Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học (Dịch Full)

Chương 341 - Chương 342: Vô Đề

Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học [Full] Chương 342: Vô Đề

Đã xem hết rồi, mọi người cũng thấy địa phủ ‘âm u khủng bố’ thế nào rồi, sắp đến điện Diêm La phán đúng sai lỗi phải khi còn sống.


Ba người sống Cố Khanh phải làm sao đây?


Khụ!


Mắt của Cố Khanh thấy rõ nguyên âm tào từ địa phủ là một cảnh ảo khổng lồ, nhưng trong cảnh ảo đó có nhiều tay đấm của trùm cuối và một đám quỷ hồn bị tẩy não.


Dựa vào ba người thì hơi khó giải quyết.


Cố Khanh thụt lùi hai bước, hỏi nhỏ Hà Vô Cực:


"Chúng ta làm sao đây?”


Hà Vô Cực hơi do dự, anh ta cảm thấy nơi này tồn tại ngày nào là ngày đó gây hại cho thành phố An.


Nhưng Hà Vô Cực cũng biết với thực lực hiện tại của bọn họ không thể giải quyết đàn quỷ này, dù tính cả đám người ở phía sau đang tìm tới nhờ vào định vị.


"A di đà phật, bần tăng cảm thấy việc này liên quan rất lớn, có thể trước tiên tụ tập một đám người tu luyện huyền học ở gây đến cùng tới hỗ trợ.”


Phương trượng Nhất Tâm nói mịt mờ, ý tứ là ba người không giải quyết nổi chuyện này.


Hà Vô Cực cũng hiểu điều đó, thầm nghĩ lần này đã điều tra rõ ràng hang ổ của đối phương, thôi thì tạm rút lui mang tính chiến lược.


Nào ngờ ‘Phán Quan’ bỗng nhiên xuất hiện, khuôn mặt u ám nói:


“Trận pháp bên ngoài bị xúc động, có người theo dấu tìm tới!”


Phán Quan nói xong mắt sáng rực quét qua đám quỷ hồn nhóm Cố Khanh, có thể tìm tới tận đây chắc chắn là có nội ứng!


Rồi xong!


Ba người Cố Khanh liếc nhau, xem ra lần này là tránh không khỏi.


Cố Khanh và phương trượng Nhất Tâm nhìn Hà Vô Cực ra hiệu bằng tay, một, hai, ba!


Ba người nháy mắt hình thành một vòng tròn đưa mặt về phía bên ngoài.


Phương trượng Nhất Tâm tụng kinh, xâu chuỗi Phật trên tay lóe tia sáng vàng.


Phương trượng tụng kinh, chữ Vạn màu vàng bảo hộ xung quanh ba người Cố Khanh, đồng thời phá cảnh ảo này, thần thông của Phật gia luôn có hiệu quả đối với quỷ hồn, cũng áp dụng cho cảnh ảo do quỷ chế tạo.


Quỷ hồn không biết lấy đâu ra một thanh kiếm đồng tiền, cắt qua lòng bàn tay, sau đó vung kiếm giết quỷ hồn xông tới.


Mỗi lần anh ta vung kiếm đều có thể nhìn thấy cảnh ảo nứt ra một cái khe rồi chậm rãi khép lại.


Cố Khanh một tay cầm kiếm gỗ đào, một tay cầm các loại bùa có tính công kích.


Luyện tập kiếm pháp vô danh lâu như vậy, rốt cuộc lần đầu tiên sử dụng trong chiến đấu.


Thừa dịp rảnh, Cố Khanh ném một lá bùa vào chỗ quỷ hồn tụ tập đông, nổ tung một mảnh.


Bên ngoài dường như có tiếng va chạm, đồng sự cũng đang nỗ lực gỡ bỏ cảnh ảo này.


“Muốn chết!”


Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, Phán Quan, người phụ nữ móng tay đỏ và tài xế lộ vẻ mặt độc ác, lập tức xông lên tấn công.


Thật ra trong cảnh ảo này thì lợi hại nhất là ‘Phán Quan’, Diêm la Vương chỉ là một ảo ảnh khổng lồ.


Cố Khanh có thể cảm giác được, đó là một thứ lợi hại, nhưng còn đang ngủ say chưa tỉnh.


Còn đám quỷ sai trong ảo cảnh thì là quỷ hồn vốn nên đi vào địa phủ, bị ba con quỷ này cổ hoặc trở thành ‘quỷ sai’ ở đây.


Giả rốt cuộc là giả.


Cho dù có dấu ấn linh hồn có thể khống chế đám quỷ hồn kia một thời gian, nhưng không có uy áp đặc biệt của quỷ sai, đám quỷ hồn này dù nghe lệnh xung phong thì cũng có phần miễn cưỡng.


Sau khi bị ba người Cố Khanh đánh đau, đám quỷ thậm chí bỏ chạy ra xa, ngồi ở một bên xem náo nhiệt.


Người phụ nữ móng tay đỏ đụng trận Cố Khanh.


Tài xế đấu với phương trượng Nhất Tâm.


Phán Quan đụng độ Hà Vô Cực.


Thật ra ba người đánh hơi vất vả.


Bởi vì bên dưới cảnh ảo hiển nhiên là bãi tha ma, nơi như vậy có âm khí rất nặng, cộng thêm đám quỷ hồn còn đang ngủ say liên tục không ngừng cung cấp âm khí cho ba lệ quỷ kịp thời bổ sung.


Nhóm Cố Khanh thì không được, tuy nơi này có linh khí, nhưng âm khí xen lẫn với linh khí, nếu hấp thu quá nhiều âm khí ngược lại sẽ ảnh hưởng linh lực của mình.


Suy xét đến lâu dài bất lực, mấy người Cố Khanh chỉ có thể lựa chọn đánh nhanh thắng nhanh.


Bình Luận (0)
Comment