Sự tiện lợi của khoa học kỹ thuật hiện đại 2
Sau khi Tiêu Trạch tan tầm, lại đi một chuyến đến trung tâm xét nghiệm trực thuộc bệnh viện Số 1, giao hàng mẫu của hai chai bong bóng nước cho nhân viên trực ban, cũng để lại phương thức liên hệ.
Muộn nhất là buổi chiều ngày mai, sẽ có thể nhận được kết quả.
Trên đường lên tàu điện ngầm về nhà, Tiêu Trạch lại xem nội dung về Trung tâm bổ túc trẻ em trên mạng xã hội.
Đại khái là buổi sáng đã xem qua nội dung liên quan, cho nên nội dung mới lại được đẩy lên trang chủ của anh.
[Bởi vì công ty làm việc ở gần ngay số 66 đường Tam Hoa, sau khi nhận chức vẫn luôn chịu đủ sự tra tấn lo âu, mỗi ngày đều rất mệt mỏi. Lúc nghỉ trưa không nhịn được mà đi mua một chai bong bóng nước cảm xúc, không ngờ thật sự hữu dụng. Con người của bà chủ rất tốt, tặng một ít kẹo và đồ ăn vặt, hương vị đều rất ngon. Sau khi tan tầm lại chạy tới mua một chai bong bóng nước dệt mộng khác, định đêm nay sẽ dùng thử.]
Tiêu Trạch còn chưa xem xong, đã đoán được là nữ sinh giữa trưa mua bong bóng nước cảm xúc đó.
Lý Tiểu Quả không chỉ đăng bài phản hồi, mà còn đăng kèm hình ảnh bong bóng nước và đồ ăn vặt, bình luận bên dưới cũng không ít.
[Thật sự hữu dụng? Nghi là đang PR.]
[Điên rồi, thật sự có người tin.]
[Đồ ăn vặt nhìn kém chất lượng quá, không giống những gì chúng ta đã ăn khi còn nhỏ. Mấy thứ này thật sự an toàn sao?]
[Chạy quảng cáo mà thôi, đừng xem là thật.]
...
Lý Tiểu Quả trả lời từng bình luận một, nỗ lực giải thích bong bóng nước thật sự hữu dụng, đồ ăn vặt cũng ăn rất ngon.
Người bình luận càng ngày càng nhiều, tất cả đều đang mắng Lý Tiểu Quả chạy quảng cáo vô lương tâm.
Lý Tiểu Quả ngồi trên giường, hai tay cầm điện thoại, nước mắt đảo quanh trong mắt.
Sớm biết vậy đã không thèm chia sẻ, tâm trạng vốn đang tốt, giờ lại còn phiền muộn hơn trước.
Điện thoại hiển thị có bình luận mới.
Lý Tiểu Quả vốn dĩ không định xem, nhưng một lát sau, vẫn uể oải mà cầm lấy điện thoại.
[Tôi cũng có dùng cái bong bóng nước đó, đều đã dùng hai loại, quả thật có hiệu quả. Theo lời bà chủ nói, hai loại bong bóng nước kia là hợp chất diễn sinh năng lực của cô ấy.]
Lý Tiểu Quả sửng sốt, người bình luận này chắc là nam sinh giữa trưa đó.
Bên dưới bình luận đó lập tức nhiều rất nhiều bình luận khác.
[Hiểu rồi, hai người là một nhóm.]
[Hợp chất diễn sinh của năng lực, ngược lại thật sự có thể hiệu quả. Tiền đề là cái bong bóng nước kia phải thật sự là hợp chất diễn sinh của năng lực.]
[Lòng có chút lung lay, tôi cũng rất lo âu, không ngủ được.]
[Ngồi xổm chờ hiệu quả sử dụng bong bóng nước dệt mộng.]
…
Bình luận bên dưới Tiêu Trạch không trả lời.
Lý Tiểu Quả xem xong bình luận, tâm trạng vẫn phiền muộn, quay cuồng ở trên giường, làm sao cũng không bình tĩnh được.
Bực bội hơn nửa tiếng, Lý Tiểu Quả ép bản thân đứng dậy rửa mặt, rửa mặt xong lại ngồi lên giường, cũng không có tâm trạng kiếm phim xem tin tức, trực tiếp sử dụng bong bóng nước dệt mộng.
Không đến một phút, bong bóng bay khắp phòng, sau khi nổ tung thì tràn ngập mùi hương nhàn nhạt.
Lý Tiểu Quả mạnh mẽ giữa chặt cái nắp chai bong bóng nước, giây tiếp theo liền vùi đầu vào gối ngủ thiếp đi.
Buổi sáng ngày hôm sau, Lý Tiểu Quả tỉnh lại, chỉ cảm thấy cảm xúc phiền muộn trước khi ngủ của tối hôm qua biến mất không còn, tâm trạng vô cùng thả lỏng.
Tối hôm qua dường như còn mơ thấy một chuyện cực kỳ vui vẻ, chỉ là khi tỉnh dậy thì lại quên mất, chỉ để lại một tâm trạng tốt.
Lý Tiểu Quả lấy bong bóng nước dệt mộng từ dưới gối đầu ra, thật sự hữu dụng, cô không bị lừa.
Cô không nhịn được, lại thêm phản hồi mới khi sử dụng loại bong bóng nước khác.
-
Số 66 đường Tam Hoa, Trung tâm bổ túc trẻ em.
Trời còn chưa sáng tỏ, Lộ Dao mới vừa mở cửa hàng ra.
Một người đàn ông trung niên rón ra rón rén đi ra từ góc bên cạnh, trước khi nói chuyện còn cảnh giác mà nhìn trái nhìn phải, xác định không ai mới lên tiếng, đè giọng nói xuống rất thấp: "Tôi mua một chai bong bóng nước hỗ trợ giấc ngủ, phiền nhanh lên một chút."
Lộ Dao có hơi ngơ ra, nhưng vẫn phản ứng lại rất nhanh, xoay người cầm một chai bong bóng nước dệt mộng từ trên kệ để hàng: "Chín mươi chín."
Người đàn ông trung niên ngẩn ra, đường như bị giá tiền làm cho sững sờ.
Ánh mặt trời chưa tỏ, trên đường bắt đầu rải rác có người qua lại.
Người đàn ông lập tức thanh toán tiền, cầm lấy bong bóng nước, xoay người rời đi.
Đến đi như gió.