Người bị hại 1
Sau mùa thu, nhiệt độ giảm mạnh.
Lộ Dao mặc một chiếc áo gió màu be, quần đen và ủng da, trang điểm nhẹ bước ra khỏi rạp chiếu phim, thu hút sự chú ý của người qua đường.
Dáng người chủ quán mảnh khảnh, cao ráo, lúc vào mùa xuân mái tóc ngắn ngang tai, giờ qua hơn nửa năm đã dài qua bả vai. Mái tóc được chải chuốt cẩn thận mềm mại nhẹ nhàng, đuôi tóc xoăn bồng bềnh.
Những người xung quanh đang dần chấp nhận kiểu ăn mặc này. Nhưng thỉnh thoảng khi chủ quán thay đổi phong cách thì không khỏi lén lút ngắm nghía.
Lộ Dao lên xe ngựa, chào Harold và Diệp Tiêu: “Đi thôi.”
Harold liếc nhìn Diệp Tiêu, lên xe ngựa trước.
Diệp Tiêu điều khiển xe đến cổng Chu Tước.
Tiểu công công Trường Vinh mà Lộ Dao gặp lần trước đang đợi trước cánh cổng sơn đỏ. Khi nhìn thấy chiếc xe ngựa, y lập tức bước đến chào đón.
Bình thường đi vào nội cung sẽ không được cưỡi ngựa hoặc lái xe.
Xe ngựa trong rạp chiếu phim được trang bị đầy đủ máy chiếu phim, tiểu công công Trường Vinh mang theo khẩu dụ của Vũ Đế, thị vệ vén rèm cửa xe ngựa liếc nhìn, sau đó để họ đi.
Lộ Dao mang cho Trường Vinh một hộp bánh quy bơ, một hộp bỏng ngô nhỏ, hai lon nước ngọt có ga và hai móc khóa con búp bê mới tinh.
Cũng không phải vật gì quý giá, nhưng cũng là vật phẩm kỳ lạ quý hiếm trong cung.
Dùng loại lọ nhỏ và nhẹ, kích thước vừa phải, nhét vào ống tay áo cũng không thấy.
Tiểu công công Trường Vinh đang ngồi ở phía trước xe, trên mặt tràn đầy nụ cười: “Bà chủ Lộ khách khí rồi. Bệ hạ sai ta dẫn ngươi đến Ngự hoa viên thiết lễ. Khoảng đầu giờ Mùi, bệ hạ và các nương nương mới có thể đến đây. Việc dựng đài, chuyển đồ đạc có nặng nhọc hay khó khăn nào khác, ngươi có thể nói với ta.”
Trường Vinh nói rằng Vũ Đế vẫn đang phê sổ con trong Cần Chính điện để có thể dành thời gian vào buổi chiếu để xem phim.
Xe ngựa một đường tiến vào Ngự hoa viên, hấp dẫn không ít ánh mắt xem náo nhiệt của các tiểu nha hoàn và thái giám.
Bọn họ thò đầu ra nhìn, vụng trộm dò xét, trong mắt tràn đầy sự hiếu kỳ.
Vũ Đế đã chọn khu vườn bằng phẳng và sáng sủa nhất trong Ngự hoa viên làm địa điểm chiếu phim. Khi ba người Lộ Dao đến, chỗ ngồi cho khán giả đã được sắp xếp sẵn.
Lộ Dao đếm được đại khái hơn năm mươi cái ghế.
Cô nghe nói không chỉ Vũ Đế và các phi tần, mà cả các công chúa và hoàng tử chưa rời khỏi hoàng cung cũng sẽ đến.
Trong lòng Lộ Dao nghĩ thầm thật may mắn khi chuẩn bị màn hình chiếu lớn. Nếu là loại hình gia đình bình thường thì cũng thật lúng túng.
Trường Vinh nghĩ rằng việc dựng đài sẽ rất rắc rối nên đã gọi hơn chục cung nữ và thái giám đến giúp đỡ.
Kết quả thiết bị trong rạp chiếu phim là bán cơ khí. Dưới sự hướng dẫn của bà chủ Lộ, trong hai khắc, hai người nam nhân kia đã lắp đặt xong.
Trường Vinh hơi ngẩng đầu, trợn to hai mắt, lắp bắp hỏi: “Cái này là xong rồi?”
Lộ Dao gật đầu: “Bên chúng tôi đã chuẩn bị xong, sau khi kiểm tra xem màn hình có thể chiếu bình thường hay không thì có thể mời bệ hạ và các nương nương đến.”
Trước khi Trường Vinh đi mời chủ tử của các cung, tin tức bệ hạ mời rạp chiếu phim vào cung chiếu phim đã sớm lan truyền trong nội cung.
Lúc đám Lộ Dao bước vào cổng Chu Tước thì các phi tần trong hậu cung đã nhận được tin, còn phái người nhìn chằm chằm họ.
Lúc này, một đám phi tần tụ tập ở Phượng Tây cung của Hoàng Hậu nương nương, nghe được tiểu thái giám truyền tin, Ngự hoa viên bên kia đã chuẩn bị xong.
Nhàn phi là người thích xem náo nhiệt, không chờ được mà làm nũng với Hoàng Hậu: “Nương nương, bên đó đã chuẩn bị thỏa đáng rồi. Chúng ta mau đi thôi.”
Đức phi đặt chén trà xuống, lấy khăn tay chấm nhẹ khóe miệng, trêu ghẹo nói: “Nhàn phi muội muội thật sốt ruột.”
Nhàn phi khẽ giậm chân: “Ta không tin các ngươi không vội. Người ngoài cung mỗi ngày đều được xem phim, chỉ có chúng ta là đáng thương, đến lúc nào rồi mà vẫn chưa từng xem qua một bộ phim nào.”
Các phi tần trong hậu cung chưa từng xem phim nhưng đã nghe nói qua vô số sự tích của rạp chiếu phim. Vì ngại thân phận nên vẫn không thể tự mình trải nghiệm.
Hoàng Hậu cũng khá tò mò về rạp chiếu phim, thấy các phi tần không nhịn được nữa liền đứng dậy trước: "Bổn cung nghe nói bà chủ rạp chiếu phim là một người rất tuyệt vời. Đi thôi, chúng ta đi xem một chút.”
Việc Vũ Đế tuyên gặp người quản lý rạp chiếu phim không phải là bí mật. Đặc biệt là khi ông biết rằng người quản lý vẫn còn là một nữ tử trẻ, khiến trong hậu cung nổi lên gợn sóng không nhỏ.
Hoàng Hậu vừa nhắc tới, các phi tần lập tức có chút cảnh giác.
Một nhóm phi tần hùng hổ xông vào Ngự hoa viên, Lộ Dao còn đang thử hình chiếu.
Trên tấm rèm trắng như tuyết trên đài đang phát quảng cáo son môi mới.
Đứng cạnh hai bên bức màn đều là cung nữ, thái giám. Khi trên màn hình trên đài xuất hiện bóng người, trong mắt bọn họ không khỏi kinh ngạc.
Đảm bảo việc chiếu màn hình không có vấn đề gì, các loa nhỏ đều được đặt ở vị trí phù hợp, lại bắt đầu kiểm tra xem âm thanh có bình thường không.