Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học (Dịch Full)

Chương 337 - Chương 338: Vô Đề

Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học [Full] Chương 338: Vô Đề

Bề ngoài của Hà Vô Cực giống đàn ông Đông Bắc, tính tình nghiêm túc, không nói nhiều.


Nghe phương trượng Nhất Tâm giới thiệu, Hà Vô Cực chỉ nói một tiếng ‘hoan nghênh’ với Cố Khanh, rồi mang hai người đi vào, gia nhập một đống người thảo luận về xe bus công cộng.


“Tôi cảm thấy đằng sau chuyện này chắc chắn có một tổ chức cỡ lớn, nếu không thì không thể nào thoáng chốc mất nhiều quỷ hồn như vậy.”


“Còn cần anh nói sao? Bây giờ điều chúng ta nên suy nghĩ là làm sao tìm ra chiếc xe bus đó.”


“Thuật chiêu hồn được không? Chúng ta có thể thử gọi ra hồn phách của quỷ hồn mất tích, cho dù không tìm được cũng có thể thăm dò ra vị trí đại khái.”


“Tôi cho rằng bọn chúng làm cách nào khiến quỷ hồn cam tâm tình nguyện ngồi trên chiếc xe bus đó mới là trọng điểm!"


Những người có mặt trừ Cố Khanh ra tổng cộng chỉ được năm người, cô nhìn quanh, hình như Bộ Đặc Dị của thành phố này yếu hơn bên Lệ Hoan một chút.


Đụng tới xe bus quỷ, đám lính rời rạc này thật sự có thể giải quyết sao?


Cố Khanh ngẫm nghĩ, định báo cáo cho Tạ Giác biết.


Cố Khanh lại sờ một đống bùa chú, một cây kiếm gỗ đào cố ý đặt trong túi không gian, cô hơi yên lòng.


Bỗng có người từ ngoài cửa xông vào, thở hổn hển: “Đội đội trưởng, chúng tôi có phát hiện từ thân thể người chết, họ đều có hơi thở đặc biệt, dường như đánh dấu lên linh hồn!”


Bởi vì linh hồn đã biến mất, hơi thở còn sót lại trên xác chết rất ít, phải so sánh rất lâu bọn họ mới phát hiện manh mối nhỏ này.


Hà Vô Cực gật đầu, vỗ vai người tới:


“Làm giỏi lắm.”


Đối phương đưa quả cầu nhỏ như viên thủy tinh cho Hà Vô Cực:


“Đây là hơi thở sót lại mà chúng tôi thu thập được, có thể dựa theo nó tìm ra linh hồn tiếp theo sẽ biến mất.”


Dùng thủ đoạn huyền học, chỉ cần có manh mối, muốn tìm được một thứ gì, một người hoặc là một quỷ hồn thì có rất nhiều phương pháp tìm ra.


Hà Vô Cực lựa chọn cách đơn giản nhất.


Hiện nay hợp tác giữa Bộ Đặc Dị và địa phủ đã đặt ở mặt ngoài, mỗi chi nhánh đều có phương thức liên lạc quỷ sai địa phương.


Khụ!


Vì việc này mà Tạ Giác mua nhiều điện thoại đốt cho người bên dưới.


Sau khi Hà Vô Cực có được hơi thở của dấu ấn linh hồn liền gọi điện thoại cho quỷ sai làm liên lạc viên.


Rất nhanh có được danh sách người trong vòng hai ngày này sẽ qua đời, trên người có hơi thở dấu ấn linh hồn.


Sau khi thương lượng, bọn họ quyết định ngồi canh chừng bệnh viện số một của thành phố An, là bệnh viện mà Ngô Nguyệt đang nằm.


Tối hôm đó sẽ có ba quỷ hồn mà trên linh hồn bị đánh dấu ấn đi ra từ bệnh viện này.


Hà Vô Cực vốn không muốn mang theo Cố Khanh.


Dù sao cô không phải thành viên của chi nhánh này, bọn họ có đủ người rồi còn nhờ người của chi nhánh khác thì bộ trưởng như anh ta sẽ rất mất mặt.


Nhưng phương trượng Nhất Tâm biểu thị, lần này gặp sự kiện khá lớn, có thêm một người là thêm phần sức, ông ấy hết sức bảo đảm cho Cố Khanh gia nhập hành động lần này.


Còn Hà Vô Cực?


Hà Vô Cực ngẫm lại thành viên của chi nhánh mình trình độ không đồng đều, không thể kịch liệt phản đối việc này.


Cuối cùng anh ta đồng ý mang theo Cố Khanh.


Gần cổng bệnh viện số một vừa lúc có một nhà chờ xe buýt, bọn họ phân tích sau khi quỷ hồn rời khỏi thể xác, đi ra bệnh viện, rất có thể sẽ lên xe ở trạm này.


Đám người Hà Vô Cực định chia thành hai nhóm, một nhóm dùng bùa Giấu Hơi Thở thử xem có thể đi theo quỷ hồn lẻn vào xe bus công cộng điều tra tình huống.


Một nhóm khác thì định vị hơi thở của người lên xe, tìm ra trụ sở mà xe bus này sẽ đến.


Ban đêm.


Hà Vô Cực, Cố Khanh và hồ ly con lông đỏ sau khi dán bùa Giấu Hơi Thở, bùa Ẩn Thân thì yên lặng chờ ở trạm xe.


Thật ra việc này khiến Cố Khanh phát hiện ra một điều.


Bình Luận (0)
Comment