Chắc chắn sẽ bằng lòng ngồi xuống nói chuyện với cô 1
Cửu Hoa sửng sốt: "Bà chủ muốn đầu tư vào giới giải trí sao? Còn muốn tự làm phim nữa hả?"
Lộ Dao giải thích rằng theo tiến độ trước mắt thì chậm nhất là vào đầu năm có thể hoàn thành "kỹ thuật hệ Z" mới tinh.
Cô cực kỳ quan tâm đến triển vọng của kỹ thuật này, chỉ là trước mắt mặc dù nó được gọi là "hệ Z" nhưng thật ra thì bên trong đã hoàn toàn thay máu một lần rồi. Đến lúc đó ứng dụng vào lĩnh vực nghe nhìn thì e là trong một khoảng thời gian ngắn sẽ khó mà tìm được nguồn phim tương xứng.
Vậy nên cô dự định là sẽ chuẩn bị trước, tự mình viết một kịch bản rồi quay một bộ phim ngắn cho phòng chiếu công nghệ thực tế ảo sắp mở. Sau này có thể dùng làm tư liệu chạy thử, cũng có thể chiếu ở rạp chiếu phim.
Cửu Hoa chớp mắt: "Vậy chúng ta có tiền để quay phim à?"
Cửu Hoa và Cơ Chỉ Tâm cùng làm việc với nhau, thường xuyên thấy cậu ta vì chuyện tiền bạc mà khua môi múa mép với bên đối tác. Sau đó cô ấy biết được rằng tất cả tiền bạc của Lộ Dao đều dùng để mở cửa hàng và nhập hàng, vả lại thế giới nào cũng có giới hạn nên tài sản của cô ở những cửa hàng khác không thể nào biến thành tiền mặt được.
Lộ Dao dửng dưng gật đầu: "Bên phía cửa hàng đồ ăn nhanh có kỹ thuật khá là lợi hại. Hơn nữa gần đây bên đó đang dự định phát triển sự nghiệp điện ảnh và truyền hình nên tôi chuẩn bị hợp tác với bọn họ. Cô ở bên này cũng vậy, giúp tôi viết kịch bản rồi ký hợp đồng hợp tác đi. Tôi sẽ trả cho cô số tiền bằng với bên kia."
Cửu Hoa trợn tròn mắt, dần trở nên hưng phấn: "Bà chủ, có ý tưởng này quá thú vị luôn. Hợp đồng thì đầu tiên cứ để đó đã chưa vội. Chúng ta cùng bàn bạc về bộ phim trước đi. Tôi muốn nghe về ý tưởng của cô trước."
Một lần thảo luận là hết mấy tiếng đồng hồ liền. Ý tưởng của Lộ Dao vừa nhiều vừa cụ thể khiến Cửu Hoa bị kích thích, linh cảm chạy ra rào rào.
Mãi đến buổi tối khi cửa hàng Lông Xù đóng cửa, Cửu Hoa mới ôm một chồng tài liệu đi ra chuẩn bị quay về nhà bắt tay vào viết ngay.
Lộ Dao dặn dò: "Cô cứ hoàn thành phần này trước cái đã. Cần tài liệu gì thì cứ để Chỉ Tâm liên lạc với tôi."
Sau khi Cửu Hoa rời đi, Lộ Dao đến phòng câu cá chơi với nhóm hải cẩu voi phương Nam một hồi sau đó lại đi thăm bầy lông xù đang nghỉ ngơi một lần.
Mới một thời gian không để ý tới mà vóc dáng của bầy lông xù trong cửa hàng đã lớn lên rồi. Bây giờ cũng đã sắp vào đông nên lông trên người chúng nó trông càng dày hơn.
Lúc Lộ Dao đi ra khỏi cửa hàng Lông Xù thì còn năm, sáu tiếng đồng hồ nữa là bên phía rạp chiếu phim phải mở cửa buôn bán rồi.
Lộ Dao muốn quay về tiệm làm nail nghỉ ngơi nhưng dưới chân lại vô thức đi về phía cửa hàng đồ ăn nhanh.
Buổi chiều cửa hàng đồ ăn nhanh đóng cửa. Mọi người đang chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn cho bữa tối và đồ ăn tối cho nhân viên.
Đã một thời gian rất lâu rồi nhân viên cửa hàng chưa được gặp Lộ Dao. Hạnh Tử và Tiểu Gia lập tức đứng dậy.
Hạnh Tử thấy mặt Lộ Dao có vẻ mệt nhọc thì không khỏi hỏi: "Có phải bà chủ bận rộn nguyên cả ngày rồi không? Bà chủ muốn ăn gì? Tôi sẽ gọi Tiểu Toàn làm ngay cho cô."
Tiểu Gia chạy thẳng lên tầng hai bưng một đĩa bánh ngọt nhỏ xuống.
Kỳ Sâm đi theo phía sau cậu, bưng một cốc cacao caramel nướng than tới: "Sản phẩm mới cho mùa thu."
Lộ Dao nhấp một hớp rồi thoải mái nheo mắt lại, liếc về phía cảnh sắc bên ngoài cửa sổ. Cô nhớ tới khung cảnh hồi mới tới khu phố thương mại, lúc đó bờ sông đang là mùa hoa nở, còn hôm nay thì đã lá rụng chất đầy đất. Thoáng cái mà đã qua hết mấy mùa rồi.
Thời gian trôi qua thật là nhanh.
Kỳ Sâm ngồi xuống trước mặt Lộ Dao, tròng mắt hơi sâu lắng như có điều gì muốn nói.
Lộ Dao đang suy nghĩ đến chuyện phim ngắn nên không để ý đến vẻ mặt của hắn ta. Cô vừa uống cacao caramel nướng than vừa ăn bánh ngọt, cảm thấy quả thật không còn mệt mỏi như trước nữa bèn thuận miệng hỏi Tiểu Gia: "Khu vực điện ảnh và truyền hình hiện đại cách vách nặn đến đâu rồi?"
Tiểu Gia chớp mắt: "Hình như bà chủ rất quan tâm đến chỗ đó nhỉ? Còn tầm nửa tháng nữa là có thể hoàn thành rồi."
Lộ Dao cũng không hề giấu giếm: "Bởi vì tôi đang có dự định quay một bộ phim ngắn, đang định tìm một Bộ điện ảnh để hợp tác, không biết có được không?"
Vùng đất của những giấc mơ mới xây dựng một Bộ điện ảnh, thuộc về cấp dưới của khu vui chơi. Xây dựng thêm căn cứ phim ảnh, tìm kiếm và đào tạo đạo diễn, diễn viên, quay phim chuyên nghiệp và đưa phim ra rạp gần như đều nằm trong cái chỗ này cả.
Nhân viên cửa hàng sững người mất một lúc rồi lập tức trở nên hưng phấn.
Bà chủ bằng lòng đầu tư phim ảnh. Đây chính là một khách hàng lớn đó.
Nếu người của Bộ điện ảnh nghe thấy điều này thì chắc chắn sẽ còn hưng phấn hơn cả bọn họ nữa.