Nói không thành có 2
Khi Lưu Đường rời khỏi tiệm nail còn nhìn Hối Hối thêm mấy lần, làm Hối Hối thấy hơi xấu hổ, lặng lẽ trốn sau lưng Edward.
Bộ phận biên tập phim chưa được tích hợp vào rạp chiếu phim, Lộ Dao dùng giá trị nhân khí để trang hoàng một cửa hàng nhỏ bên cạnh rạp chiếu phim, lại trang bị thêm máy tính và dụng cụ, dùng một nửa diện tích để làm văn phòng cho ba người Cao Tư.
Cô dùng kính thủy tinh trong suốt để ngăn cách khu vực của đội hậu kỳ, khu vực còn lại thì đặt ghế sô pha, tủ lạnh, phòng bếp nhỏ và nhà vệ sinh, cũng coi như là chỗ nghỉ ngơi cho các nhân viên trong phố thương mại. Bình thường Tiểu Cơ, Tiểu Tiểu Cơ và Tố Tố có thể nghỉ ngơi chơi đùa ở đây.
Lưu Đường và Cao Mộng rất ngạc nhiên và vui mừng khi nhìn thấy nơi làm việc.
Không ngờ môi trường làm việc lại rất tốt, các thiết bị chuyên dùng đều là hàng mới nhất, còn có phòng trà, khu hút thuốc, khu nghỉ ngơi, tủ lạnh, điều hòa, phòng bếp có đủ thứ cần thiết.
Ngoại trừ việc ký tên vào khế ước bảo mật khá phức tạp, khi Trần Vũ Đồng giới thiệu cho họ đã nói rằng tiền lương, các khoản đãi ngộ rất tốt, thậm chí thực tế còn hoàn hảo hơn nữa.
Cao Mộng nói nhỏ với Lưu Đường: “Nơi này thật sự rất tốt, có nên gọi Văn Bân về không?”
Lưu Đường nghiêng đầu nhìn Cao Tư, Cao Tư cũng rất hài lòng về văn phòng.
Tuy ở đây hẻo lánh như yên tĩnh, rất thích hợp với tính chất công việc của bọn họ.
Anh ta cũng nghe thấy Cao Mộng nói, nhưng lắc đầu: “Lúc nãy quản lý Phó đã nói chỉ có ba người chúng ta ký khế ước bảo mật, nên chỉ chuẩn bị ba cái.”
Lưu Đường và Cao Mộng gật đầu, chuyện này khó mà nói ra được.
Họ đã ký khế ước bảo mật rồi.
Trái lại, Lưu Đương lo lắng một chuyện khác nữa: “Nơi này cũng không tệ lắm, nhưng quá hẻo lánh, giữa trưa thì ăn cơm ở đâu đây?”
Cao Mộng nói: “Không phải có một cửa hàng đồ ăn nhanh ở đối diện à?”
Lưu Đường: “Ngày nào cũng ăn thì ngán. Hơn nữa, cửa hàng đồ ăn nhanh mà ở đây thì sợ là không ăn được đâu.”
Phó Trì cười nói: “Đừng lo, cửa hàng bao cả cơm sáng và cơm trưa cho nhân viên, tới giờ cơm sẽ có người giao đồ ăn tới.”
Ba người Cao Tư lại càng ngạc nhiên hơn.
Thế mà lại có cơm, đãi ngộ thần tiên gì thế này?
Phó Trì nói: “Các cửa hàng trên con phố này đều là do Lộ Dao mở, nhưng nếu không được cho phép thì tốt nhất mọi người đừng đi lung tung, đặc biệt là cửa hàng đồ ăn nhanh ở đầu phố.”
Ba người Cao Tư không hiểu lắm, Phó Trì cũng không giải thích cụ thể.
Bây giờ anh ta đã hiểu, cửa hàng đó được kết nối với thế giới hoàng tuyền.
Lúc đầu ba người Cao Tư không định nhận việc ngay, nhưng môi trường ở phố thương mại quá tốt.
Phó Trì lấy nguồn phim của “Kế hoạch lên mặt trăng” ra, dặn dò cụ thể về cách biên tập cắt ghép đã được thương lượng, còn phải nhanh chóng làm trailer, bọn họ cũng không tiện từ chối.
Sau khi trò chuyện xong, Phó Trì trở về rạp chiếu phim.
Ba người Cao Tư bắt đầu làm việc, trong lúc đó Văn Bân đã gọi tới một lần, nói là đã thu dọn hành lý chuẩn bị rời đi.
Lúc đó ba người họ đang vội vàng cắt ghép, bàn bạc chi tiết cho trailer.
Trước đó bốn người họ thuê một căn phòng nhỏ để làm phòng làm việc, ăn ở cùng nhau.
Văn Bân phải đi, tiền thuê nhà, đồ dùng trong nhà phải được chia lại.
Cao Tư nhận điện thoại, nói anh ta cứ thu dọn tuỳ ý, muốn mang cái gì đi cũng được, còn tiền thuê và chi phí sinh hoạt thì buổi tối sẽ bàn sau.
Văn Bân hơi ngạc nhiên, thế mà họ thật sự đi làm ở đó, trong lòng thầm cảm thấy may mắn vì mình còn có nơi khác để đi.
Sau khi cúp điện thoại, Văn Bân vừa ngâm nga một bài hát vừa thu dọn đồ đạc.
…
Lúc Lộ Dao trở về từ thành phố Dạ Quang thì đã là gần giữa trưa.
Nhưng rạp chiếu phim đã đến lúc đóng cửa.
Cô không có thời gian hỏi thăm đội biên tập cắt ghép mà đi thẳng vào rạp chiếu phim.
Màn hình mà cô mang về từ thành phố Dạ Quang có ba bộ phận, một màn hình chủ, hai hộp đen để chiếu lập thể phụ trợ và một máy chủ.
Lộ Dao đứng trước cửa rạp chiếu phim, nhìn lên lầu hai, nói hệ thống đo đạc khoảng cách.
Màn hình chủ đặt ở lầu hai của rạp chiếu phim, hai hộp đen phải được đặt đối xứng ở hai bên trái phải.
Lộ Dao nhìn trái ngó phải, cảm thấy Xuân Hi Lâu và phòng đọc sách Vinh Hỉ là thích hợp nhất.
Hai cửa hàng này đều có lầu hai, hơn nữa còn nằm ngay bên cạnh rạp chiếu phim.
Lộ Dao cầm theo một rổ hải sản tươi mới từ cửa hàng Lông Xù tới tìm Nhạc Hạn thương lượng thì vô tình gặp ông chủ Vinh, hai người họ đang uống trà ở lầu hai.