Thần thoại là tiên đoán khoa học 2
Kể từ giây phút ban nãy, những hình ảnh xuất hiện trước mắt bách tính Lương Kinh bỗng nhiên thoát ra khỏi màn hình, không còn đơn giản là những cảnh tượng bằng phẳng nữa mà là hình ảnh lập thể có thể nhìn được bằng mắt thường và có thể sờ được.
Đây là màn hình 3D hoàn toàn mới được chế tạo thử, kết hợp từ “Kỹ thuật hệ Z” cuối cùng được nhóm nhỏ 1041 vận dụng và nhóm ma pháp trận do Lộ Dao viết ra.
Hai màn hình màu trên lầu hai của rạp chiếu phim được dùng nguyên liệu và kỹ thuật mới nhất, tạo ra hình ảnh lập thể dưới sự giúp đỡ của hai chiếc hộp đen.
Theo lý thuyết mà nói thì chiếc màn hình này có thể chiếu trailer dưới định dạng 3D một cách trọn vẹn, nhưng sau khi Lộ Dao điều chỉnh lại thì hình ảnh lập thể chỉ có thể chiếu được năm giây cuối cùng mà thôi.
Một là do phần kỹ thuật này vẫn chưa thuần thục, muốn đạt được hiệu quả trước mắt thì cần tiêu hao rất nhiều năng lượng. Triều Đại Vũ không có năng lượng đáp ứng được, trước mắt sự vận hành của cả bộ máy đều dựa vào ma pháp và dịch năng lượng tinh hạch.
Hai là Lộ Dao cảm thấy trải nghiệm thị giác cực hạn thật sự phải để dành đến lúc phim được chiếu.
Mà lúc này thứ xuất hiện trước mắt bách tinh chính là phi thuyền vũ trụ chở người cuối cùng đã được hoàn thành sau hai mươi bảy năm.
Họ nhìn chiếc phi thuyền này châm lửa, cất cánh, bay lên, tất cả chỉ dựa vào thân xác người phàm của nhân loại không cách nào chạm đến bầu trời kia.
Vạn Bảo Châu vịn lấy lan can, cơ thể như đang lơ lửng giữa không trung.
Chẳng lẽ đám người này làm được thật rồi sao?
Đám người Tạ Húc tụ tập trước cửa sổ của tửu lâu, người quá nhiều nên chen chúc đến nỗi có cảm giác cửa sổ kia sắp nứt ra đến nơi, chen nhau đến mức mặt mày ửng đỏ, gân xanh trên cổ cũng nổi lên hết nhưng vẫn không ai chịu nhường đường.
Rạp chiếu phim lại đang giở trò gì nữa thế?
Rốt cuộc thứ kia đã bay đến nơi nào rồi?
Không thể nào bay đến Nguyệt cung thật chứ?
Quan binh, người bán hàng rong trên phố ăn vặt, bách tính, học đồng, phu tử gần phố Tùng An đều ngẩng đầu lên, nhìn phi thuyền vũ trụ mang tên “Hy Vọng” bay thẳng lên bầu trời, đến thế giới mà từ trước đến nay họ chưa từng tưởng tượng đến.
Đột nhiên góc quay thay đổi.
Mọi người run lên, chẳng lẽn bay lên trời thật rồi sao?
“Ầm-”
Một trái bóng nước tròn tròn màu xanh lam xuất hiện trước mắt mọi người.
“Thì ra nhìn từ vũ trụ, địa cầu cũng có hình tròn.”
!!!
Có rất nhiều người vẫn chưa hiểu ý nghĩa của cảnh tượng này, chẳng lẽ đây chính là hình dáng của mặt trăng hay sao?
Nhưng tại sao lại là màu xanh lam?
Nguyệt cung đâu?
Hằng Nga đâu?
Thỏ Ngọc đâu?
Rốt cuộc sau đó thế nào nữa?
Có một chuyện rất thần kỳ, chỉ với đoạn phim ba mươi giây ngắn ngủi nhưng hình như lại kể được hết nội dung của một câu chuyện dài.
Bách tính không thể hiểu được hết nhưng lại không kìm lòng được bị lôi kéo muốn biết sau đó sẽ thế nào.
Nhưng có một số người mơ mơ màng màng lại hiểu được ý nghĩa mà đoạn phim này mang đến.
“Ngày mười tháng mười, “Kế hoạch lên mặt trăng” sẽ chính thức được khởi chiếu tại phòng chiếu phim 3D được nâng cấp hoàn toàn mới của rạp chiếu phim vượt thời không!”
Vạn Bảo Châu chạy vội xuống lầu, nhấc váy lên chạy như bay về hướng phố Tùng An.
Từ lúc Công chúa điện hạ ra đời đến nay chưa bao giờ lỗ mãng như bây giờ.
Ở hướng ngược lại, Tạ Húc, Trần Vũ Ninh, Tấn Vương thế tử, Trần Kinh Sơn, Lưu Căn Nông, Tạ Vãn, Trương Thành, đại quản gia, Giang Ngữ Điệp… và rất nhiều người khác đang tụ tập về phía rạp chiếu phim.
Chưa được một khắc, con đường lát đá rộng rãi trước cửa rạp chiếu phim đã chật kín người.
Họ ngẩng đầu nhìn màn hình lớn của rạp chiếu phim, xem đi xem lại trailer của “Kế hoạch lên mặt trăng”.
Ngay cả đám người Chu Châu, Khốc Bát, Cẩu Tử cũng không kìm lòng được chạy ra bên ngoài xem náo nhiệt.