Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới (Dịch Full)

Chương 888 - Chương 888: Nghĩ Đến Một Chuyện Vui Vẻ 1

Chương 888: Nghĩ đến một chuyện vui vẻ 1 Chương 888: Nghĩ đến một chuyện vui vẻ 1

Nghĩ đến một chuyện vui vẻ 1

"Chào bà chủ."

Số 444 đang loay hoay sửa sang lại kệ hàng thì thấy Lộ Dao dắt Lộ Bất Độc từ ngoài cửa đi vào, bèn dừng công việc đang làm trong tay lại rồi cung kính chào.

Chú ấy đã tới làm việc ở Trung tâm bổ túc trẻ em của Lộ Dao ba, bốn ngày rồi, bây giờ đã hoàn toàn thành thạo công việc của nhân viên bán hàng.

Số 444 cực kỳ nhiệt tình với công việc này. Cũng có thể là do hồi còn trẻ bị giam giữ ác liệt tại viện nghiên cứu nên bây giờ tiếp xúc với khách tới quầy bán đồ ăn vặt, chú ấy thoắt cái đã hóa thân thành một người trâu bò, cực kỳ thích tám chuyện với khách hàng.

Người đàn ông đã sắp bốn mươi tuổi mặt mũi trông hơi ngây ngô, thân hình cao gầy, làm việc vừa chân thành vừa nhiệt tình, lại rất tích cực với việc lắng nghe.

Chẳng bao lâu sau đã có khách quen thỉnh thoảng lại cố ý tìm tới khe hở nói chuyện với chú ấy.

Lúc không có khách thì số 444 sẽ ôm lấy Nhị Tâm ngồi trên ghế ngẩn người nhìn ra đằng xa, trông còn giống ông chủ quầy bán đồ ăn vặt hơn cả Lộ Dao nữa.

Có ngày Hồ Tiêu cố ý chạy ra chụp mấy bức ảnh lúc số 444 đang ôm Nhị Tâm, đem về chỉnh sửa rồi đăng lên tài khoản mạng xã hội. Thế là lại làm dấy lên một đợt sóng mới.

[Đột nhiên get được sức quyến rũ của ông chú!]

[Khí chất của ông chú sạch sẽ quá, còn ôm chú mèo mập nữa. Trông năm tháng thật sự rất bình yên tốt lành.]

[Công việc vừa bận rộn vừa phiền não mà xem ảnh ông chú và mèo mập một cái chẳng hiểu sao lại có cảm giác được chữa lành!]

...

Hồ Tiêu đưa bình luận trên mạng xã hội tới cho số 444 xem.

Số 444 xấu hổ muốn độn thổ luôn, ngại ngùng gãi đầu: "Người như tôi sao có thể gánh nổi những lời khen ngợi này chứ."

Hồ Tiêu nhíu mày nói với vẻ không đồng ý: "Chú à, tự tin lên chút xem nào. Chú đừng cứ luôn xem nhẹ bản thân như thế. Khách hàng đều rất hài lòng về chú, ngay cả chị Hiểu Hiểu cũng bảo là sắp bị chú cướp bát cơm đến nơi rồi kia kìa."

Hồ Tiêu đã từng nhận sự đối đãi của viện nghiên cứu nên lúc nhìn những vật thí nghiệm này, tâm trạng của cậu luôn cực kỳ phức tạp.

Bọn họ đã từng chẳng khác gì người bình thường nhưng sau đó lại vì đủ loại nguyên nhân mà biến thành vật thí nghiệm.

Bây giờ mặc dù đã thoát ra khỏi viện nghiên cứu rồi nhưng bọn họ cũng không còn cách nào nhìn thẳng vào bản thân được nữa, không thể nào dựng lên được cách liên lạc bình thường với những người xung quanh. E rằng đây mới chính là nguồn gốc đau khổ của bọn họ.

Chỉ là số 444 đi tới thành phố Đồi Mồi, tìm được công việc (tạm thời), lại đang nhận được sự giúp đỡ của Tạ Mạc Lâm và viện điều dưỡng mà ở lại trong một căn nhà trọ cách vách nhà Tạ Mạc Lâm nữa.

So với tình hình lúc bắt đầu thì cuộc sống của chú ấy đã có thay đổi tốt đẹp hơn rất nhiều rồi.

Ngày nào viện điều dưỡng cũng gọi điện tới hỏi thăm tình hình, chắc chắn rằng trạng thái của số 444 đang được cải thiện một cách rõ rệt rồi mới quyết định sẽ đưa thêm hai vật thí nghiệm nữa tới.

Vật thí nghiệm được đưa tới lần này là một nam một nữ. Vật thí nghiệm nữ có số thứ tự là 222, giống như số 444, đều là người sống sót được cứu ra trong sự kiện tập thể lần trước.

Sau khi số 444 rời đi, số 222 ở lại viện điều dưỡng một mình, cơ thể và tinh thần đều nằm trong trạng thái yếu ớt chết lặng, vẫn luôn không thể nào tốt lên được.

Còn vật thí nghiệm còn lại thì là nam, khá trẻ tuổi, trông vẫn chưa tới ba mươi, số thứ tự là 696.

Người này gầy teo nhưng lại rất cao giống số 444 nhưng lại ít nói trầm lặng hơn, không thích nói chuyện lắm.

Đi cùng hai người tới đây còn có một bác sĩ của viện điều dưỡng nữa. Vừa lúc bọn họ hợp tác với nhau vì dù sao cũng không thể hoàn toàn vứt bệnh nhân qua cho Trung tâm bổ túc trẻ em của Lộ Dao được.

Ngoài hỗ trợ trên phương diện tiền bạc và kỹ thuật thì viện điều dưỡng còn cử người tới nữa, vừa chắc chắn được trạng thái của số 444 vừa muốn học hỏi kinh nghiệm từ Trung tâm bổ túc trẻ em của Lộ Dao.

Lần này người được cử tới vừa lúc là thư ký ở hội nghị lần trước Tạ Mạc Lâm gặp phải.

Thư ký hội nghị này họ Lâm, tên chỉ có một chữ "Tuyết", là một cô gái trẻ chừng hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi.

Lâm Tuyết cực kỳ tò mò về Lộ Dao nên ngay lần đầu tiên gặp mặt đã tỏ ra rất nhiệt tình.

Chỉ là sau khi nhìn thấy Lộ Dao, thái độ của cô ấy hơi thay đổi, thỉnh thoảng lại lén lút quan sát Lộ Dao như có điều suy nghĩ.

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 3
Vanvuqwert
Reader
1 Tháng Trước
Chấm
Trả lời
| 0