Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới (Dịch Full)

Chương 667 - Chương 667: Con Đường Mà Triều Đại Vũ Phải Đi Còn Quá Dài 2

Chương 667: Con đường mà triều Đại Vũ phải đi còn quá dài 2 Chương 667: Con đường mà triều Đại Vũ phải đi còn quá dài 2

Con đường mà triều Đại Vũ phải đi còn quá dài 2

Tần Tam Vi vừa nói xong lập tức hối hận, người đọc sách coi trọng nhất là danh, hắn lại để chuyện tiền bạc ở trên miệng, sợ khiến người khác không thích.

Hắn nghe Lộ Dao nói, dừng vài nhịp thở rồi mới phản ứng lại, vội vàng theo sau.

Chữ của Tần Tam Vi khá đẹp, vừa dùng bàn tính vừa có thể tính nhẩm, làm nhân viên cửa hàng cũng được.

Nhưng mà hắn vẫn chưa quen với chữ số Ả Rập và quy tắc, quy trình trong rạp chiếu phim, Lộ Dao kêu Điệp Thất dẫn theo hắn, hôm nay hai người đều ở bàn đổi tiền trên lầu hai học tập.

Điệp Thất là ma cũ, năng lực học tập cũng mạnh.

Lộ Dao dạy nàng ấy xong mới có thể đi làm việc, sau đó lại để Điệp Thất tiếp tục dẫn dắt Tần Tam Vi.

Khu nghỉ ngơi ở lầu hai tìm được nhân viên cửa hàng mới trông chừng, trong lòng Lộ Dao thả lỏng.

Sau này tuyển người sẽ không gấp gáp như vậy nữa.

Gần giữa trưa, Lộ Dao giao mọi việc ở lầu hai cho Điệp Thất, chuẩn bị đi ra ngoài.

Cô và người của Giang thị hẹn ăn cơm tại Phúc Tiên Cư ở gần đây.

Trong phòng nghỉ, Phó Trì ngồi trên ghế sô-pha, quan sát mấy đồ vật bày ở trên bàn trà, nghe thấy tiếng đóng cửa, anh ta ngẩng đầu lên nhìn, thấy là Lộ Dao thì vội vã hỏi: "Mấy thứ này có bán không?"

Lộ Dao không nghe thấy: "Hả?"

Phó Trì chỉ vào một đống đồ mà Triệu Quảng Hồng đưa đến ở trên bàn trà: "Tôi muốn mấy thứ đó, bán cho tôi."

Lộ Dao đi qua: "... Mấy cái đó không mang đi được."

Phó Trì nhìn Lộ Dao thẳng tắp, ánh mắt trong veo tràn đầy mong đợi: "Ngay cả chân của cậu cả Cơ cũng có thể chữa khỏi, mấy thứ này thật sự không đưa qua bên kia được sao?"

Không chỉ là chuyện của Cơ Chỉ Tâm, mà còn có Kỳ Sâm.

Tuy chưa gặp mặt nhưng trong lòng Phó Trì, hình tượng của Lộ Dao đó là không gì không làm được.

Lộ Dao vò đầu: "Tạm thời thật sự không được."

Phó Trì: "Không sao cả, tôi mua mấy thứ này trước, đặt ở đây, thường xuyên lấy ra ngắm nghía cũng không tệ. Lá trà này không cần phải mang đi, ngâm nước uống luôn, cũng coi như trải nghiệm văn hóa uống trà của ngàn năm trước."

Đây đều là đồ cổ thật, chưa trải qua sự bào mòn của thời gian, vẫn giữ hình dáng đầy đủ sự tinh xảo nhất, đẹp đến mức không gì sánh được.

Lúc nãy Phó Trì đi vào uống nước, nhìn thấy liền không thể rời mắt.

Những thứ này tùy tiện lấy ra một món cũng có thể đánh nát đạo cụ và bối cảnh của phim đề tài lịch sử, phim cổ trang trên thị trường. Cho dù không thể mang đi, nhìn nhiều thử nghiệm nhiều, cũng có thể cung cấp tài liệu tham khảo cho công việc sau này của anh ta.

Lộ Dao: "Vài ngày nữa, tôi sẽ xây thêm một nhà kho ở phía sau, chuyên dùng để đặt những đồ vật này. Nếu anh thích, trước khi rời khỏi tôi sẽ đưa chìa khóa nhà kho cho anh giữ. Lá trà anh thích có thể ngâm nước uống."

Đến lúc mở ra dị không gian, dùng một ít ma pháp trận chuyên dụng có mức độ lớn nhất làm giảm tốc độ oxy hóa, hư hại của mấy thứ đó, chắc là có thể bảo tồn thật lâu.

Còn đồ ăn, đồ uống gì đó có thể sử dụng.

Phó Trì hơi tiếc nuối nhưng cũng tôn trọng quyết định của Lộ Dao, trong lòng nghĩ dù sao cũng không mang đi được, tới lúc đó nhìn nhiều cũng không lỗ, nên anh ta quay sang nói chuyện chọn phim với Lộ Dao: "Cô đọc tin nhắn trong nhóm chưa?"

Lộ Dao lắc đầu: "Sáng nay bận quá, chưa xem điện thoại. Sao vậy?"

Phó Trì: "Tôi và Cơ Chỉ Tâm đã chọn ra hai bộ phim, một bộ là thể loại khoa học viễn tưởng, bộ còn lại là về thiên tai tận thế. Đây là hai bộ phim mới của năm nay, doanh thu phòng vé cực kỳ tốt nhưng giá cả không dễ đàm phán."

Một năm nay, Lộ Dao thật sự quá bận, không thể nào chú ý đến phim mới ra, thậm chí cũng không đi khỏi rạp chiếu phim dù chỉ một lần, cô nghe xong lập tức có hứng thú.

"Được, trưa và chiều nay tôi phải đi ra ngoài, tối về tôi xem." Lộ Dao bảo Phó Trì trông cửa hàng, dẫn theo Diệp Tiêu đi ra ngoài.

Diệp Tiêu mặc một chiếc áo choàng màu đen, một nửa mái tóc bạc được buộc lên, dùng trâm ngọc cố định, phần còn lại xõa ra ở sau lưng, đeo cái kính râm to mà Lộ Dao tặng, tay ôm kiếm, trầm mặc ít nói mà đi ở bên tay trái Lộ Dao.

Lộ Dao liếc nhìn hắn một cái, cả người mặc đồ màu đen, nhưng lại dùng một cây trâm ngọc trắng có khắc hoa sen.

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 3
Vanvuqwert
Reader
1 Tháng Trước
Chấm
Trả lời
| 0