Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học (Dịch Full)

Chương 191 - Chương 191: Vô Đề

Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học [Full] Chương 191: Vô Đề

Trong khi mọi người quay về chỗ ngồi chuẩn bị đấu giá vật phẩm cuối cùng pháp ấn Hàng Long, Tạ Giác bỏ hồ lô ngọc vào túi quần, anh ấy không quay về phòng riêng mà đi hướng cửa ra.


“Anh ba!”


Tạ Giác quay đầu, người gọi anh ấy lại lộ vẻ mặt dè dặt, khóe môi cong lên, vẻ đẹp rụt rè e thẹn giống như cung nữ cổ đại.


Là Tạ Tư Duyên.


Trong nhà họ Tạ, tuy hai bên là quan hệ anh em họ nội, nhưng ở bên ngoài thì bọn họ xếp hạng theo thứ tự chào đời, nên Tạ Tư Duyên kêu anh ba chứ không phải anh họ.


Chữ Tư là tên chữ dùng chung cho thế hệ bọn họ.


Bởi vậy tên cúng cơm của Tạ Giác nên là Tạ Tư Giác, chẳng qua ngày xưa Tạ Vọng Sóc quyết liệt với lão gia, rời khỏi nhà họ Tạ, tên của anh ấy bị cha sửa thành hai chữ.


Nghe Tạ Tư Duyên kêu mình, Tạ Giác thản nhiên liếc qua cô ta:


“Có chuyện gì?”


Tạ Giác không có thiện cảm gì với cô em họ này, tuy cô ta luôn giữ hình tượng em gái ngoan hoàn mỹ ở trước mặt anh ấy.


Tạ Tư Duyên cũng biết tính khí của Tạ Giác là không thích quanh co lòng vòng, bèn hỏi thẳng:


“Em muốn hỏi là lúc nãy đấu giá có một chiếc la bàn, em khá thích nó, anh ba đã mua nó hả?”


Ba anh em Tạ Tư Duyên vốn không biết người trong phòng 205 là ai, nhưng ai kêu nơi này đột nhiên rối loạn? Khi ba người Tạ Tư Duyên ra khỏi phòng đúng dịp thấy bóng dáng Tạ Giác ra phòng 205, vì thế hai anh em cử Tạ Tư Duyên lại đây tìm hiểu tin tức.


Tạ Tư Duyên chặn Tạ Giác lại hỏi chuyện cũng là có ý đồ riêng.


Tạ Tư Duyên biết bình thường Tạ Giác sử dụng pháp khí đều là đứng đầu, hiện tại đột nhiên mua một pháp khí trung phẩm phỏng chừng dùng để tặng người.


Tạ Tư Duyên cố ý nhấn mạnh ‘em rất thích’ là muốn thử xem Tạ Giác có khi nào vì quan hệ anh em mà tặng cho cô ta không? Lúc nhỏ ông nội tặng đồ gì cho anh chị em bọn họ, cô ta hỏi một câu là Tạ Giác sẽ đưa cho cô ta ngay.


Tạ Giác: " "


Tặng cho cô là vì tôi lười để ý tới cô, hơn nữa mấy thứ tầm thường đó tặng đi cũng chẳng sao.


Tạ Giác không lấy ra la bàn, nói thẳng:


“Tôi mua, hữu dụng, đi trước.”


Tạ Giác nói xong gật đầu hướng Tạ Tư Duyên, lướt qua cô ta đi ra ngoài.


Tạ Tư Duyên đứng sau lưng Tạ Giác vẫn giữ nụ cười thục nữ chuẩn chỉnh, nhưng tay thì siết chặt, dường như nghe tiếng nghiến răng ken két.


Qua một lúc Tạ Tư Duyên mới điều chỉnh tâm trạng, trở lại phòng riêng.


Hiện trường hội đấu giá tràn ngập bầu không khí giằng co.


Tuy vừa rồi kẻ quấy rối sử dụng người giấy thế thân chạy trốn, nhưng gã hét lên ‘bảo ấn là giả’ vẫn khiến một số người đến vì Hàng Long Bảo Ấn sản sinh hoài nghi.


May mắn, nhà đấu giá rất giỏi tùy cơ ứng biến.


Ông ta thành khẩn nói:


“Tôi biết bởi vì trận rối loạn nhỏ vừa rồi khiến mọi người sản sinh hoài nghi với Hàng Long Bảo Ấn này, nhưng xin mọi người hãy tin Bộ Đặc Dị, mặc dù bảo ấn này tàn khuyết nhưng tuyệt đối là hàng thật.”


“Theo như nhà giám định của chúng tôi suy đoán, thứ này rất có thể liên quan đến thiên sư Hứa Tốn năm đó. Vì chứng minh Hàng Long Bảo Ấn này là đồ thật đã thử nghiệm trước, tuy bảo ấn bị khuyết nhưng lúc gặp tình huống khẩn cấp vẫn sẽ hình thành kết giới bảo hộ nhất định, cũng có sức sát thương rất mạnh.”


Nhà đấu giá nhận lấy một cây đao từ tay nữ nhân vật ở bên cạnh:


“Đây là pháp khí dạng đao, trải qua chiến tranh tẩy rửa, thanh đao này tràn ngập huyết khí và sát khí, mời mọi người xem.”


Tùy theo tiếng nói chuyện của nhà đấu giá, mọi người có thể nhìn thấy ông ta vận dụng linh lực quanh người, vung đao chém xuống Hàng Long Bảo Ấn nằm trên bục.


Ánh đao thoáng hiện.


Thân đao dường như tỏa một lớp ánh sáng màu máu mỏng manh.


Keng!


Lưỡi đao không chạm đến bảo ấn đã bị một vầng sáng đỏ bật ra, ánh sáng đỏ hình thành khiên bảo vệ, dường như có con rồng to xoay quanh trên tấm khiên, qua một hồi lâu mới chậm rãi biến mất.


Xôn xao!


Trong ánh mắt hoảng sợ của những người có mặt, thân đao vỡ ra từng tấc, một món pháp khí hạ phẩm cứ thế bị hủy.


Mọi người đều hưng phấn lên.


Bình Luận (0)
Comment