt qua Huyền Li, Vọng Sinh: “Hiệu quả của lần hợp tác này rất tốt, mọi người cứ chuẩn bị cho tốt.”
Nhóm Trần Liên Liên lộ vẻ mặt khó hiểu, Lộ Dao không giải thích nữa, thu máy tính bảng về xoay người: “Trong cửa hàng sắp khởi công rồi.”
Đi được mấy bước, cô lại quay đầu: “Hình như mọi người vẫn chưa từng xem phim? Vì để làm tài liệu tham khảo sau này, rảnh thì có thể đến trải nghiệm chút nhé.”
Tham khảo gì?
Qua hai ngày, ba người mới hiểu sơ sơ ý trong lời Lộ Dao nói.
Quảng cáo rạp chiếu phim quay cho Xuân Hi Lâu thật sự nổi tiếng, không chỉ mang sự nổi tiếng đến cho Xuân Hi Lâu, mà cả ba vị diễn viên tham gia diễn xuất cũng nhận được sự quan tâm vô cùng dị thường.
Ban đêm Nhạc Hạn quá phấn khích, mãi đến trời sáng mới mơ màng thiếp đi.
Lúc tỉnh dậy thì phát hiện trên dưới hai tầng của quán trà đều đã đầy chỗ, ở cổng còn có rất nhiều người đang chờ, việc làm ăn khá khẩm hơn nhiều so với ngày xưa.
Còn có rất nhiều khách đặc biệt đặt phòng riêng đã quay quảng cáo, tạm thời bá tánh triều Đại Vũ còn không biết có một từ ngữ gọi là “hành hương đất thánh”, chỉ là theo bản năng muốn trải nghiệm bầu không khí trong quảng cáo ấy.
Hôm quay xong quảng cáo, Nhạc Hạn từng nghĩ rằng sẽ đổi về bố trí như cũ, lúc ấy Lộ Dao nhắc nhở một câu, bảo hắn đừng đổi bố trí và sắp xếp, cứ duy trì phong cách lúc quay.
Lúc ấy hắn còn không hiểu, giờ mới hiểu, e là bà chủ nhỏ sớm đã dự liệu được tình huống này rồi.
Nhạc Hạn bận xử lý chuyện trong quán trà cả buổi sáng, buôn bán thật sự quá tốt rồi.
Mãi đến buổi trưa, hắn thong thả đi đến rạp chiếu phim kế bên, đứng trước màn hình lớn ở cổng, lần đầu tiên xem hoàn chỉnh sản phẩm tung ra.
Cảm giác của màn hình lớn khác với cái màn hình giống hộp nhỏ trong phòng nghỉ ngơi rạp chiếu phim, thêm phần chấn động, các chi tiết cũng càng rõ rệt hơn cả.
Nhạc Hạn đứng ở cổng một lát mới nhấc chân đi vào rạp chiếu phim, sau đó trông thấy tận mấy gương mặt quen thuộc xuất hiện ở khu nghỉ ngơi, ông chủ Dương của Tứ Hỉ Lâu, bà chủ Trần của Lệ Hương Phường, ông chủ Tiền của Kim Dụ Lâu,...
Cửa của phòng nghỉ ngơi lúc này từ bên trong kéo ra, Vinh Thăng Hoa mặt đầy mừng rỡ đi ra ngoài.
Nhạc Hạn tiến đến chào hỏi: “Ông chủ Vinh, có chuyện vui à!”
Vinh Thăng Hoa cười to đáp: “Không sánh bằng ông chủ Nhạc. Khách hàng cả thành Lương Kinh hôm nay đều đổ vào Xuân Hi Lâu, náo nhiệt đến mức ta cũng sắp đỏ mắt rồi.”
Nhạc Hạn mặt cười xán lạn: “Nào có nào có.”
Hồng Ngọc ra ngoài chuyển lời, Nhạc Hạn gọi nàng lại: “Ta có việc tìm bà chủ Lộ.”
Lộ Dao gọi mấy ông bà chủ vẫn đang chờ và Nhạc Hạn cùng vào.
Mấy vị đang chờ bất mãn trong lòng, nhưng cũng không có cách nào khác.
Xuân Hi Lâu và rạp chiếu phim có hợp tác từ trước, dĩ nhiên lời nói có giá trị hơn họ.
Mấy vị này lúc lễ Trung thu thì nóng mắt vì sự hợp tác của Ngọc Quế Trai và rạp chiếu phim, lúc này lại thấy quảng cáo của Xuân Hi Lâu, nỗi băn khoăn chợt biến mất, cũng muốn nhờ rạp chiếu phim quay quảng cáo cho cửa hàng nhà mình.
Có điều thời gian chế tác và chạy quảng cáo quá dài, cộng thêm trước mắt khu vực chạy quảng cáo có hạn, Lộ Dao không định nhận hết mấy hạng mục này.