Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới (Dịch Full)

Chương 83 - Chương 83: Không Có Chút Kỹ Xảo Nào, Tất Cả Đều Là Tình Cảm Yêu Mến Hết 5

Chương 83: Không có chút kỹ xảo nào, tất cả đều là tình cảm yêu mến hết 5 Chương 83: Không có chút kỹ xảo nào, tất cả đều là tình cảm yêu mến hết 5

Cửa hàng mở trên cánh cửa thời không trở thành một không gian đặc biệt, chỉ có thể tiến vào từ cửa chính. Những chỗ khác trông có vẻ rách rưới nhưng không thể tiến vào cửa hàng được.

Hệ thống đã gọi cửa thời không là "Tinh Môn".

Lộ Dao nghĩ ngợi một chút: "Tiêu phí mười lăm nghìn giá trị nhân khí đúng là khác biệt hẳn.”

Sau khi làm xong các biện pháp đề phòng, Lộ Dao kéo cửa ra. Quả nhiên cô nhìn thấy Trang Lương đứng ngoài cửa.

Nghe thấy tiếng mở cửa, Trang Lương quay đầu lại, dùng ánh mắt dò xét nhìn chằm chằm vào Lộ Dao: "Cô Lộ, chúng ta lại gặp nhau rồi."

Lộ Dao đứng cạnh cửa, không tuỳ tiện đi ra ngoài: "Anh Trang, có chuyện gì không?"

"Ừ, đúng là có chút chuyện thật. Chúng ta có thể đi vào rồi nói không?"

Trang Lương muốn vào bên trong thăm dò một chút. Trên báo cáo điều tra cho biết đúng là Lộ Dao và Kỳ Sâm không dính dáng sâu hơn thật.

Nhưng từ kết quả điều tra cho thấy cô thật sự có rất nhiều hành động khiến người ta khó hiểu.

Ví dụ như trước khi tốt nghiệp đột nhiên lại thừa kế một khu phố buôn bán bỏ hoang.

Khu vực này hẻo lánh, ngày thường không có bất kỳ khách hàng nào, nhưng cô lại mở một cửa hàng đồ ăn vặt ở nơi này, còn mua vào một lượng nguyên liệu nấu ăn lớn từ chợ, hơn nữa còn là cung ứng lâu dài.

Cậu trai ở chợ thường đến giao hàng cho nơi này cảm thấy rất quái dị. Bà chủ chưa từng để anh ta vào trong cửa hàng lần nào. Hàng hoá luôn đặt trước cửa, sau đó cô sẽ tự chuyển chúng vào bên trong.

Những người được Trang Lương mời cũng quan sát từ khu lân cận rất nhiều ngày. Gần như là cách một ngày, Lộ Dao sẽ gọi giao hàng một lần. Thế nhưng chưa từng thấy vị khách nào đi vào cửa hàng. Hoàn toàn không biết những hàng hóa kia cuối cùng trôi về đâu.

Vẻ mặt Lộ Dao rất bình tĩnh tránh ra một khe hở: "Anh muốn đi vào thật sao?"

Trang Lương nhìn một cái, thấy trong cửa hàng rất sạch sẽ. Chỉ là một cửa hàng đồ ăn vặt bình thường nhưng hắn ta lại bỗng cảm thấy rất căng thẳng, cơ thể kéo còi báo động trong vô thức.

Cửa hàng đồ ăn vặt này có gì đó rất không đúng.

Mà thái độ của cô cũng rất kỳ quá. Thản nhiên quá mức, trái lại lại khiến người ta có cảm giác hết sức nguy hiểm.

Trang Lương lùi về phía sau một bước, nụ cười trên mặt nhạt đi một chút: "Hay là chúng ta vẫn nên nói chuyện ở ngoài thôi."

Lộ Dao không từ chối. Cô xoay người cầm túi lên, khoá cửa lại rồi rời đi với hắn ta.

Rời khỏi cửa hàng nhỏ kia, không khí kỳ quái cũng tản đi. Trang Lương thở phào một hơi nhẹ nhõm. Sau khi yên lặng một hồi lâu, anh ta mới mở miệng: "Cửa hàng đồ ăn vặt của cô Lộ làm ăn rất khá sao?"

Lộ Dao cảm thấy rất quái dị: "Anh Trang tới đây là vì hỏi chuyện này sao? Việc làm ăn của cửa hàng tôi có khá hay không thì liên quan gì tới anh?"

Trang Lương không nói nên lời. Đúng là hắn ta cảm thấy tò mò về Lộ Dao, thế nhưng lại mãi không tra được thêm thông tin gì nên mới chủ động chạy tới.

Nhưng nghĩ kỹ lại thì hành động của Lộ Dao chẳng qua cũng chỉ trông khá kỳ quái thôi chứ không hề làm cản trở gì ai cả, cũng không có dấu hiệu nguy hiểm gì.

Hắn ta đã điều tra tất cả những hàng hoá mà cô mua ở chợ rồi. Tất cả đều là nguyên liệu nấu ăn cả.

Thỉnh thoảng cô cũng sẽ đi tới cửa hàng bánh ngọt ở trong thành phố. Có lẽ cô thích đồ ngọt ở cửa hàng đó cũng nên.

Cô luôn chi ra một khoản để mua cà phê mà Kỳ Sâm thích. Có thể nó cũng không phải sản xuất cho riêng Kỳ Sâm mà là còn có những khách hàng rất bình thường khác nữa.

Chỉ một đoạn đường ngắn ngủi mà Trang Lương đã thành công tự kiểm điểm lại bản thân rồi.

"Xin lỗi, chỉ là tôi cảm thấy hơi tò mò mà thôi." Trang Lương đáp.

Lộ Dao: "... Xin lỗi, tôi cảm thấy anh có rất nhiều việc làm không được bình thường lắm."

Lỗ tai Trang Lương ửng đỏ. Đã rất nhiều năm rồi không có ai dám nói chuyện thẳng thắn với hắn ta như vậy. Nhất là sau khi khu vui chơi xuất hiện, càng ngày càng nhiều người tìm đến hắn ta để làm việc, sau đó cung kính gọi hắn ta là anh Trang.

Lộ Dao còn trẻ như vậy nhưng hình như cô không hề sợ hắn ta chút nào.

Đã lâu rồi Trang Lương không cảm thấy lúng túng thế này, còn hơi xấu hổ nữa: "Xin lỗi, làm phiền cô rồi."

Lộ Dao hoàn toàn không có tâm trạng nào để suy nghĩ hắn ta đến đây làm gì nữa. Bận rộn cả ngày cô mệt muốn chết rồi. Cô về nhà, nhận hai cái lịch hẹn làm móng, đi tắm rồi bò lên giường ngủ ngay.

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 3
Vanvuqwert
Reader
1 Tháng Trước
Chấm
Trả lời
| 0