Hơn nửa năm qua Vu Thiến luôn ở trong nhà của người chồng qua đời, yên ổn công tác, sinh hoạt.
Cho đến mấy tháng trước.
Vu Thiến là một người phụ nữ bình thường.
Lúc nhỏ bởi vì nhà nghèo nên Vu Thiến sớm bỏ học đi làm, lúc ấy bởi vì cái gì cũng không biết nên phải học việc từ đầu, rất vất vả.
Vu Thiến tìm được công việc trong một xưởng dệt, ăn ở ngay trong xưởng.
Sau này chị ấy ngẫu nhiên quen biết chồng của mình, Lâm Lập Dân.
Cha mẹ của Lâm Lập Dân qua đời sớm, để lại một số tiền cho hắn. Lâm Lập Dân lấy số tiền kia mở một nhà siêu thị nhỏ, xem như có đồng ra đồng vào, cuộc sống không tệ.
Siêu thị nhỏ của Lâm Lập Dân nằm gần xưởng dệt của Vu Thiến.
Bình thường đồng nghiệp chung ký túc xá sẽ hẹn nhau đi siêu thị mua ít đồ ăn vặt, xem như khao bản thân làm việc vất vả.
Lần đầu tiên nhìn thấy Vu Thiến đi cùng đồng nghiệp mua đồ thì Lâm Lập Dân đã có thiện cảm với chị ấy, sau khi nghe ngóng tình huống của chị ấy thì hắn nhanh chóng bắt tay vào theo đuổi.
Hẹn Vu Thiến đi ăn cơm dạo phố, tặng hoa, lúc chị ấy mua đồ thì Lâm Lập Dân không lấy tiền. Bị tấn công dồn dập như vậy, Vu Thiến rất nhanh liền bị chiếm đóng, chị ấy đồng ý hẹn hò với hắn, sau đó nhanh chóng kết hôn.
Nhưng sau khi kết hôn không lâu thì Lâm Lập Dân bại lộ khuyết điểm.
Lâm Lập Dân thích uống rượu, càng thích đánh bạc.
Mới bắt đầu chỉ là ngẫu nhiên hẹn đánh bài, chơi mạc chược với các bạn, ăn thua một đồng, hai đồng, về sau số tiền tăng dần lên.
Lúc ấy Vu Thiến đã mang thai, chị ấy hy vọng Lâm Lập Dân vì con, vì nghĩ cho tương lai mà bỏ đánh bạc.
Lúc ấy hiển nhiên Lâm Lập Dân còn yêu Vu Thiến, bị chị ấy ngọt nhạt năn nỉ, hắn suy nghĩ vài đêm, đồng ý với chị ấy sẽ không lại đi đánh bạc.
Nhưng ngoài miệng nói dễ dàng, muốn làm được lại rất khó.
Siêu thị nhỏ bởi vì vị trí địa lý không tốt nên khó buôn bán, đôi khi một ngày không bán được vài món, không kiếm tiền nhanh bằng đánh bài.
Cộng thêm mấy ‘bạn’ bài cũ khuyến khích, Lâm Lập Dân lại leo lên bàn đỏ đen, còn cẩn thận lừa dối Vu Thiến.
Nhưng Vu Thiến rất nhanh lại phát hiện ra. Bạn của chị ấy làm chung xưởng thấy chồng chị ấy đánh bài, cố ý gửi hình chụp cho chị ấy.
Lần này lời khuyến cáo của Vu Thiến không có tác dụng, bởi vì thắng tiền một thời gian khiến Lâm Lập Dân hoa mắt vì tiền lời, hắn đang đỏ bạc, tất nhiên phải tranh thủ thắng nhiều chút.
Hai vợ chồng bất đồng quan niệm về cờ bạc nhanh chóng bùng nổ khắc khẩu.
Trong một lần tức giận, Vu Thiến thậm chí đòi ly hôn.
Lâm Lập Dân vẫn không hối cải, từ khi cưới Vu Thiến thì hắn dần giảm uống rượu bây giờ nhậu trở lại, mỗi ngày từ sáng đi chơi bài, lúc về nhà đã xỉn quắc cần câu.
‘Đỏ bạc’ của Lâm Lập Dân không liên tục bao lâu.
Sòng bạc đều có thủ đoạn như vậy, đối với người mới đến chơi thì sẽ cho thắng nhiều thua ít, như thế mới khiến đối phương quen mùi tới hoài.
Chờ khi đối phương đổ nhiều tiền vào bắt đầu khiến đối phương thua, liên tục thua cho đến lúc sắp bùng nổ lại cho mình thắng vài lần, người đã cờ bạc đến đỏ mắt sẽ không nhận ra tiền của mình đang kịch liệt giảm bớt.
Lâm Lập Dân thua nhiều tiền, hắn thua hơn một nửa số tiền mình tích góp được.
Hắn uống rượu giải sầu, về sau nghe Vu Thiến lải nhải điếc lỗ tai, hắn không nhịn được ra tay đánh chị ấy.
Thế là đứa con mới hình thành ba tháng đã rời khỏi thế giới này vì sự bạo lực của cha.
Giống như tất cả người đàn ông say xỉn thì bạo hành gia đình, khi hơi men đã bay mất, Lâm Lập Dân biết đau lòng áy náy, thê thảm cầu xin tha thứ.
Lâm Lập Dân quỳ dưới đất thề với trời sẽ không đánh bài, nhậu nhẹt nữa, viết giấy cam đoan giao hết tiền cho Vu Thiến quản, cuối cùng chị ấy vẫn tha thứ cho hắn.