Đây là một dòng tuyến mới 5
Vũ Đế mơ hồ nói rằng ông đột nhiên có một trí nhớ đặc biệt, khiến ông biết được vận mệnh quốc gia và các sự kiện lớn của triều Đại Vũ trong năm năm tới.
Trong tất cả mọi chuyện, điều khiến ông lo lắng nhất chính là ứng cử viên cho ngôi vị Thái tử.
Trong tương lai mà Vũ Đế biết, năm năm sau ông đã truyền ngôi cho Bát hoàng tử.
Vũ Đế tin rằng mặc dù Bát hoàng tử còn nhỏ nhưng hắn có tư chất của một vị vua và trị quốc chi tài.
Chẳng cần là cần một chút thời gian để phát triển.
Ônh đã âm thầm mở đường cho Bát hoàng tử, những lão cựu thần cũng sẽ dốc lòng phụ tá hắn.
Tuy nhiên, gần đây đêm nào Vũ Đế cũng gặp ác mộng.
Sau khi mơ thấy Bát hoàng tử kế vị ngai vàng, công chúa Đức Nghi không hài lòng, âm thầm lên kế hoạch cung biến.
Điều đáng sợ nhất là trong giấc mơ công chúa Đức Nghi đã thành công.
Bởi vì Vũ Đế trông thấy, Bát hoàng tử đã đăng cơ làm Hoàng đế đã treo cổ tự vẫn trong Cần Chính điện.
Lộ Dao cau mày: “Bệ hạ xác định trong giấc mộng của người đã thấy công chúa Đức Nghi bày ra cung biến?”
Vũ Đế cẩn thận suy nghĩ, giấc mơ ngắt quãng có rất nhiều chỗ không rõ ràng.
Nhưng những giấc mơ không phải lúc nào cũng như vậy sao, thiếu một vài chi tiết, nhưng đều hướng chung đến việc Đức Nghi dẫn đại quân tấn công cổng Chu Tước, bức tử Bát hoàng tử.
Lộ Dao cúi đầu, lấy từ trong túi ra “chìa khóa thời không”, quay đầu nhìn về phía Vũ Đế: “Vì sao chúng ta không đi tới tương lai trong mộng của bệ hạ?”
Vũ Đế giật mình.
Lộ Dao cũng không nhiều lời, ném “chìa khóa thời không” lên không trung, những đường vân màu trắng hình chiếc chìa khóa đột nhiên tản ra, từng cái một kéo dài ra trước mắt Lộ Dao. Những đường vân này dường như kết nối các tương lai khác nhau, hoặc quá khứ.
Còn những chấm đó xâu chuỗi trên sợi chỉ như những hạt cườm, nếu nhìn kỹ thì đều được khắc những ký tự nhỏ.
Mỗi dấu chấm đại diện cho một quyết định có thể ảnh hưởng đến hướng đi của thế giới. Những quyết định khác nhau sẽ dẫn đến những tương lai khác nhau.
Nhưng những dòng về triều Đại Vũ mà Lộ Dao nhìn thấy, mỗi dòng đều có rất nhiều sự kiện khác nhau, kéo tương lai của triều Đại Vũ theo những hướng khác nhau.
Nhưng cuối cùng, tất cả các đường cắt nhau tại cùng một điểm.
Trên dấu chấm đó ghi “diệt vong.”
Vũ Đế cũng nhìn thấy các ký tự trên các dòng và dấu chấm.
Ông quen thuộc với ý nghĩa của những dấu chấm đó hơn chủ quán, nhiều sự kiện đều do ông quyết định. Mặc dù trên mỗi dòng xuất hiện thời gian và nguyên nhân của mỗi sự kiện là khác nhau, nhưng ở kiếp trước và kiếp này ông đều có thể đưa ra quyết định dễ dàng, đều có thể tìm thấy dấu vết bên trên.
Vũ Đế đột nhiên hiểu ra điều gì đó, lẩm bẩm: “Cho nên, là trời muốn triều Đại Vũ ta diệt vong sao?”
Lộ Dal không có chú ý tới sắc mặt biến hóa của Vũ Đế, chỉ vào một cái dòng trắng hỏi: “Là cái này sao?”
Vũ Đế ngẩng đầu, so sánh với dòng trắng khác, cuối cùng gật đầu: “Đúng thật là cái này. Nhưng nó có ích lợi gì? Dù cho có phải do Đức Nghi hay không thì triều Đại Vũ cũng sẽ...”
Lôj Dao bắt lấy dòng trắng, lớn tiếng nói: “Tại sao lại không có ích lợi gì? Người có tìm được bất cứ “rạp chiếu phim” trên dòng nào không?”
Vũ Đế giật mình.
Đúng vậy, không hề nhìn thấy ba chữ “rạp chiếu phim” trên bất kỳ dòng nào.
Lộ Dao đưa tay ra: “Nói không chừng, đây là một dòng tuyến mới. Nhưng hiện tại chúng ta muốn đi xem người nhìn không rõ Đức Nghi, nói không chừng có thể nghĩ biện pháp cứu vãn.”
Vũ Đế nắm lấy tay của Lộ Dao, theo sợi dây đã mắc kẹt trong lòng ông đến bảy năm sau.
Lúc này, Bát hoàng tử đã lên ngôi được hai năm.
Trong thành không có gì thay đổi, nhưng Đức Nghi thực sự không ở trong phủ công chúa.
Vào ban đêm, một đội quân đột nhiên tràn vào từ ngoài thành, xông thẳng vào cổng thành.
Vũ Đế và Lộ Dao giống như đang xem phim ba chiều, những người khác ở bên ngoài không thể nhìn thấy họ, nhưng họ lại có thể nhìn thấy hết thảy biến hóa, lẳng lặng nhìn tất cả phát sinh.
Xung quanh càng ngày càng nhiều đuốc, chiếu sáng toàn bộ quân vây thành.
Sắc mặt Vũ Đế ngưng trọng: “Phía bắc là dị tộc, phía tây là Tế quốc.”
Lương Kinh bị bao vây.
Cho đến khi quân địch công thành, rất nhiều dân chúng đang ngủ bị tỉnh giấc, một giây sau đầu đã lìa khỏi xác.