Phóng to âm thanh bình thường, hình chiếu màn hình bình thường, Lộ Dao kéo thanh tiến trình để phát lại quảng cáo son môi.
Âm thanh bốn phía truyền đến, Hoàng Hậu và các phi tần dừng lại, nhìn xung quanh, thần sắc hoảng sợ.
Một lúc lâu các nàng mới phản ứng lại được, đều nhìn về phía tấm màn trên đài, sau đó liền không dời mắt được.
Trăm nghe không bằng một thấy, con người thực sự di chuyển trên tấm màn kỳ lạ đó.
Nhưng mà lúc này, đây không phải là điều quan trọng nhất. Những nữ tử xuất hiện trên tấm màn kia thật đẹp, đột nhiên thay đổi trang phục bất ngờ khiến họ không rời được mắt.
Son môi họ sử dụng đến từ đâu? Tại sao không có ở trong cung?
Lộ Dao tất nhiên chú ý đến nhóm nữ tử này, điều chỉnh máy xong, quay người lại đi qua. Quan sát vẻ mặt của họ, chủ động lên tiếng: “Mấy vị mỹ nhân này sử dụng son môi do rạp chiếu phim và Yên Chi Lâu hợp tác sản xuất. Son môi cũng là son bóng. Nhưng bộ son này khác với những loại son bóng thông thường khác, trong thành phần nguyên liệu có Ba Y Thảo cực kỳ quý hiếm, không chỉ có tác dụng làm dịu, bớt khô môi mà còn không dễ phai, rất nhẹ nhàng và cũng dễ dàng tẩy sạch. Bốn màu sắc và bốn phong cách, độ tuổi khác nhau, thân phận khác nhau cũng có thể tìm được số màu phù hợp với mình.”
Bà chủ nhỏ không diễn, cũng không chuẩn bị trước, mở miệng đã nói kỹ năng trồng cỏ kinh điển ở hiện đại, cũng rất cứng rắn.
Nhàn phi vội vàng dán mắt vào hình chiếu trên đài, không chú ý đến người đang nói là ai, có chút vội vàng hỏi thăm: “Vậy son môi này có thể mua được ở đâu?”
Hoàng Hậu ho nhẹ một tiếng, kéo lại mấy vị phi tần gần như thất hồn lạc phách: “Ngươi chính là Lộ Dao?”
Lộ Dao khẽ gật đầu: “Nương nương vạn phúc.”
Các phi tần phản ứng lại, hàng chục cặp mắt đổ dồn về phía Lộ Dao, lại một lần nữa sửng sốt.
Nữ tử này thực sự rất trẻ, nhưng bộ dạng của nàng khác với những gì họ tưởng tượng.
Lạ lùng.
Rất kì lạ.
Không đề cập đến ngoại hình của nàng, loại quần áo nàng đang mặc là loại gì?
Hơn nữa, vào cung mà không búi tóc đi yết kiến, kiêu ngạo như vậy sao?
Không muốn giữ cái đầu nữa sao?
Nhàn phi nhìn thoáng qua sắc mặt của Hoàng Hậu, cầm khăn tay nhỏ đứng dậy, định lập uy thay Hoàng Hậu.
Lộ Dao vẫy tay về phía trước, Harold từ sau bức màn lấy ra một chiếc hộp và đưa cho tiểu cung nữ bên cạnh.
Cả Harold và Diệp Tiêu vốn không nên xuất hiện trong Ngự hoa viên.
Để chiếu phim, Vũ Đế mới cho một trường hợp đặc biệt.
Trong trường hợp này, cả hai đều không có ý định chủ động tiếp cận các phi tần trong hậu cung.
Có lẽ vì không khí quá nồng nhiệt nên mọi người nhất thời đều quên mất mình chưa hành lễ.
Tiểu cung nữ bước nhanh đi tới, trước tiên hành lễ với Hoàng Hậu cùng các phi tần. Sau khi nhận được sự đồng ý mới đem hộp đưa cho Lộ Dao.
Nhàn phi bị cắt ngang một lát, còn chưa kịp nói tiếp, Lộ Dao đã mở hộp, lấy son môi và gương cầm tay ra: “Hôm nay tôi đặc biệt mang đến mấy bộ son môi mới nhất, có đủ các màu đã xuất hiện trong quảng cáo, các vị nương nương có muốn kiểm tra màu sắc của chúng không?”
Lộ Dao biểu hiện nhẹ nhàng, đưa chiếc hộp cho Hoàng Hậu.
Khi cô đến đã nghe ngóng trước, Hoàng Hậu có gia thế hiển hách, có tình cảm rất sâu sắc với Vũ Đế.
Vị Hoàng Hậu này tài hoa đức độ, đoan chính chính trực, rất được Vũ Đế yêu thích, trong triều cũng rất có uy vọng.
Hoàng Hậu cụp mắt xuống cũng không từ chối, sai cô cô bên cạnh nhận lấy chiếc hộp.
Một đám thê thiếp đều đi qua vây quanh, hoàn toàn quên mất ý định ban đầu.
Những thỏi son chưa từng thấy, son bóng đẹp và dưỡng ẩm, gương soi trong veo như thật đều là của hiếm.
Các phi tần đều lạc vào thế giới son phấn, chỉ còn Hoàng Hậu ngồi ở chính điện, trang nghiêm trầm lặng.
Lộ Dao quay lại vẫy tay với Harold, Harold lại lấy ra một chiếc hộp từ sau bức màn và đưa cho tiểu cung nữ.
Những ngón tay trên ghế của Hoàng Hậu khẽ nhúc nhích, đôi mắt của nàng rơi vào chiếc hộp.
Lộ Dao tiến lên nhận lấy chiếc hộp, quay đầu nhìn về phía Hoàng Hậu: “Nương nương, xin người cho phép tôi chụp một tấm ảnh.”
Hoàng Hậu không biết chụp ảnh là gì, nhưng nữ tử này quả thực có điều gì đó kỳ lạ.
Lời nói và việc làm của cô rõ ràng có rất nhiều chỗ không hợp cấp bậc lễ nghĩa, nhưng lại không hề cảm thấy bị xúc phạm hay phiền chán khi ở cùng cô.
Một người đầy sức sống như vậy rất hiếm có trong cung.
Hoàng Hậu nghiêng người về phía trước, thấy rõ vật trong hộp, là thứ nàng chưa từng thấy qua, thuận miệng hỏi: “Phải làm như thế nào?”
Trước tiên Lộ Dao lấy Polaroid của mình ra, chụp một bức ảnh Hoàng Hậu, sau khi ảnh được tạo ra thì đưa bức ảnh tới: “Đây là ảnh chụp.”
Hoàng Hậu đưa tay nhận lấy, hơi sửng sốt.
Hình dáng của nàng xuất hiện trên tờ giấy nhỏ, Nhàn phi cùng các mỹ nhân đang thử son phấn cũng được đưa vào tranh.