Hay là vì kẻ này vốn đã ở thành phố S, mưu đồ một số thứ tại đây, trùng hợp bị bại lộ?
Lệ Hoan gọi điện thoại xong lập tức dẫn người đi núi hoang, mặc kệ mục tiêu của đối phương có phải là Sơn Linh hay không đều cần đi sưu tầm một lần mới có thể an tâm.
Bởi vì Sơn Linh giỏi ẩn núp, Lệ Hoan dẫn dắt tổ viên trang bị đầy đủ.
Bùa chú tra xét linh khí, pháp khí cảm ứng nồng độ linh khí, dò xét tất cả địa điểm linh khí dày đặc quanh núi hoang.
Nhưng rất đáng tiếc, bọn họ không thu hoạch được gì.
Trong lúc nhóm Lệ Hoan bố trí, Sơn Linh lặng lẽ bao bọc linh khí quanh thân không để toát ra một chút nào, tiếp tục run cầm cập núp trong đống đất.
Sơn Linh làm một con yêu thích hòa bình, xem tu luyện là mục tiêu số một, cuộc sống của nó thật là vất vả.
Người nào người nấy đều muốn tìm được nó, ăn luôn nó.
Mới rồi có một người già mang theo hai người trẻ tuổi đi khắp núi tìm nó, đã tìm vài ngày.
Nó trốn trong đống đất nghe được bọn họ muốn bắt nó ‘kính hiến’ cho ai đó để đổi lấy một vài thứ.
Tình huống lúc đó là như vầy
Hang núi hoang có kết giới che chở, nên nhóm Cố Khanh sau khi đi ra thì không cố ý phái người trông chừng, chỉ bỏ thêm vài tầng kết giới ở bên ngoài kết giới cũ.
Một ông già mang theo hai người trẻ tuổi, trong tay cầm la bàn, từng bước một đi trên núi hoang, phương hướng luôn thay đổi theo kim chỉ trên la bàn.
Sơn Linh rất nhanh nhạy, nó thấy có người đến, còn cố cầm pháp khí liền chui xuống đất, hút vào hoặc xua tan linh khí xung quanh, khiến linh khí chỗ ụ đất được cân đối.
Sơn Linh nhìn một già hai trẻ cầm la bàn đi một vòng, hai vòng, ba vòng quanh ụ đất chỗ nó núp, sau đó nghe thấy bọn họ nói chuyện.
Người trẻ tuổi cầm la bàn nhìn về phía ông già:
“Sư phụ, nơi này thật sự có thứ tốt sao? Chúng ta đã đi vòng quanh ba vòng rồi, chẳng tìm được gì cả.”
"Đương nhiên có thứ tốt."
Ông già không nói nhiều, cương quyết khiến hai đồ đệ tiếp tục tìm:
“Chỉ cần tìm được thứ kia là chúng ta có thể dùng nó đổi một đống đồ, pháp khí, phương pháp tu luyện, muốn gì cũng có.”
Lúc trước ông già tìm khắp các dãy núi mới phát hiện trong núi hoang lớn này có một con Sơn Linh thực lực hơi yếu, chỉ tiếc đối phương luôn co đầu rút cổ trong hang núi.
Còn ông già thì giống như nhóm người kia, nhân quả đầy mình, muốn bắt giữ Sơn Linh phải đi vào hang núi dày đặc linh khí, dễ rơi vào cảnh ảo.
Đừng nhìn cảnh ảo có vẻ không đáng sợ, nhưng đó là tùy người. Cái gọi là cảnh ảo dễ dụ ra tâm ma, người bị dính nhân quả ở trong cảnh ảo nhìn thấy chưa chắc là rừng nguyên thủy, không chừng là lệ quỷ bám lấy.
Không phải nói ông già không thể xóa bỏ cảnh ảo, chẳng qua so với chính mình ra tay, lão tin tưởng vào đầu óc của mình càng thích lợi dụng người và việc xung quanh hơn, phát huy ích lợi đến lớn nhất.
Ông già tìm rất lâu mới tìm được một người quen thuộc núi hoang và cuộc sống cực kỳ thất bại như Triệu Quốc Huy, loại người này dễ bị dụ nhất.
Con gái của Triệu Quốc Huy – Nữu Nữu đúng là bị bệnh, ung thư dạ dày. Chẳng qua, bệnh của Nữu Nữu mới ở giai đoạn đầu, nếu chữa kịp lúc thì Nữu Nữu sẽ không sao.
Thứ mà ông già này làm là tìm cách tăng tốc độ bùng nổ tình trạng bệnh của Nữu Nữu, khiến cô bé trong thời gian ngắn nhất đối mặt uy hiếp đến từ cái chết.
Làm như vậy rất đơn giản, chỉ cần dẫn một ít âm sát khí vào người Nữu Nữu là có thể tự động làm ung thư nặng thêm.
Quả nhiên, Triệu Quốc Huy vì cứu con gái mà hoàn toàn điên cuồng.
Lúc này, ông già cố ý phô bày chút pháp thuật nhìn có vẻ đồ sộ ở trước mặt Triệu Quốc Huy, khiến hắn ta sắp tuyệt vọng giống như bắt được cọng rơm cứu mạng cuối cùng.
Ông già đồng ý cứu Nữu Nữu, nhưng cũng thuận thế đưa ra điều kiện của mình. Khiến Triệu Quốc Huy đầu tiên làm một ít sự tình hấp dẫn cảnh sát chú ý, tiếp đó bắt cóc một vài người, mang theo bùa chú mà lão đưa cho hắn ta đi tới chỗ vách núi hoang.