Người bị Tiểu Quỷ chọn là thư ký Lâm mới cùng gia đình đi tảo mộ về.
Sau đó Tiểu Quỷ chẳng những không hút được gì, còn bị thương nặng.
Thư ký Lâm có mang bùa hộ mệnh mà mẹ xin cho anh ta, khoảnh khắc Tiểu Quỷ bám lên thì bị một luồng sáng vàng bắn trúng người, hình dạng quỷ khó khăn lắm mới ngưng tụ ra bị tổn thương nặng, tĩnh dưỡng rất lâu mới từ từ khôi phục lại.
Về sau, Tiểu Quỷ cũng dần biết một số kiến thức mà quỷ hồn phải biết. Dù trong lòng đã hiểu lúc trước nó mơ hồ xông tới mới bị bùa hộ mệnh trên người thư ký Lâm gây thương tích, nhưng mỗi khi nhìn thấy anh ta đi thang máy lên xuống là nó vẫn khó chịu trong lòng.
Dù sao bởi vì anh ta mà nó phải tĩnh dưỡng mấy tháng!
Cho nên, mỗi lần nhìn thấy thư ký Lâm là Tiểu Quỷ không kiềm được chọc ghẹo. Thí dụ như lén cởi bỏ dây giày, làm ví rớt tiền xuống đất, hoặc khi trong thang máy chỉ có một mình thư ký Lâm nhưng khiến thang máy ngừng mấy lần.
Đều là mấy trò đùa dai không gây hại nhiều.
Quả nhiên, khi Cố Khanh nói gần đây anh ta không đi thang máy mà chuyển sang đi thang bộ thì thư ký Lâm tái mặt, run rẩy mở miệng hỏi:
“Trong thang máy, thật sự có thứ kia sao?”
Cố Khanh không che giấu:
“Chỉ là một Tiểu Quỷ bình thường, lúc chết vì sự cố thang máy mới tròn năm tuổi, sẽ không hại người.”
“Vậy thì là tôi nó” Thư ký Lâm nghe Cố Khanh khẳng định thì nói năng lộn xộn.
Anh ta muốn hỏi là những chuyện kỳ lạ đã gặp lúc đi thang máy phải chăng là do?
Cố Khanh gật đầu, nói:
“Về thư ký Lâm thì là do có một lần nó bị bùa hộ mệnh anh đeo trên cổ đánh trúng nên mới tức giận, không kiềm được trêu cợt anh, làm anh gặp nhiều rắc rối nhỏ.”
“À.” Hiển nhiên thư ký Lâm cũng nhớ được khoảng thời gian mỗi ngày phải thắt lại dây giày.
“Tôi đã thấy lạ rồi, không hiểu tại sao đã cột dây giày rồi mà cứ sút ra mãi.” thư ký Lâm nắm chặt bùa hộ mệnh trên cổ, anh ta chưa từng biết mẹ thỉnh bùa hộ mệnh có hiệu nghiệm như vậy.
Được giải đáp thắc mắc trong lòng xong, thư ký Lâm lại hỏi:
“Vậy cô muốn tất cả người trong công ty về nhà sớm có phải là bởi vì còn có thứ càng lợi hại không?”
Cố Khanh không nhịn được giơ ngón cái hướng thư ký Lâm, nói chuyện với người thông minh đúng là tiện lợi.
“Mỗi năm ngày mười tháng bảy là ngày hoạt động của chúng, ngày đó và một khoảng thời gian về sau toàn bộ tòa nhà đều dễ xảy ra chuyện."
Thư ký Lâm nghe vậy sắc mặt xanh mét: “Bọn nó là cái gì? À thôi, đừng nói cho tôi.”
Biết trong thang máy có một Tiểu Quỷ đã đủ làm thư ký Lâm cảm thấy giật mình, còn vấn đề lớn hơn nữa thì anh ta tỏ vẻ mình chỉ cần biết đại khái, không muốn hiểu rõ tỉ mỉ.
Thư ký Lâm biểu thị sẽ nói những chuyện này cho chủ tịch Lộ, sau đó sắp xếp việc ngày mười tháng bảy.
Hiệu suất của chủ tịch Lộ khá kinh người.
Ngày tám tháng bảy, trong bảng thông báo của công ty có một tờ thông báo nói là cảm ơn nhân viên công ty vất vả trong thời gian qua, công ty quyết định cho tập thể nghỉ nguyên ngày mười tháng bảy.
Thật sự là bỏ vốn lớn, công ty to như vậy mà nói nghỉ liền nghỉ.
Nhân viên bên dưới tuy rằng không biết là nguyên nhân gì, nhưng được nghỉ một ngày đương nhiên là tập thể hoan hô. Nguyên nhân gì đó, không trọng yếu!
Đến ngày mười tháng bảy, nguyên tòa nhà trống rỗng, bao gồm bảo vệ trông cửa ở dưới cùng cũng được cho nghỉ.
Thư ký Lâm cho Cố Khanh một tấm thẻ từ thông hành, nói có thể mở đa số cửa phòng trừ vài phòng chứa hồ sơ mật, sau đó anh ta đi về. Khụ, làm một dân chúng bình thường thì anh ta cũng phải nghỉ chứ.
Nếu chuyện nguy hiểm như vậy mà chủ tịch Lộ cũng bắt anh ta đi theo, thư ký Lâm sẽ phải suy xét lại có nên đổi ông chủ mới không.