Đường phố, tàu điện ngầm, những tấm áp phích trên đài cao và vị trí tấm bảng quảng cáo nhìn như không bắt mắt nhưng nghe nói đều thu tiền theo ngày cả. Chứ đừng nói đến video quảng cáo "Vi-rút" được phát liên tục trên tàu điện ngầm. Cái đó phải xài hết bao nhiêu tiền chứ?
Có nằm mơ Lộ Dao cũng không ngờ được rằng sẽ có một ngày mình có thể quảng cáo cho cửa hàng nhỏ ở trên tàu điện ngầm như thế.
Quá khiếp sợ nên cô nhất thời nói luôn suy nghĩ trong lòng ra miệng.
Cao Dương cũng không chê cười cô, trái lại còn rất kiên nhẫn giải thích chương trình cho cô hiểu.
Tuyến tàu điện ngầm trải dài khắp mười ba khu này chỉ dựa vào một mình Cao Dương thì tất nhiên không thể nào hoàn thành trong vòng năm năm ngắn ngủi được.
Anh ta có một đoàn đội vô cùng chuyên nghiệp. Tất cả bọn họ đều là đồng bạn mà anh ta quen được ở thế giới này. Khi còn sống đã có kiến thức chuyên môn ở phương diện liên quan rồi. Trong đó cũng có người hiểu nguyên lý phát sóng trực tiếp ở khu vui chơi và rạp chiếu phim.
Quay một đoạn video cho cửa hàng nhỏ, sau đó phát lên nhiều tuyến tàu điện ngầm là một công trình lớn nhưng cũng vô cùng thú vị.
Mấy năm lắp đặt tuyến tàu điện ngầm này, ngày nào cũng có phát hiện mới và phải giải quyết vấn đề nhưng Cao Dương lại rất vui vẻ.
Anh ta thích cảm giác căng thẳng và hưng phấn khi mọi lúc mọi nơi phải đối mặt với các loại khiêu chiến.
Sau khi tuyến đường tàu điện ngầm được hoàn thành và đoàn tàu bắt đầu vận hành bình thường, cuộc sống của anh ta trở nên không còn sóng gió nữa.
Thường ngày trừ bảo vệ đoàn tàu ra thì chỉ còn việc ngồi lên trên đi xung quanh nhìn ngó một chút. Thế nhưng anh ta lại phát hiện ra thế giới này nhàm chán đến nỗi khiến người ta phải thương cảm.
Sau hai năm, anh ta phát hiện ra nơi thú vị nhất của thế giới này - cửa hàng đồ ăn nhanh Lộ Dao. Có thể nói rằng đây là cửa hàng duy nhất ở thế giới này có cảm giác chân thật.
Ý tưởng của Cao Dương là tự tay đưa nó thành cửa hàng đồ ăn nhanh đứng đầu thế giới. Ý tưởng này và quyết định bắt đầu chế tạo đoàn tàu ở thế giới này trước kia đều khiến anh ta cực kỳ hưng phấn.
Lộ Dao nghe xong một kế hoạch hoàn chỉnh, trôi chảy và không thể nào rõ ràng hơn, trừ vỗ tay ra thì không còn suy nghĩ nào khác nữa.
Chỉ là cô cũng nắm được một tin tức: "Trong mười ba khu này còn khu nào không mở khu vui chơi và phát sóng trực tiếp nữa không?"
Cao Dương gật đầu: "Có, còn hai khu nữa là khu J và khu K. Khu J chỉ có một khu vui chơi, còn khu K thì hoàn toàn không mở khu vui chơi luôn."
Lộ Dao tò mò: "Tại sao hai khu đó không mở hai khu vực này vậy?"
Cao Dương nhìn Lộ Dao một cái rồi cẩn thận hỏi: "Cô đã tới khu vui chơi bao giờ chưa?"
Lộ Dao lắc đầu.
"Ví dụ thế này nhé, xem phim là một cách giải tỏa căng thẳng, thì chơi trò chơi cũng là một loại giải tỏa căng thẳng. Đối với chúng tôi thì khu vui chơi có tính chất giống vậy. Nhưng mỗi người lại thích một cách giải tỏa khác nhau. Có người không thích cách giải tỏa của khu vui chơi. Có một khoảng thời gian khu vui chơi như được quảng cáo rùm beng trên khắp thế giới này. Người nào không thích khu vui chơi thì không có chỗ an thân. Sau đó bọn họ tụ tập lại với nhau tự vạch ra hai khu vực, hạn chế sự bành trướng của khu vui chơi."
Khu J là khu duy nhất có khu vui chơi chỉ dùng để hoá giải bệnh mất hồn cho bệnh nhân mắc phải bệnh này, không mở cho người bình thường.
Theo mức độ nào đó mà nói thì thế giới này có mức độ tự do rất cao.
Nếu không thích một cái gì đó thì xin vui lòng cút ra khỏi thế giới của tôi.
Còn có thể tùy ý vạch ra một khu vực cấm để chơi với những gì mình thích nữa. Có thể nói đây là một "vòng tròn tự sướng" thực sự.
Chỉ là cái này cũng có nghĩa là mong muốn thông qua phát sóng trực tiếp để đạt được thành tựu "danh tiếng vang xa", sau đó nhận lấy nhiệm vụ cuối cùng của Lộ Dao đã bị ngăn chặn.
Theo quy tắc của hệ thống hiện thực hóa ước mơ thì hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng mới có thể mở cửa tới thế giới tiếp theo.
Cũng may có một con đường mới đã mở ra trước mắt cô rồi.
Nếu kế hoạch của Cao Dương thành công thì sẽ thúc đẩy được kha khá tiến độ của nhiệm vụ.
Lộ Dao quyết định tiếp nhận kế hoạch này: "Đề xuất quảng cáo vô cùng hay, cần bao nhiêu chi phí vậy?"
Đối phương nói thẳng là miễn phí tuyên truyền cho cửa hàng đồ ăn nhanh, thế nhưng Lộ Dao không thích ăn không của người khác, hoặc có thể nói là cô không thích thiếu ơn người ta.
Thế giới này trao đổi bằng thời gian nên hẳn là cô có thể chi trả nổi.