Người bị hại 3
Điều kỳ lạ là cái này không giống như bức chân dung, người trong bức tranh này giống hệt nàng, gần như không có sự sai lệch nào.
Đức phi đi tới xem một chút, kinh ngạc che miệng nói: “Cái này cũng quá chân thật đó.”
Các phi tần lại bị ảnh chụp thu hút, nhao nhao cầu xin Hoàng Hậu, bọn họ cũng muốn chụp ảnh.
Lộ Dao lại lấy máy ảnh ra, chụp một vài bức ảnh tập thể của các phi tần, rồi giơ máy lên cho họ xem: “Chiếc máy này khác với chiếc vừa rồi, hiệu ứng hình ảnh chân thực và rõ ràng hơn. Nhược điểm là không thể lấy ảnh ngay lập tức, cần phải mang về rạp chiếu phim mới có thể rửa ảnh.”
Sau khi Lộ Dao bày ra hết chức năng máy ảnh, cô lại chỉ thêm các chức năng quay phim.
Tất cả các phi tần đều kinh ngạc, ngay cả Hoàng Hậu cũng mất đi vẻ uy nghiêm thường ngày, cùng mọi người cười đùa.
Lộ Dao lần lượt chụp từng bức ảnh của Hoàng Hậu và các phi tần, chụp một số bức ảnh nhóm. Tỏ vẻ trong vài ngày tới cô sẽ gửi những bức ảnh đã được chỉnh sửa.
Sau đó, cô thỉnh cầu Hoàng Hậu cho chụp ảnh một số hoa cỏ và kiến trúc trong cung điện, Hoàng Hậu vui vẻ đồng ý.
Phó Trì muốn tài liệu ảnh hưởng trong cung điện, nhưng Lộ Dao không muốn lén lút chụp ảnh. Nên cô đã nghĩ ra biện pháp này, mọi việc coi như cũng diễn ra suôn sẻ.
Khi Vũ Đế xử lý xong công việc chính sự và đến Ngự hoa viên thì Lộ Dao đang kể cho các phi tần nghe một số câu chuyện thú vị về rạp chiếu phim, các cung nữ và thái giám đứng bên cạnh đều nghe say sưa.
Sự xuất hiện bất ngờ của Đế vương đã phá vỡ bầu không khí thoải mái, thú vị.
Lại qua nửa khắc đồng hồ sau, mấy vị công chúa và tiểu hoàng tử còn chưa rời khỏi nội các đều đi tới Ngự hoa viên.
Vũ Đế không có nhiều con nối dõi, sau khi tiền Thái tử xảy ra chuyện ngoài ý muốn, những vị hoàng tử trưởng thành còn lại cũng không chịu thua kém nhau.
Bây giờ chỉ có Bát hoàng tử gần bảy tuổi, rất thông minh, được Vũ Đế hết sức sủng ái.
Trong khi xem phim, các hoàng tử và công chúa còn lại ngồi bên cạnh mẫu thân của mình. Chỉ có Bát hoàng tử được Vũ Đế gọi đến ngồi cạnh ông.
Lộ Dao thấy Hoàng Hậu liếc mắt nhìn Bát hoàng tử, rồi nhẹ nhàng dời mắt đi.
Hoàng Hậu chỉ có một người con trai duy nhất là Thái tử.
Thái tử băng hà, trong triều luôn có người thượng tấu, cầu xin Vũ Đế lập Thái tử mới càng sớm càng tốt.
Chỉ là Vũ Đế cứ phớt lờ.
Nhưng những năm gần đây, dường như thân thể của ông không được khỏe lắm, trong triều sổ con đề nghị xin lập Thái tử mới càng ngày càng nhiều.
Lộ Dao đứng trong bóng tối, đôi mắt bình tĩnh.
Mấy ngày không gặp, con số trên đầu Vũ Đế càng ngày càng nhỏ.
Không biết liệu bản thân ông có biết không.
Do sự tồn tại của chuỗi số này, Lộ Dao rất khó để đánh giá điều gì thực sự khiến ông lo lắng.
Lần này, Vũ Đế đã chọn ba bộ phim, đó là “Mùa hoa rơi gặp lại chàng”, “Sự kiện giết người liên hoàn của đoàn tàu trên biển” và phiên bản 2D của “Kế hoạch lên mặt trăng”.
“Mùa hoa rơi gặp lại chàng” có bối cảnh cổ trang, dễ dẫn vào hơn. Đoạn cuối, các phi tần đều khóc sụt sùi, cung nữ thái giám đứng xung quanh cũng lén lau nước mắt.
Khi phát “Sự kiện giết người liên hoàn của đoàn tàu trên biển”, Lộ Dao đã nhìn thấy công chúa Đức Nghi trong trang phục lộng lẫy.
Ánh mắt hai người giao nhau trong không trung, cũng không cảm thấy có gì ngoài ý muốn, gật đầu xem như chào hỏi.
Hoàng Hậu chú ý tới ánh mắt đó, thấp giọng hỏi: “Đức Nghi biết Lộ Dao?”
Vạn Bảo Châu hào phóng thừa nhận rằng nàng thường đến rạp chiếu phim xem phim. Vì vậy tất nhiên nàng quen biết với Lộ Dao, điều này làm dấy lên sự hâm mộ của tất cả nữ quyến trước mặt.
So với “Hoa rơi”, bối cảnh và câu chuyện của “Đoàn tàu trên biển” không quá dễ hiểu, ví dụ những thứ mới lạ như tàu biển, điện thoại, điện tín cũng đủ khiến người xem chú ý.
Đặc biệt là sau khi nhìn thấy máy ảnh, mọi người đều dễ dàng tin rằng những vật thể trong phim thực sự tồn tại.
Khi sắp phát “Kế hoạch lên mặt trăng” thì trời đã nhá nhem tối.
Vũ Đế ra lệnh cho cung nhân chuẩn bị bữa ăn, cùng dùng bữa tối sau đó lại tiếp tục xem.
Trải nghiệm thị giác của “Kế hoạch lên mặt trăng” phiên bản 2D không mạnh bằng hình ảnh 3D, nhưng ý tưởng của “Kế hoạch lên mặt trăng” có rất nhiều không gian tưởng tượng.
Trên màn ảnh, sau gần ba mươi năm, cuối cùng các phi hành gia Trung Quốc đã đặt chân lên mặt trăng.
Khi nhìn thấy trái đất như một hành tinh có khối màu xanh đến từ vũ trụ, một tiểu thái giám xem đến ngây người, không cẩn thận ngã xuống đất.
Ngồi ở chủ vị, Vũ Đế nhìn chằm chằm, trong mắt cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.
Bát hoàng tử được Vũ đế gọi đến ngồi ngay ngắn bên cạnh, hai tay đặt trên đầu gối, lông mày nhướng lên, hai mắt nhìn chằm chằm bức màn trên đài một lúc, con ngươi đen nhánh sáng ngời.
Bên ngoài thiên địa còn có một thế giới rộng lớn như vậy.