“Tôi muốn gặp cô ấy.” 2
Công việc chủ yếu của cậu trước mắt là nhân viên kinh doanh trên tài khoản PP, đăng tin, trả lời vấn đề của fans, giám sát công tác học bổ túc, vẫn là đến chờ cậu kết thúc học bổ túc, lúc sau mới có thể tiếp nhận.
Người có hẹn trước học bổ túc vào buổi chiều là số 52 của viện nghiên cứu, vẫn là Lộ Dao tiếp đãi.
Lần này số 52 vẫn đến một mình, mang cho Lộ Dao một khúc xương ngón tay.
Lộ Dao rũ mắt nhìn chằm chằm vào xương ngón tay trong hộp vô khuẩn: "Đây là xương của ai?"
Số 52 tươi cười ôn hòa: "Nhân viên nghiên cứu trước kia đã từng chăm sóc tôi. Đừng lo lắng, cậu ta đã sớm không còn nữa rồi. Thi thể được bảo tồn ở viện nghiên cứu, tôi đã đăng ký xin sử dụng, nguồn gốc chính đáng."
Lộ Dao nghi ngờ nhìn số 52: "..."
Sắc mặt của số 52 không thay đổi.
Lộ Dao không trực tiếp sử dụng, lấy điện thoại ra định liên lạc với viện nghiên cứu, ngón tay gõ ra mấy cái tên, từ Tiểu Mỹ, Trịnh Tư Dao đến An Yến, cuối cùng lựa chọn liên lạc với An Yến và Tiểu Mỹ.
Trong lòng cô có một loại tín nhiệm xuất phát từ bản năng đối với A, có điều tham khảo để thu hoạch thêm nhiều thông tin một chút thì sẽ càng toàn diện hơn.
Tin nhắn gửi đi được năm phút, Lộ Dao nhận được tin trả lời của Tiểu Mỹ trước, xác nhận xương mà số 52 lấy tới đã có đăng ký.
Lại qua thêm mười phút, An Yến cũng trả lời tin nhắn, xương đúng thật là đã được cho phép mang ra.
Lộ Dao lại nhìn khúc xương trước mắt, tâm trạng vẫn phức tạp.
Lần đầu tiên tiếp xúc xương của người chết.
Vật thí nghiệm trong viện nghiên cứu Siêu Năng không chỉ có giới hạn trong người siêu năng lực có đánh số, nhân viên nghiên cứu thật ra cũng là vật thí nghiệm.
Lộ Dao cầm xương đi vào phòng nghiên cứu, định bổ sung vào chìa khóa tâm linh của số 52.
Trên chìa khóa tâm linh được bổ khuyết hoàn chỉnh có thêm một vòng hoa văn màu trắng tinh tế, đây là ghi chép sinh mệnh xuất phát từ một người khác.
Văn phòng của Lộ Dao nằm gần cửa chính của phòng nghiên cứu, ở phía sau văn phòng của Bạch Di.
Tối hôm qua, cửa hàng tiến hành bảo trì, bản gốc cỗ máy thời gian của Alfred được cô thu vào phòng nghiên cứu.
Hôm nay mỗi văn phòng của giáo viên dạy bổ túc đều có một vật trang trí Alfred, tất cả đều là sản phẩm phục chế.
Sản phẩm phục chế vẫn giữ lại công năng du hành thời gian và học bổ túc, chỉ là kỳ hạn sử dụng mỗi một con chỉ có ba tháng.
Cứ mỗi lần qua ba tháng thì cần phải đổi con mới một lần.
Mà thông tin sản phẩm phục chế thu hoạch được sẽ bị bản thể hấp thu, bảo vệ.
Cắm chìa khóa vào ổ khóa, ánh sáng màu bạc chói mắt bao vây lấy hai người, khi mở mắt ra lần nữa, hoàn cảnh xung quanh thay đổi, bọn họ lại trở về viện nghiên cứu lần trước.
Không giống như lúc trước, bởi vì nhập thêm thông tin mới nên lúc này số 52 có thể dẫn Lộ Dao ra ngoài.
Bọn họ rời khỏi viện nghiên cứu, mất bốn tiếng để đi từ chỗ viện nghiên cứu đến một thành phố khác, đi vào một viện nghiên cứu mới.
Đứng ở trước cửa lớn của viện nghiên cứu, trong mắt số 52 hiện lên một tia hiểu rõ, hoá ra bọn họ cuối cùng cũng đến nơi này.
Lộ Dao cùng số 52 lại lần nữa dán lên giấy trong suốt, nghênh ngang đi vào viện nghiên cứu Siêu Năng của thành phố Hắc Miêu.
Không biết là do cấu tạo bên trong viện nghiên cứu không khác biệt lắm, hay là vì nguyên nhân khác, số 52 dường như cũng rất quen thuộc nơi này, đưa Lộ Dao bắt đầu tìm từ lầu ba, không tìm được người ở lầu ba đến lầu sáu, lại tìm từ lầu chín, lầu tám, lầu bảy, vẫn không tìm được người, cuối cùng đi xuống từ lầu hai, vẫn sẽ tìm người ở lầu hai.
Từ lúc bắt đầu số 52 tràn đầy chờ mong, biến thành vẻ mặt tràn đầy mê man:
"Tôi đã hỏi cậu ta, nhân viên nghiên cứu lần cuối cùng tiếp xúc với bố mẹ tôi chính là vị này, tại sao lại không có một chút manh mối?"
Số 52 bắt đầu nghi ngờ nhân sinh.
Lộ Dao tiếp tục tìm kiếm thông tin từ lầu hai.
Viện nghiên cứu này có rất nhiều tư liệu không được nhập vào cơ sở dữ liệu, mà chỉ giữ lại tư liệu giấy, gom lại để dưới tầng hầm.
Toàn bộ tầng hầm lầu hai chính là một cơ sở dữ liệu khổng lồ, Lộ Dao dựa theo chỉ dẫn của bài chữ mà tìm kiếm, lại dỗ hệ thống hỗ trợ sàng lọc từ mấu chốt.
Mất nửa tiếng, Lộ Dao lấy được năm phần tài liệu trong tay, từ từ mở ra, loạt xoạt một lúc, cuối cùng lấy ra hai phần.
"Hình như tôi tìm được rồi."
Trái tim số 52 nhảy dựng, nhận lấy túi tài liệu dày cộm.
Trên túi tài liệu không có tên, chỉ có số của vật thí nghiệm.
Chỉ một cái túi giấy mà ghi lại cả một đời của vật thí nghiệm.
Ít nhất là sau khi cậu trở thành vật thí nghiệm, đã trải qua đủ chuyện đời người.