Cưng Chiều Cô Vợ Lưu Manh - Tiểu Ái

Chương 286

Chương 286:

 

Cho nên nơi đầu tiên cô muốn xuống tay thực hiện kế hoạch, đó chính là nhà trọ bờ sông nơi cô nghỉ lúc trước.

 

Mấy ngày nay bọn họ kinh doanh rất tốt, nhưng bọn họ cũng hiều, đó là nhờ những nhân vật lớn lúc trước đã từng ghé ngang quán trọ nhà bọn họ.

 

Tô Thính Ngôn nghe nói sau khi bọn cô rời đi, không ít người đều ở trên mạng. đã đề cử nhà trọ này, mọi người đều cảm thấy nơi đó rất độc đáo, hơn nữa, Tống Tỉnh Thần cũng đã từng ở đó, đó chính là bằng chứng kháng định chắc chắn nhất, nhà trọ cứ như thê mà phất lên nhử.

 

Sau khi mua lại được nhà trọ này rồi, Tô Thính Ngôn đã giúp ông ‹ chủ sắp xếp lại, bắt đâu từ vần đê vệ sinh, sau đó thông nhất xử lý nhiều loại đồ vật khác nhau, phong cách trang trí vẫn như cũ, chỉ thêm bớt một sô thứ, vê sau nhà trọ vẫn luôn được quảng bá, ông chủ cũng cảm thấy, nhẹ nhàng hơn nhiều, ông ta chỉ cần thành thật ở lại đó giữ chức ông chủ là được, Làm xong máy việc này, Tô Thính Ngôn mua một miệng đât ở vùng ngoại thành, cô dự định sẽ xây dựng một ngôi nhà do mình thiết kế hồi trước.

 

Khi cô thiết kế kiến trúc của ngôi nhà này, cô đã sử dụng các vật liệu cao cấp nhất bấy giờ, rồi dùng phương thức in trực tiệp, in thăng sản phẩm ra, cho nên sau khi thiết kế tòa nhà xong và đưa vào vận hành, thì công trình này sẽ nhanh chóng được hòa thành, bảo vệ môi trường, vô cùng đơn giản, nhưng cơ sở vật chật ở bên trong lại vô cùng cao cấp và đầy đủ.

 

Những người ở Trường Linh đang nghe nói tới việc, công ty bọn họ đang sử dụng kĩ thuật in 3D đề xây dựng một công ty chỉ nhánh mới, Ni họ đêu vô cùng ngạc nhiên, ông chủ nhà bọn họ thật sự: là một người tuyệt vời, cái ý tưởng. hiếm lạ kì quái nào cũng có, hơn nữa, những ý tưởng đó đều có thể thực hiện ngay lập tức..

 

Tô Thính Ngôn bận rộn hoàn thành hết những việc này, khi cô về đến nhà, Cô Chân Chân đang ngồi, ở một chỗ, có vẻ như tâm trạng của ây không tốt cho lắm.

 

Tô Thính Ngôn ngồi xuống, nhìn Có Chân Chân.

 

“Mẹ, mẹ làm sao vậy ạ?”

 

Cố Chân Chân tỉnh táo lại, bà chớp mắt, cúi đầu nói, “Bác Giang của con vừa mới nói với mẹ, ông ấy vừa mới ly hôn. Trước đây, bởi vì ông ây còn chưa ị hôn, nên mới không đi tìm mẹ..

 

Cuối cùng thì cũng nói xong.

 

Tô Thính Ngôn nắn nắn tay bà: “Mẹ, dù sao thì ông ây cũng là người bị hại.”

 

“Cho dù như vậy thì mẹ cũng muốn mình suy nghĩ kỹ một chút, mẹ đã có tuổi rồi, mà vận còn ngây ngốc như vậy, nêu người ta kêu làm gì mà mẹ làm theo luôn, chuyện này cũng không tốt đối với con.

 


“Mẹ… chuyện tình cảm của mẹ có liên quan gì tới con đâu, mẹ đừng nghĩ như vậy.”

 

“Mẹ đã suy. nghĩ một chút, mẹ cảm thấy bây giờ nói chuyện tỉnh cảm của mẹ cũng hơi sớm, nói chuyện này trước đã, con cũng chưa có bạn trai đâu đúng không, chuyện chung I thân đại sự của con khi nào mới lun định được đây, mẹ nghĩ là..

 

Khu khụ khụ khu…

 

Tô Thính Ngôn nghe vậy thì suýt nữa bị nghẹn họng “Mẹ à… Con có rất nhiều chuyện muôn làm, nhưng con không muôn kết hôn, cũng không cân tới đàn ông, con cảm thây sông một mình như vậy cũng tốt.”

 

Cô Chân Chân năm ngược lại lây tay cô, bà áy náy nhìn cô: “Ngôn Ngôn, có phải bởi vì cuộc hôn nhân thât bại của me cho nên con mới…”

 

Tô Thính Ngôn cười cười, sau một lúc lâu, cô mới nói: “Người thất bại không phải là mẹ, mà là Tô Thịnh Quốc, mẹ,me không cần tự trách bản thân như. vậy.’ Nhưng cho dù cô có nói như thế, Có Chân Chân vẫn cảm thấy áy náy.

 

Bà vẫn luôn cố gắng duy trì cuộc hôn nhân này cho đến phút cuối cùng, là vì bà muôn cho cô một gia đình đây đủ, bà không hy vọng cô bị người khác nói rằng đó là đứa con của một gia đình đã ly dị.

 

Cuối cùng bà vẫn làm tổn thương cô.

 

Tộ Thính Ngôn suy nghĩ, cô muốn sắp xếp công việc một chút, dẫn Có Chân Chân đi du lịch đề nghỉ ngơi.

Bình Luận (0)
Comment