Cưng Chiều Cô Vợ Lưu Manh - Tiểu Ái

Chương 285

Chương 285:

 

Sau khi xem hết một vòng, Lâm Tích Bạch có chút tò mò: “Cậu cứ nhìn nhà trọ của người ta làm gì thế?”

 

Tô Thính Ngôn nói: “Bởi vì ở đây có rất nhiều nhà trọ, nhưng không có nhiều nhà trọ thông nhật quản lý lại cho lắm, tớ cảm thây chúng ta có thể xây dựng thêm một vài nhà trọ thuộc hệ “thông quản lý. Hiện tại thì nhà trọ đang rất phổ biên, có nhiều điệm khác biệt so với các khách sạn chính quy, càng đa dạng hơn nhiều. Nhưng cũng có vài nhược điểm, mình cảm thây không được thoải mái cho lắm, nên muôn tự tay làm một chút..

 

Lúc này, Lâm Nhứ ngồi ở đằng trước quay đâu lại: “Lúc em dọn phòng không có chứng ám ảnh cưỡng chế, nhưng khi muôn sửa tới những phương diện này chứng cưỡng chế của em lại mạnh hơn sao?”

 

‘…” Tô Thính Ngôn trừng mắt nhìn anh một cái, những ở phương diện này, Lâm Nhứ chắc chắn sẽ có nhiều kinh nghiệm hơn cô: “Sao vậy, anh cảm thấy em nói không đúng sao?”

 

“Không phải, anh nghĩ những gì em nói đều có lý. Nhà trọ cũng không tệ, nhưng nêu như có có sự khác biệt quá lớn và không đồng đều, „thì khó mà nói trong tương lai có. thể, phát triển tới đâu được. Có thể thấy. được tiềm năng trong chuyện này, cũng cân phải phụ thuộc vào cách quản lý nó nữa.

 

“Vừa lúc Trường Linh đang sử dụng hình thức kinh doanh truyện thống kiểu này, anh cảm thấy có thê kết hợp với nhau được.”

 

Tô Thính Ngôn nghe vậy thì suy DANH trong lòng cô đã bất đầu đình dung ra được ý tưởng ban đầu.

 

Nếu như Lâm Nhứ cảm thấy tương lai chuyện này có tiêm năng, cô sẽ tin tưởng vào năng lực phán đoán của Lâm Nhứ.

 

Lâm Nhứ nhìn thấy Tô Thính Ngôn lại tự mình vùi đầu làm việc, không đề ý tới anh thì thở dài lắc đầu.

 

“Em thích đọc sách đến thế sao?”


 

“Sách này đọc có hay không?”

 

“Cuốn sách này là của nhà xuất bản nào thế?”

 

Tộ Thính Ngôn nghe vậy thì ngắng đầu lên: “Này, anh tính làm gì thê, đừng nói là anh muôn mua lại nhà xuất bản của người ta đó.”

 

“Anh không được ghen sao?”

 

Anh cút hộ em cái!

 

“Trừ khi bây giờ em chịu nhìn anh, nêu không…”

 

Tô Thính Ngôn chỉ có thể đặt cuốn sách xuông.

 

Cô tự nhủ với bản thân ở trong lòng rằng g, quên đi, vì ông chủ của nhà xuất bản đáng thương kia.

 

Nếu không, người đàn ông này có thể nói được làm được.

 

Lâm Nhứ thầy cô rốt cuộc cũng chịu nhìn với mình, lúc này anh mới CƯỜi: “Xem ra anh đã có một cách khác để quản em rồi.”

 

Đừng nói về sau mỗi lần cô muốn làm gì, anh cảm thấy ghen tị rồi sau đó mua lại luôn công ty của người ta đấy?

 

“Anh đừng có ấu trĩ tới mức đó có được không!”

 

Lâm Nhứ nói: “Cái này không phải gọi là âu trĩ, ở phương diện này.. . anh có tính chiêm hữu một chút.”

 

Tô Thính Ngôn trở: về nhà, ngay trong ngày hôm đó cô đến công ty đề bắt đầu viết kế hoạch của mình.

 

Điều đầu tiên mà cô muốn thực hiện đó chính là thu mua lại một vài nhà trọ tốt, sau đó quay lại thống nhất quản lý những nhà trọ đó, sau khi cô tự mình xoay sở sắp xếp hết mọi thứ, mới có thê cho người võ quản lý theo như mong muốn của chính mình.

Bình Luận (0)
Comment