Cực Vũ Huyền Đế (Dịch)

Chương 3 - Sư Tỷ

Bên ngoài ba canh giờ là trong Huyết kiếm thế giới ba ngày, đây là bí mật của Ẩm Huyết kiếm.

Huyết Kiếm là do Mạc Tranh tìm thấy trong một con suối nhỏ ở di tích Thạch Điện, một năm trước hắn tình cờ vào được Huyết Kiếm Thế Giới, tại đây hắn không cần lo lăng tiêu hao nguyên lực, không cần lo lắng thân thể suy yếu, hắn có thể tu luyện liên tục, sau khi tu luyện đi ra ngoài huyết kiếm sẽ tăng cho hắn một lượng lớn nguyên lực.

Chính vì có sự tồn tại của Thế Giới Huyết Kiếm, hắn mới có tự tin phân cao thấp với Mộc Vô Tuyết danh xưng thiên tài ngàn năm có một kia.

Cho dù bây giờ hắn còn kém Mộc Vô Tuyết rất xa.

Sau một thời gian, Mạc Tranh không tiếp tục ở trong thạch điện nữa, hắn tạm biệt mẫu thân, chuẩn bị tiến vào chỗ sau trong Yêu thú sơn lâm rèn luyện,

Thế Giới Huyết Kiếm tuy có thể cho hắn vô hạn thời gian cùng nguyên lực để tu luyện, nhưng cũng không phải không có yêu cầu, Huyết Kiếm cần uống máu tươi của yêu thú, đẳng cấp của yêu thú càng cao, thời gian Huyết Kiếm Thế Giới mở ra càng dài, phản hồi lại cho hắn càng nhiều nguyên lực.

Ba ngày sau, tại Yêu thú sơn lâm.

Một con yêu thú Liệu Nguyên Hổ bị Mạc Tranh một kiếm chặt đứt đầu, tinh huyết của yêu thú lập tức bị Huyết Kiếm hấp thu.

Mạc Tranh lấy ra yêu hạch của Liệu Nguyên Hổ ôm vào ngực, tại Thanh Trúc trấn, yêu hạch này có thể bán được 5 ngân tệ, đủ cho một gia đình bình thường sinh hoạt nửa tháng.

"Cứu mạng!"

Đúng lúc này, Mạc Tranh đột nhiên nghe được một tiếng tiếng cầu cứu.

Hắn lao nhanh về phá phát ra âm thanh, chỉ sau chốc lát liền chạy tới chỗ phát ra tiếng kêu cứu.

Trước mắt hắn là một thiếu nữ xinh đẹp, một thân quần áo lam khoảng mười sáu mười bảy tuổi, phía sau nàng là một con yêu thú cấp chín Thanh Ảnh Lang đang đuổi theo, tốc độ của Thanh Ảnh lang rất nhanh, nó liên tục dùng móng vuốt công kích, làm quần áo thiếu nữ xuất hiện từng vết rách, đã không thể che hết thân thể, khiến cho bụng và phía sau lưng đều lộ ra ngoài.

Không bao lâu nữa, nàng sẽ chết dưới móng vuốt của Thanh Ảnh lang nếu như không có người cứu viện.

Mạc Tranh có chút ngạc nhiên, hắn nhận ra thiếu nữ này, nàng là thiên tài sư tỷ của võ viện Thăng Long, người có khả năng cao nhất sẽ được bốn đại môn phái tuyển chọn.

Trì Tuyết Phù!

Nàng có danh tiếng rất lớn võ toàn bộ Võ Sơn huyện, là một thiên tài tu luyện.

Nhưng hiện tại nàng lại bị một con yêu thú cấp 9 đuổi đuổi không có đường chạy, quần áo thiếu một chút nữa thì tan nát, nhìn vô cùng chật vật.

"Được cứu rồi, mau tới cứu ta" Trì Tuyết Phù thấy có người chạy đến, mừng rỡ cho là mình được cứu, thiếu chút nữa cảm động đến phát khóc, chỉ là sau khi nàng nhìn thấy Mạc Tranh mặc áo màu xanh, sắc mặt biến thành khổ sở.

Nàng vừa tránh né Thanh Ảnh lang công kích, vừa mắng: "Tiểu quỷ đáng chết, là đệ tử cấp thấp võ viện, ngươi chạy tới khu rừng yêu thú làm cái gì? Mau chạy đi, bây giờ sư tỷ còn khó bảo vệ được cho mình! Không cứu nổi ngươi đâu!

Sau đó nàng liền đổi một hướng khác, chuẩn bị mang theo Thanh Ảnh lang đi xa chỗ của Mạc Tranh.

Mạc Tranh ngây người một lúc, hắn vốn chưa có ý định cứu nàng, nhưng khi nhìn thấy tính cách của nàng, hắn rút trường kiếm ra khỏi vỏ, chém mạnh về phía Thanh Ảnh lang.

Loại yêu thú như Thanh Ảnh lang này hắn giết quá nhiều, đã không thể đếm được là bao nhiêu nữa.

Thanh Ảnh lang là yêu thú bình thường, công kích cùng phòng ngự đều ở mức trung bình, lại không có thiên phú thần thông.

Uy hiếp lớn nhất tới từ Thanh Ảnh lang là tốc độ, chỉ cần tốc độ nhanh hơn là có thể đơn giản đưa nó chém giết.

Trong khi Trì Tuyết Phù vẫn đang lao nhanh về phía trước, Mạc Tranh đã đến bên cạnh Thanh Ảnh lang, trường kiếm chém một cái tại trên lưng Thanh Ảnh lang tạo lên một vết máu dài.

Thanh Ảnh lang gào lên một tiếng trong đau đớn, ảnh mắt dữ tợn nhìn chằm chằm Mạc Tranh, nó đột nhiên thay đổi hướng đi, tốc độ nhanh đến vô cùng, khiến người ta không kịp phản ứng, công kích đến hướng Mạc Tranh.

Mạc Tranh không hề tỏ ra sợ hãi, ánh mắt lạnh lùng, bước chân nhẹ nhàng chuyển động, nhân lúc Thanh Ảnh lang đang bay trên trời, Mạc Tranh vung trường kiếm trong tay ở dưới phần bụng Thanh Ảnh lang chém tới.

Sau đó Mạc Tranh cho kiếm lại trong vỏ bao.

Yêu thú họ nhà lang này, đầu thì cứng rắn như sắt thép, nhưng phần eo lại mềm như đậu hũ, Mạc Tranh một kiếm chém ở Thanh Ảnh lang dưới phần bụng, khiến cho bụng của nó bị chém thành hai mảnh, ngã trên mặt đất không thể động đậy.

Ngay lúc này, Trì Tuyết Phù quay người lại mới phát hiện chuyện gì đang xảy ra.

Thanh Ảnh lang đã bị Mạc Tranh chém chết, dọa nàng há to miệng, ánh mắt còn thiếu một chút thì trừng ra ngoài, bộ dáng giống như gặp quỷ.

"Ngươi. . . Ngươi thật sự là sư đệ của võ viện Thăng Long?" Trì Tuyết Phù không thể tin được hỏi.

Mạc Tranh đem yêu hạch của Thanh Ảnh lang lấy ra, mới ngẩng đầu nhìn Trì Tuyết Phù một chút, thản nhiên nói: "Trì sư tỷ vẫn nên tìm thứ gì đó che thân đi thì hơn, nếu ta nhất thời xúc động mà làm chuyện gì đó với sư tỷ, cũng đừng có trách ta đấy."

"Ngươi. . . Tiểu tử tí tuổi lớn mật ha!"

Trì Tuyết Phù trợn mắt nhìn Mạc Tranh một cái, bắt đầu chỉnh quần áo của mình, ở nơi này lấy đâu ra cái gì có thể che tạm thân thể.

Dù sao thì y phục cũng nàng cũng bị yêu lang cào tan gần hết.

"Được rồi, tiện nghi cho tiểu tử nhà ngươi, ra khỏi khu rừng yêu thú này đã rồi nghĩ cách."

Trì Tuyết Phù cũng mặc kệ, nàng đi đến Mạc Tranh trước người, hiếu kỳ đánh giá Mạc Tranh, mở miệng nói: "Có điều, ngươi nhận ra ta? Ngươi là đệ tử của võ viện Thăng Long thật? Bây giờ, sư đệ của võ viện đều mạnh như vậy sao?"

Mạc Tranh thản nhiên nói: "Trì sư tỷ là đệ nhất mỹ nữ của võ viện, lại là danh nhân của huyện Võ Sơn, một thiên tài sư tỷ như vậy, ta đương nhiên nhận ra, chỉ là sư tỷ không biết ta mà thôi. Còn về phần có mạnh hay không, so với sư tỷ, ta đương nhiên là mạnh. Nhưng so với Thiên Sư đã ngưng kết Huyền Căn, ta chỉ là một con kiến hôi mà thôi."

Trì Tuyết Phù nghe xong, nhất thời tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, tên sư đệ này làm sao phải có gì nói đó đâu? Có thể hay không nói chuyện với nhau vui vẻ? thật giống như ta vừa đánh hắn một trận vậy!

Cái gì gọi là cùng ta so sánh ngươi coi như mạnh? Ta dù sao cũng là cao thủ đứng thứ 2 ở võ viện Thăng Long! Thế mà lại lâm vào cảnh bị một sư đệ coi thường?

Nhưng nàng quay ra nhìn thi thể Thanh Ảnh lang, cũng không có gì để phản bác, chỉ là đối với người sư đệ này càng lúc càng tò mò.

Nàng nhìn sắc trời một chút, nói: "Này. . . Sư đệ, sắc trời cũng đẫ tối rồi, chi bằng chúng ta dựng lều ở lại một đêm, ngày mai rời khỏi khu rừng yêu thú, chúng ta ở cùng một chỗ, sư tỷ cũng. . .cũng có thể bảo hộ ngươi."

Trì Tuyết Phù nhịn không được đỏ mặt, nói.

Mạc Tranh nhìn Trì Tuyết Phù một chút, thản nhiên nói: "Ta không có ý định rời khỏi đây, cũng không cần tỷ phải bảo hộ cho ta, trái lại sư tỷ mới cần được ta bảo vệ một đêm, vậy tỷ mau đi nhặt ít củi khô về đây, nướng thịt con sói này, ta đi ra ngoài hái thuốc, một lát nữa sẽ quay lại."

Nói xong, Mạc Tranh liền đi ra ngoài, không quan tâm Trì Tuyết Phù.

Trì Tuyết Phù hướng về phía bóng lưng Mạc Tranh giương nanh múa vuốt, bộ dáng tức giận, nàng sống gần hai mươi năm trên đời, chưa bao giờ bị kẻ nào coi thường đến vậy!

Bình Luận (0)
Comment