Đây là đang triển khai cái gì? 4
Hai người làm đi làm lại nhiều lần xong, vừa hay Từ nương tử quay về.
Tô Tô lấy thỏi son mới ra lò cho Từ nương tử thử màu.
Lộ Dao, Tô Tô, Từ nương tử có thể đại diện cho nữ tử ở ba độ tuổi, cũng có thể từ trong bốn thỏi son tìm được một thỏi phù hợp với khí chất của mình, nghiên cứu và phát triển dòng son cũng coi như đến giai đoạn cuối.
Tiếp theo là đầu tư sản xuất số lượng lớn, tuyên truyền, lên kệ bán.
Lộ Dao còn chuẩn bị quay một quảng cáo, rồi mượn đông phong trong cung, hoàn toàn mở ra thị trường son.
Vì vậy, vẫn phải đặt làm thêm linh kiện.
Lộ Dao kiểm tra ống và đế son khắc gỗ được đưa đến, mức độ vừa khớp cao bất ngờ, gần như không có phế phẩm.
Rõ ràng là sản phẩm gia công thuần túy, cô hoàn toàn không ngờ sẽ có hiệu suất đạt tiêu chuẩn cao đến vậy.
Lộ Dao và Từ nương tử bàn bạc, quyết định lại đặt thêm linh kiện mini dùng thử và full size mỗi cái hai trăm thỏi, tổng cộng tám trăm thỏi.
Theo số lượng nhân khẩu và thị trường tiềm tàng của Lương Kinh, bán hết hàng có thể là một khiêu chiến cực lớn, nhưng ba nữ tử đều phấn chấn ngời ngời, xoắn tay áo lên.
Từ Yên Chi Lâu về đến rạp chiếu phim thì sắc trời đã tối.
Bộ phim 3D đầu tiên “Kế hoạch lên mặt trăng” khởi chiếu, một cơn chấn động đến với triều Đại Vũ chỉ vừa mở màn.
Cả Lộ Dao cũng không ngờ, bộ phim này sẽ mang lại một làn sóng cách tân kỹ thuật chưa từng có.
Rạp chiếu phim đóng cửa, phố thương mại vẫn là buổi trưa.
Lộ Dao đến văn phòng của tổ hậu kỳ ăn cơm trưa, buổi chiều còn phải đến cửa hàng Lông Xù xử lý vấn đề của tiểu đội 1041.
Cao Mộng thấy Lộ Dao, nhỏ tiếng ai oán pha chút làm nũng: “Bà chủ, hôm nay mới biết, chúng tôi không có thẻ nhân viên.”
Buổi trưa, họ nghe nhân viên cũ “phổ cập kiến thức”, muốn đến cửa hàng khác tham quan thì cần phải có thẻ nhân viên chuyên dụng của phố thương mại.
Ba người họ đến rất đột ngột, dạo này Lộ Dao thật sự rất bận, luôn quên mất chuyện này.
Lộ Dao ngay lập tức dùng giá trị nhân khí, quy đổi ra ba chiếc thẻ nhân viên.
Lưu Đường ngồi trong góc, giơ tay nhận thẻ nhân viên, lén nâng mắt lên nhìn lộ Dao.
Lộ Dao không chú ý, phát thẻ nhân viên xong thì tập trung ăn cơm.
Lưu Đường xác nhận Lộ Dao không nhận ra anh ta, hoặc là có thể căn bản không chú ý đến anh ta.
Lúc ăn cơm trưa, mọi người đều thích đến gần bà chủ.
Dạo gần đây có văn phòng làm việc, nhân viên phố thương mại tự tại hơn nhiều, hình như bỗng nhiên có thêm chút thời gian riêng tư, cũng đã có một chút tình đồng nghiệp.
Chu Tố thấy Lộ Dao bận xong rồi, lập tức tiến đến: “Thật sự gặp được Hoàng thượng người sống hả? Trong hoàng cung là dáng vẻ thế nào?”
Phó Trì chen lời: “Lần sau mang theo chút máy móc nhỏ, tôi muốn tư liệu trong cung.”
Kiến thúc cung đình cũng không tính là gì, anh ta muốn xem thử đế vương cổ đại chân chính, hậu cung phi tần, còn có sinh hoạt của cung nữ hoạn quan.
Chu Tố mở to mắt: “Còn có cơ hội đi nữa?”
Cơ Phi Mệnh và Cơ Chỉ Tâm cũng ngẩng đầu nhìn sang.
Lộ Dao hai ba cái đã lùa hết cơm, gật đầu: “Năm ngày sau phải vào cung chiếu phim cho bệ hạ và hậu cung phi tần.”
Chu Tố: “Trong cung có phim sao? Chiếu thế nào?”
Cơ Chỉ Tâm: “Chuẩn bị máy chiếu loại nhỏ, cũng có bình điện chuyên dụng có thể lựa chọn.”
Phó Trì: “Máy móc chiếu phim bên tôi cung cấp.”
Chu Tô: “Một mình Dao Dao ổn không?”
Lộ Dao gật đầu: “Đến khi ấy dẫn thêm Harold và Diệp Tiêu, chắc không thành vấn đề.”
Chu Tố: “Ò, còn có Harold. Mà Diệp Tiêu là ai?”
Phó Trì: “Nhân viên rạp chiếu phim.”
Gì cũng không biết, tổ ba người hậu kỳ mù mờ ăn dưa. Rốt cuộc phố phương mại là công ty gì? Tại sao nghỉ trưa ăn cơm, chủ đề nói chuyện của đồng nghiệp khó hiểu như vậy? Là vấn đề của họ, hay là vấn đề của công ty?
Kết thúc nghỉ trưa, Lộ Dao thấy giấy ghi chú của Cơ Chỉ Tâm để lại, đều là vấn đề buổi sáng 1041 gọi điện thoại qua nói.
Lộ Dao chuẩn bị đến thành phố Dạ Quang một chuyến.
Harold đi làm ở rạp chiếu phim được một hôm, Lộ Dao gọi hắn về tiệm nail nghỉ ngơi.
Lần này ra ngoài dẫn theo hộ vệ trưởng hải cẩu Lệ Lệ và hai con hải cẩu voi phương Nam cấp trưởng lão khác.
Làm mấy bé mập vui vẻ chết được.
Chuyến đi thành phố Dạ Quang rất thuận lợi, kết hợp lại lần nữa ma pháp và kỹ thuật khoa học, khoảng cách đến “kỹ thuật hệ Z” hoàn toàn mới chỉ còn kém một bước chân.
Có điều Lộ Dao cảm thấy vẫn thiếu chút đồ.
1041 ngỏ ý rằng kỹ thuật trước mắt chỉ hỗ trợ về mặt hình ảnh và âm thanh tinh xảo như thật, giúp người ta tựa như thấy tận mắt sờ tận tay, nhưng không thể đạt đến cả xúc giác, khứu giác và vị giác cũng hòa vào như cô ấy muốn.
Lộ Dao xem xét thật lâu, vẫn thấy đây là vấn đề có thể thử khắc phục.
Tiểu đội 1041 cũng đau đầu theo.
Từ thành phố Dạ Quang quay về, Lộ Dao tìm Cửu Hoa: “Giáo viên Cửu, có chuyện muốn nhờ cô.”
Cửu Hoa nghiêm túc diễn với cô: “Cô giáo Lộ, chuyện gì? Nói ra nghe thử.”
Lộ Dao giao cho cô ấy một xấp tài liệu: “Viết giúp tôi một kịch bản.”