Thế gian luôn như thế 4
Đây là bộ phim đầu tiên mà ông ấy xem, quả thật không quá giống với những bộ phim mà bọn họ xem lúc trước, nhưng không đến mức phải khóc.
Nàng ấy lớn như vậy, chưa từng nhìn thấy bộ dạng yếu đuối thất thố như thế của Giang lão gia tử.
Nhiều năm qua, Giang Ngữ Điệp còn sợ hãi gia gia đã nghỉ hưu, có khuôn mặt hiền lành hơn là phụ thân lạnh lùng nghiêm túc.
Ở trong mắt nàng ấy, gia gia chính là bầu trời của Giang gia.
Giang lão thái gia nâng tay, dùng ống tay áo tùy tiện lau mặt, khẽ thì thầm: "Thế gian luôn như thế, chỉ có số ít người có thể đi ở phía trước. Mà người đi ở phía trước chính là ngọn đuốc."
Giang Ngữ Điệp không nghe rõ, muốn lại gần một chút.
"Tách", đèn trong phòng chiếu phim sáng bừng lên, đã kết thúc.
Đại đa số khách có vẻ mặt mông lung giống như Giang Ngữ Điệp, cảm xúc còn chưa nguôi ngoai, một đám ngồi bất động giống như con rối.
Chỉ có Vạn Bảo Châu tháo mắt kính ra, lập tức đứng dậy đi ra ngoài.
Nàng ta muốn đi tìm Lộ Dao.
Tại hoàng cung.
Vừa mới hạ triều, Trần thượng thư đi ra khỏi điện Thái Hòa, bước đi vội vàng.
Phía sau có đồng liêu gọi ông ấy: "Trần đại nhân, Trần đại nhân, sao lại nôn nóng như vậy?"
Trần thượng thư dừng bước, khẽ hỏi: “Không biết Đỗ đại nhân đã từng nghe về rạp chiếu phim chưa?"
Đỗ đại nhân lắc đầu, trái lại Chu đại nhân đi ngang qua không nhịn được mà nói chen vào: "Gần đây đâu đâu cũng đều bàn tán về rạp chiếu phim. Ta cũng đã xem trailer phim "Kế hoạch lên mặt trăng", đúng là hiện tượng lạ của thế gian, chẳng biết cuối cùng những người đó có thật sự đi lên Mặt Trăng được hay không?"
Trần đại nhân liên tục gật đầu: "Đúng là vậy, ta cũng tò mò bọn họ có lên Mặt Trăng được hay không. Hôm nay vừa mới công chiếu, nhi tử đã mua vé, ta đang vội đi xem đây."
Chu đại nhân vỗ nhẹ hai tay, vô cùng hối hận: "Sao ta không nghĩ đến cách đó nhỉ, còn định buổi chiều tự đi mua vé, không biết còn mua được hay không."
Thường ngày Đỗ đại nhân ngẩng đầu nghiên cứu sách vở và công vụ, chưa từng nghe nói đến rạp chiếu phim, nghe không hiểu đề tài trong lời nói của hai vị đồng liêu, nhưng ngẩng đầu lên nhìn, dường như mọi người xung quanh cũng đang thảo luận về rạp chiếu phim và kế hoạch lên mặt trăng gì gì đó, không khỏi cảm thấy hơi tò mò.
Trần thượng thư đi ra khỏi cung, thậm chí còn không trở lại phủ thay đồ, mặc luôn quan phục đi vào rạp chiếu phim, nhìn thấy Trần Vũ Ninh đang ngồi ở khu nghỉ ngơi liền bước nhanh đến.
Trần Vũ Ninh đang thảo luận nội dung phim "Kế hoạch lên mặt trăng" với Tạ Húc và Tấn Vương thế tử, Trần thượng thư vỗ nhẹ vào hắn.
Trần Vũ Ninh hết hồn: "Cha, cha đi thẳng một mạch tới đây sao?"
Vẻ mặt của Trần thượng thư nghiêm túc, không trả lời mà hỏi lại: "Vé đâu?"
Trần Vũ Ninh lấy vé ra từ trong lòng đưa cho ông ấy: "Cha, bộ phim này không giống như trong tưởng tượng của chúng ta."
Vẻ mặt của Trần thượng thư càng hồi hộp: "Đừng kể với ta, ta tự đi xem."
Dọc đường đến đây, bước vào phố Tùng An, nơi nơi đều có thể nghe được một ít từ mấu chốt như là "lên Mặt Trăng", "tàu vũ trụ", Trần thượng thư bịt lỗ tai lại, sợ bị spoil phim.
Trần thượng thư cầm vé đi lên lầu, Thủy Sơn và Minh Thi nhìn thấy bộ quan phục của ông ấy thì muốn chạy theo bản năng, bị Harold gọi mới phản ứng lại, hiện giờ bọn họ là dân lành.
Tại Cần Chính điện.
Vũ Đế đang phê duyệt tấu chương, bỗng nhiên Tần Minh Đức đi vào, phía sau đi theo một tiểu thái giám mặc áo màu xanh.
"Sao vậy?" Vũ Đế để tấu chương xuống.
Tiểu thái giám mới trở về từ ngoài cung, vẻ mặt hơi ngơ ra, hình như chưa bình tĩnh lại, quỳ xuống một lúc mới thấp giọng trả lời: "Hồi bẩm bệ hạ, "Kế hoạch lên mặt trăng" kia..."
Hơn nửa canh giờ trôi qua, tiểu thái giám mới bẩm báo xong.
Vũ Đế ngồi một lúc lâu, nói: "Tần Minh Đức, truyền ý chỉ của trẫm, tuyên chủ quán của rạp chiếu phim là Lộ Dao tiến cung."
Tần Minh Đức hơi kinh sợ, nhưng trong lòng cũng có chút tò mò về rạp chiếu phim, nhận thánh chỉ, đích thân ra khỏi cung.